Cầm kỳ thi họa thì cô biết đàn dương cầm. Thầy của cô dạy cô thượng, trung, hạ, ba kiếm, thì cô không học thượng, chẳng học trung, lại học thể kiểm cuối cùng. Bảo cô chọn một trong ba loại kiếm vàng bạc đồng, kiếm vàng cô không chọn, kiếm bạc cũng chẳng lấy, cô cứ khăng khăng chọn cái ở giữa. Cô nói cô có “phản kiếm” không?”
“…” Lý Đồng nghe mà như rơi vào sương mù, Cảnh Y Nhân mắng cô chỉ biết đàn dương cầm thì cô ta hiểu, nhưng cái gì mà thượng trung hạ ba kiếm, rồi lại còn vàng, bạc đồng, ba kiểm, phản kiểm, cô ta ngớ người suy nghĩ một lúc mới phản ứng được. Hóa ra cảnh Y Nhân đang mắng cô ta là kẻ hạ tiện (hạ kiếm), dâm tiện (ngân kiếm), phạm tiện (phản kiếm). () Từ hạ tiện Ft và hạ kiếm Feiy trong tiếng trung đều phát âm là Xiajiàn. Từ Dâm tiện #và từ Ngân kiếm tế này trong tiếng Trung đều phát âm là yín jiàn. Từ phạm tiện 3D phát âm là fànjiàn, từ Phản kiếm giày phát âm là ăn jiàn. Đây là các từ có phát âm giống nhau trong tiếng Trung. Lý Đồng tức giận cầm ly rượu đỏ trước mặt hất về phía Cảnh Y Nhân. Cô ta chửi ầm lên: “Cô là đồ con gái lăng loàn, anh Lục Minh sớm muộn cũng sẽ ly hôn với cô thôi.” Cũng may Cảnh Y Nhân đã sớm chuẩn bị, cả người nghiêng về một phía, tránh kịp thời nên cả ly rượu hắt hết lên bàn, còn bị vẩy lên mặt vị quản lý nào đó ở phía sau Cảnh Y Nhấn.
“…” Vị quản lý nào đó vuốt mặt, ông đây nằm không mà cũng trúng đạn hả?
“Thật sao? Nếu cô có bản lĩnh này thì cô tới nói với Lục Minh, chỉ cần anh ấy đồng ý thì cái chức phu nhân nhà họ Lục này tôi chắp tay nhường cho cô. Một chút tôi cũng không thèm đâu.” Cảnh Y Nhân nhướn mày cười khẩy.
Coi như Lục Minh không thích Cảnh Y Nhân cô thì cô cũng không thấy Lục Minh thích gì ở cái cô Lý Đồng này. Thế nên cô mới dám cố ý nói những lời này để kích thích Lý Đồng.
Lý Đồng tức muốn phát điên, ai mà không biết Lục Minh là thái tử gia của thành phố S, là giấc mơ của bao nhiêu người phụ nữ, bao gồm cả Lý Đồng cô, nhưng lại bị cảnh Y Nhân nói cái chức vị phu nhân nhà họ Lục lại không đáng giá một xu như thế.
Tổng giám đốc Lưu ở phía sau Lý Đồng giữ lấy cô ta đang muốn bùng nổ, hôm nay đã nói tới đây để bàn về việc ký hợp đồng cuối cùng lại biến thành chỗ hai người phụ nữ tranh giành nhau thế này.
Người khác nói hai người phụ nữ và một con vịt thành một cái chợ, ở đây mới có hai người phụ nữ thôi mà đã muốn lật trời luôn rồi. Lý Đồng tức đến mức nghẹn lời, hận không thể xé xác Cảnh Y Nhân ra. Trong đầu đột nhiên lóe lên hình ảnh Cảnh Y Nhân gõ điện thoại di động, cô ta lạnh lùng phì cười một tiếng. “Cảnh Y Nhân, cô ra vẻ hoành tráng trước mặt tôi để làm gì? Cô sẽ không phải là đứa nhà quê đến điện thoại di động còn không biết dùng đấy chứ.”
“…” Sắc mặt Cảnh Y Nhân khựng lại, đang muốn phản bác thì đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra… “…”Lục Minh mới từ nhà vệ sinh về, bàn tay thon dài, sạch sẽ mới đụng vào tay vịn của cửa lớn thì nghe thấy tiếng Lý Đồng tức giận mắng chửi bên trong.
“Cô là đồ con gái lăng loàn, anh Lục Minh sớm muộn cũng sẽ ly hôn với cô thôi.” Nghe vậy, Lục Minh nhíu chặt mày, anh mới đi một lúc mà Lý Đồng đã gây chuyện với Cảnh Y Nhân rồi, trong lòng anh đột nhiên nghẹn lại. Anh lo thân thể nhỏ bé mảnh mai của Cảnh Y Nhân một lát nữa sẽ bị Lý Đông bắt nạt nên không do dự mà định đẩy cửa vào.
Khi anh dùng sức mở ra được một nửa thì đột nhiên dừng tay lại.
Bên trong truyền đến giọng nói kiêu ngạo, non nớt dễ nghe: “Thật sao? Nếu cô có bản lĩnh này thì cô tới nói với Lục Minh, chỉ cần anh ấy đồng ý thì cái chức phu nhân nhà họ Lục này tôi chắp tay nhường cho cô. Một chút tôi cũng không thèm đâu.”
“Cái chức phu nhân nhà họ Lục này tôi chắp tay nhường cho cô… Một chút tôi cũng không thèm đâu… Một chút tôi cũng không thèm đâu.”
Lời của Cảnh Y Nhân vang vọng bên tai Lục Minh, lồng ngực anh như nghẹn lại. Hơi thở của anh như bị chặn ở lồng ngực. Trong nháy mắt, lời mà La Mỹ Mỹ nói với anh lại xuất hiện trong đầu. “Y Nhân đã kể cho tôi nghe rồi. Điều kiện nhà cô ấy không tốt nên bất đắc dĩ phải nương tựa vào anh. Thật đáng thương.”
Cô ở bên ngoài tố khổ với người khác, người khác thèm muốn ông xã của cô tới chảy nước miếng, thế mà cô không có chút cảm giác nào, lại còn có chuyện gì đều kéo người ta tới hỗ trợ, còn bắc cầu giúp người ta nữa.