Khóe miệng Cảnh Triệt giật giật: “Anh đỡ thay anh ấy một phát súng, em quên rồi à? Anh ấy còn chưa báo đáp anh đâu.” – “Thế thì anh tự hẹn người ta đi.” “…” Nếu anh ta có thể hẹn được thì đã không nhờ cảnh Y Nhân rồi.
Anh ta gọi điện thoại cho Nhạc Phong nhưng không ai nghe, nhắn tin cũng không thấy trả lời. Vì muốn hẹn gặp Nhạc Phong, anh ta2cố tình nhắc đến chuyện đỡ thay phát sóng lần trước. Kết quả, Nhạc Phong có nhắn tin trả lời lại, nhưng tài khoản của anh ta bỗng dưng có hơn năm trăm vạn. Xem ra Nhạc Phong đã nhận ra điều gì, muốn phân rõ giới hạn với Cảnh Triệt. Lần trước, Nhạc Phong đã cho Cảnh Triệt một tấm séc, lần này có lẽ là muốn hoàn toàn cắt đứt liên hệ với Cảnh Triệt6nên dùng tiền đuổi anh ta đi.
Nhưng Cảnh Triệt vẫn không cam lòng, anh ta chỉ muốn được nhìn thấy Nhạc Phong mà thôi. Cảnh Triệt tương tự đến mức sắp phát điên rồi, hàng đêm chỉ có thể cầm chiếc khăn mà “thấy vật nhớ người“.
Đây là thứ duy nhất mà Nhạc Phong cho anh ta. Lúc trước, Cảnh Y Nhân vẫn nằm viện suốt nên anh ta ngại đến quấy rầy. Bây giờ vất vả7lắm mới gặp được cô, anh ta sao có thể bỏ qua cơ hội này được. “Em gọi hỏi anh ấy một chút thôi mà, anh ăn cơm trưa chưa, lát nữa em mời anh đi ăn một bữa xả láng, sau đó em gọi điện thoại tiện thể gọi cả anh ra là được, chứ còn một thằng đàn ông tự dưng hẹn một thằng đàn ông khác đi ăn cơm, ai thèm đến chứ!”
Cảnh Y4Nhân buồn bực nói: “Không phải anh tìm anh ấy để đòi nợ à, sao lại mời anh ấy đi ăn?”
Khóe miệng Cảnh Triệt giật giật, có vẻ khá xấu hổ. “Em cứ hẹn anh ấy là được, lát nữa em muốn ăn gì cứ gọi, tính hết cho anh, được chưa!” cảnh Y Nhân nhìn Cảnh Triệt mấy lần, mặc kệ anh ta: “Để lát nữa nói sau.” Rồi cô thu tầm mắt lại, tiếp tục6an ủi cảnh Hi.
Cảnh Triệt lập tức ra ngoài gọi điện thoại cho nhà hàng để đặt bàn…
Cảnh Y Nhân trò chuyện với Cảnh Hi một lát, sau đó gọi Lý Lộ quay lại bệnh viện. Trong phòng bệnh, Lý Lộ, Cảnh Y Nhân và Cảnh Hi đều ngồi im không nói tiếng nào. Cảnh Y Nhân không chịu nổi bầu không khí xấu hổ này, liền giúp bọn họ phá vỡ tình thể căng thẳng. Dù sao đây là lần đầu tiên Cảnh Hi yêu đương, hơn nữa cậu còn nhỏ hơn Lý Lộ một chút.
Cảnh Y Nhân giúp cậu giải thích với Lý Lộ:
“Lý Lộ, chị đã nói với em rồi, không phải Cảnh Hi không thích em, chỉ là cậu ấy nhất thời chưa tiếp nhận được. Trong lòng cậu ấy có thích em, nhưng đột nhiên chỉ qua một đêm mà quan hệ đã nhảy vọt như thế, em nên cho cậu ấy thời gian chuẩn bị tâm lý.”
“Mà sao em lại làm thế lúc Cảnh Hi đang say vậy, nếu hai người yêu nhau, xảy ra quan hệ thuận theo tự nhiên thì tốt quá rồi.” Cảnh Y Nhân nói như thể cô là người từng trải, Cảnh Hi và Lý Lộ đều đỏ mặt. Cảnh Y Nhân khuyên giải hồi lâu, Cảnh Hi mới thỏa hiệp, coi như tiếp nhận Lý Lộ, nhưng còn đưa ra ba điều kiện. Lý Lộ không được công khai mối quan hệ của bọn họ, khi ở bên ngoài phải xử sự như anh em giống trước kia. Lý Lộ cũng không được hỏi đến việc riêng của Cảnh Hi. Tuy rằng có ba điều kiện, nhưng Lý Lộ vẫn vô cùng vui vẻ, không ngờ chuyện này lại dẫn đến một bước ngoặt lớn như vậy. Vừa rồi Cảnh Hi còn chửi mắng cô ấy ầm ĩ, bắt cô ấy phải cuốn xéo, nói rằng cả đời không muốn gặp cô ấy nữa, không ngờ bây giờ cậu lại tiếp nhận cô ấy. May mà nhờ công của Cảnh Y Nhân. Lý Lộ hận không thể cảm động đến rơi nước mắt nhìn Cảnh Y Nhân. Hôm nay Cảnh Y Nhân chạy tới đây đúng là để làm bà mối, giải quyết chuyện giữa Cảnh Hi và Lý Lộ. Lúc ra về, Cảnh Triệt đứng ở cửa chờ Cảnh Y Nhân, anh ta muốn mời cô ra ngoài ăn cơm, còn bảo cô gọi cả Nhạc Phong nữa.
Cảnh Y Nhân nghĩ đến lần trước Nhạc Phong đã giúp đỡ mà cô vẫn chưa cảm ơn anh ta. Do dự một hồi, cuối cùng cô đồng ý…