Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 483: Nhất định là kiếp trước cô nợ ngươi (7)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi nàng nói xong, Lạc Tiểu Thất thoáng ngây người.

Hắn họ một tiếng rồi ngoan ngoãn gật đầu, nói: “Thái tử ca ca, Tiểu Thất biết rồi! Vậy Thái tử ca ca có ghét Tiểu Thất không?”

“Không đâu!” Lạc Tử Dạ thở dài, nhìn bộ dạng dè dặt của đứa trẻ này, nàng càng cảm thấy hắn đáng thương hơn

Nàng đưa tay vuốt ve tóc của hắn, cất giọng vô cùng dịu dàng: “Chỉ cần Tiểu Thất không phụ lòng Thái tử ca ca, Thái tử ca ca sẽ không bao giờ ghét Tiểu Thất

Ta cũng sẽ thực hiện lời hứa của mình, bảo vệ đệ!”

“Được!” Lạc Tiểu Thất gật đầu, kéo chăn lên rồi lại liếc mắt nhìn nàng, hỏi: “Thái tử ca ca đợi Tiểu Thất ngủ rồi mới2đi được không?”

Hắn kéo tay của nàng rồi chìm vào giấc mộng.

Lạc Tử Dạ ngồi gần nửa canh giờ, thấy hắn đã thật sự ngủ rồi mới rút tay của mình khỏi tay hắn

Nàng dùng ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm vào hắn mấy giây rồi xoay người xuất cung.

Còn lúc này, ở nơi Nhiếp chính vương điện hạ úp mặt vào tường

Mặc dù Nhiếp chính vương điện hạ đang úp mặt vào tường, thế nhưng khí thể áp bức người khác của hắn lại khiến cho người ta không hề cảm thấy hắn đang úp mặt vào tường mà chỉ là ngạo nghễ đứng ở nơi đó

Tham Khảo Thêm:  Chương 153

Hơn nữa, thứ thật sự khiến cho người ta cảm thấy không phù hợp lại là bức tường đáng thương kia.

Mộc Tịch Nghiêu ngồi7cắn hạt dưa ở cách đó không xa, bạn tốt của nàng là Thượng Quan Băng đang ngồi bên cạnh, cả người nàng lúc này đều cảm thấy không được ổn lắm

Mộc Tịch Nghiêu vừa cắn hạt dưa vừa nhắc nhở bạn tốt của mình: “Này, ta biết ca ca ngươi là người của phủ Thái tử, hôm nay người nhìn thấy sư huynh của ta úp mặt vào tường, đến lúc đó người phải truyền đạt chính xác thông tin này đến tại Thái tử, hiểu chứ?” Thượng Quan Băng cảm thấy da đầu mình tê dại

Khi tận mắt nhìn thấy Nhiếp chính vương điện hạ uy nghiêm lạnh lùng úp mặt vào tường, nàng đã rất lo lắng, mình không có đường sống có được không? Thế nhưng bạn tốt9của nàng vẫn còn đưa ra yêu cầu làm cho người ta sởn hết cả gai ốc, muốn truyền tin tức này tới phủ Thái tử?

Nàng kinh hãi nói: “Ngươi nghiêm túc sao? Ngươi thật sự không phải đang lừa ta đó chứ? Ngươi không được bán đứng bạn bè đâu đấy!”

Nếu như nàng quay về nói cho Thái tử rồi bị phủ Nhiếp chính vương điên cuồng trả đũa, vậy thì phải làm thế nào? Nàng vừa không có bang phái bảo vệ, vừa không có chỗ dựa lớn mạnh, trong nhà nàng cũng không có người thân làm quan lớn, đến lúc đó không biết sẽ chết như thế nào.

Tham Khảo Thêm:  Chương 61

Sau khi nàng nói xong lời này, Mộc Tịch Nghiêu không hề mở miệng

Mà Diêm Liệt lại tiến lên, vô cùng5cung kính đặt tay phải của mình lên chỗ ngực trái, đại lễ lớn như thế khiến cho Thượng Quan Băng sợ đến nỗi suýt nữa thì ngã từ trên ghế xuống đất! Thật ra thì nàng muốn giữ hình tượng người đẹp lạnh lùng lắm chứ, nhưng nàng còn lo cho sự an toàn của tính mạng hơn.

Nàng không phải là Thái tử, sao chịu được lễ tiết lớn như vậy của Diễm Liệt chứ? Đây không phải là điềm báo muốn đưa mình đến Tây Thiên hay sao?

Đúng lúc nàng đang lo lắng trong lòng, Diễm Liệt lại cung kính cười nói: “Chuyện là như vậy! Tâm ý của Vương nhà bọn ta đối với Thái tử điện hạ là việc mà trên dưới toàn bộ phủ Nhiếp chính vương,3thậm chí cả Quả gia không nhạy tin nhất đều biết

Trước mắt để làm hài lòng Thái tử, Vương mới ở đây úp mặt vào tường! Nhưng e là cô nương không biết, có một số kẻ xấu đang phá hoại thanh danh của Vương

Bọn chúng tung tin tức giả khắp nơi, nói vương úp mặt vào tường là giả, thương yêu tiểu thư Tịch Nghiêu đến đêm khuya mới là thật! Bọn ta cũng hết cách nên mới bảo tiểu thư Tịch Nghiêu mời cô nương đến đây làm chứng!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.