*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dưới tình huống như vậy, đương nhiên hắn phải tới.
Hắn vừa nói vậy, Hiên Thương Mặc Trần lại cười: “Như vậy, bản vương hẳn phải cảm tạ sự thẳng thắn và tin tưởng của các hạ?” Bởi vì câu trả lời của Doanh Tần cũng coi như nói với hắn ta rằng, thời cuộc thiên hạ như thế này có liên quan tới Doanh Tấn
Mà người này luôn luôn chú ý đến, vậy có lẽ hắn cũng sẽ là người tham gia phân tranh thiên hạ!
Có lẽ trong tương lai bọn họ sẽ là kẻ địch
Nhưng Doanh Tần lại chịu nói cho hắn biết, đây đối với Hiên Thương Mặc Trần mà nói cũng có vài phần bất ngờ
Hắn ta vừa nói vậy, Doanh Tần lại cười.
Hắn quay sang nhìn đối phương3một cái, mặt nạ che khuất gương mặt nên không nhìn rõ dung mạo
Đôi môi tinh xảo khẽ nhếch lên, chậm rãi nói: “Cho dù như vậy nhưng ta chưa chắc đã để bản thân rơi vào chiến cuộc thiên hạ
Trừ khi có một ngày thiên hạ hoặc là các ngươi ép ta không thể không ra tay! Ta nghĩ, hắn là các hạ cũng biết, trước mắt ai là người ta chắc chắn phải che chở
Y không gặp chuyện gì, cũng không có ai chủ động trêu chọc, đương nhiên ta cũng sẽ không tham gia vào chiến cuộc!”
Đương nhiên, Hiên Thương Mặc Trần nhanh chóng nghe ra ý của hắn là gì
Còn trước mắt, ai là người Doanh Tần định bảo vệ, dường như ngoài Lạc Tử Dạ ra cũng0không còn người nào khác
Vấn đề này cũng thật sự khiến hắn ta hơi khó hiểu, đầu tiên là Lạc Tiểu Thất rõ ràng muốn che chở Lạc Tử Dạ, tiếp | theo lại là Doanh Tân, mà thái độ của Phượng Vô Trù càng rõ ràng hơn.
Điều này khiến trong lòng hắn bắt đầu nghi ngờ…
Trong lúc nghi ngờ, hắn trực tiếp cười hỏi: “Bản vương lại khá tò mò, Lạc Tử Dạ thật ra có chỗ nào đáng để từng người từng người các vị sẵn sàng xông vào dầu sôi lửa bỏng, liều mình bảo vệ như thế!”
Nói thật, vấn đề này hắn đã tò mò rất lâu rồi
Mặc dù có lúc hắn cũng cảm thấy Lạc Tử Dạ khá thú vị
Nhưng có cảm thấy có mấy phần thú5vị đi nữa thì cũng chỉ là một chút cảm xúc nhỏ nhoi thôi, hoàn toàn không đến mức như bọn họ
Tất nhiên..
Nghĩ tới đây, ánh mắt Hiến Thương Mặc Trần bỗng run lên
Tất nhiên, hôm nay lúc duyệt binh diễn tập quân sự, những vũ khí Lạc Tử Dạ biểu diễn kia thật sự đã dấy lên lòng cảnh giác của hắn và ý niệm muốn trừ diệt Lạc Tử Dạ hoặc dò hỏi vũ khí kia từ đâu tới
Lạc Tử Dạ thể khiến đám người này bảo vệ như vậy, hắn cũng cảm thấy thật không thể hiểu được.
Doanh Tần nghe hắn nói vậy lại quay đầu cười nhìn hắn một cái.
Trong giọng nói yêu mị mang theo ý cười, điều này chứng tỏ tâm tình của hắn không tệ
Hắn4nhẹ giọng đáp lời: “Sở dĩ ngươi không hiểu là bởi vì cho tới bây giờ Tiểu Dạ Nhi chưa từng đối tốt với ngươi
Mà ngươi cũng không thể nào biết được chỗ tốt của y! Còn nữa, ta hy vọng ngươi vĩnh viễn không biết y tốt ở đầu, người biết đấy, có một Phượng Vô Trù với ta mà nói đã là cản trở lắm rồi!”
Trong lời nói của hắn mang theo mấy phần địch ý
Điều này khiến Hiến Thương Mặc Trần sờ sờ mũi, mở miệng nói: “Ngươi yên tâm, ta nghĩ sẽ không có chuyện đó đâu
Dù sao thì cũng có một vấn đề cơ bản ta không dễ dàng tiếp nhận được!” Vấn đề cơ bản chính là Lạc Tử Dạ là đàn ông
Cho nên, Hiến Thương9Mặc Trần cảm thấy cho dù mình có thiện cảm gì với Lạc Tử Dạ thì cũng tuyệt đối sẽ không nghĩ tới phương diện kia
Hắn cũng sẽ chỉ cho là tình huynh đệ thối! Hơn nữa, cho tới trước mắt, hắn với Lạc Tử Dạ cũng chưa có thiện cảm gì
Câu trả lời của hắn như vậy, theo lý thuyết Doanh Tần nghe xong sẽ thấy hài lòng