Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1020: Xin nhờ vào cậu!



“Bố, lại thất bại nữa rồi!”

Khương Long Phi kinh ngạc nhìn về phía hai cao thủ của nhánh chính vừa bị đánh ngã khỏi võ đài, ngơ ngác nói.

“Con quên bố đã nói gì với con rồi à?”

Khương Hùng hơi cau mày, giọng điệu đã thoáng lộ sự tức giận.

Lão ta thật sự không được hài lòng về con mình, nếu không phải vì Khương Long Phi không thể khống chế được gia tộc họ Khương này thì sao lão ta phải giữ chặt vị trí chủ gia tộc đến nay?

Khương Long Phi thấy Khương Hùng lộ vẻ tức giận thì mới lấy lại tinh thần, vội vàng thưa: “Thưa bố, con xin lỗi, do tầm nhìn của con quá hạn hẹp!”

“Đây không phải vấn đề tầm nhìn rộng hay hẹp mà là con còn không đủ lòng tin với bố”.

Khương Hùng lạnh nhạt nói: “Con phải biết rằng, con là chủ gia tộc họ Khương sau này, gặp chuyện gì cũng phải hết sức bình tĩnh, chuyện chưa đi đến hồi cuối thì tuyệt đối không được kết luận bừa”.

“Dù nhánh chính chúng ta có lấy được quán quân đấu đơn và đấu đôi thì cùng lắm cũng chỉ có chín điểm, nhưng nếu có thể lấy được quán quân trong lượt đấu nhóm thì có thể lấy được đến ba mươi điểm”.

Khương Hùng ngạo nghễ nói: “Chừng nào tới lượt đấu nhóm thì đó mới là chiến trường của nhánh chính chúng ta!”

Khương Long Phi run lên, nhìn vẻ tự tin của Khương Hùng, ông ta không biết vì sao Khương Hùng lại tự tin đến thế, nhưng ông ta hiểu như vậy có nghĩa là bố mình đã có nắm chắc thắng lợi lượt cuối.

“Bố dạy rất phải, Long Phi đã hiểu ạ!”, Khương Long Phi dần bình tĩnh lại.

Người của năm nhánh kia không biết Khương Hùng đang nói gì với Khương Long Phi, bọn họ chỉ thấy Khương Long Phi hoảng loạn lo lắng nói gì đó với Khương Hùng, khiến cho Khương Hùng tức giận ra mặt.

“Xem ra, lão già Khương Hùng này bắt đầu cuống lên rồi!”

Bên phía nhánh ba, chủ nhánh ba khinh miệt nhìn về phía nhánh chính, nói.

Từ đầu tới giờ, chiến tích của nhánh ba luôn là toàn thắng.

Nếu không có gì bất ngờ thì quán quân đấu đôi cũng sẽ thuộc về nhánh ba.

Quả nhiên, lượt đấu đôi nhanh chóng kết thúc, nhánh ba lại lấy được quán quân lượt này.

Như vậy, nhánh ba đã đạt được toàn thắng hai vòng, lấy được tổng cộng chín điểm.

Nhánh hai chỉ thua khi đối chiến với nhánh ba, cũng lấy được thành tích thứ nhì, tổng cộng sáu điểm.

Các nhánh khác, trừ nhánh chính, chí ít cũng lấy được một điểm.

Người bên nhánh chính đều đã tái nhợt mặt mày, nhiều người lộ vẻ tuyệt vọng.

Trái lại, người bên nhánh hai và nhánh ba đều rất kϊƈɦ động, như thể đã lấy được quyền lựa chọn người thừa kế rồi.

“Chủ nhánh, chủ gia tộc làm vậy là muốn bỏ quyền sao?”

Bên phía nhánh bốn, một người có quyền lộ vẻ nghiêm trang hỏi.

Chủ nhánh bốn lắc đầu, nhìn về phía nhánh chính, ánh mắt sâu xa, nói: “Tôi luôn cảm thấy có chỗ nào đó là lạ, nhưng nghĩ mãi không ra rốt cuộc lạ chỗ nào”.

“Ý của ngài là, chủ gia tộc đã dồn hết lực chiến đấu vào lượt đấu nhóm sao?”

Người nọ lại hỏi.

Chủ nhánh bốn lắc đầu: “Chúng ta đều đã biết rõ các cao thủ đứng đầu bên cạnh chủ gia tộc, cũng biết rõ thực lực của bọn họ thế nào”.

Tham Khảo Thêm:  Chương 339

“Có điều, dù những người này đúng là rất mạnh, nhưng thực lực năm nhánh có thể dốc ra cũng không hề yếu”.

“Nhất là nhánh hai và nhánh ba, ngay cả tôi cũng đều cảm nhận được vài hơi thở cực kì mạnh mẽ, so ra không hề yếu hơn cao thủ đứng đầu bên nhánh chính”.

“Nếu nhánh chính muốn bảo vệ được quyền lựa chọn người thừa kế thì nhất định phải lấy được quán quân đấu nhóm, nhưng dựa vào tình huống trước mắt mà xét thì, chỉ sợ nhánh chính không có hi vọng đâu”.

Nghe vậy, người vừa hỏi kia chợt siết chặt tay, sắc mặt nặng nề nói: “Vậy nhánh bốn chúng ta rốt cuộc nên làm thế nào?”

“Dốc toàn lực ứng phó đi!”

Ánh mắt chủ nhánh bốn xuất hiện một tia kiên định, nghiến răng nói: “Nếu nhánh bốn có thể lấy được quyền lựa chọn người thừa kế thì nhánh bốn chúng ta thực sự có thể vùng lên phát triển ở gia tộc rồi!”

Bên nhánh một và nhánh năm cũng diễn ra những cuộc hội thoại tương tự.

Một cơ hội như vậy, chớ nói cả đời hiếm gặp, xét toàn bộ lịch sử gia tộc cũng đều rất hiếm thấy.

Có thể nói, đây chính là cơ hội duy nhất để năm nhánh đổi đời.

Cũng chính vì thế nên mỗi nhánh đều dốc toàn bộ sức chiến đấu mạnh nhất của nhánh mình cho từng lượt đấu.

Nhưng làm vậy đồng thời cũng sẽ bại lộ hoàn toàn những lực lượng mà bọn họ âm thầm bồi dưỡng.

Bất kể thắng hay thua, sau này mà muốn tiếp tục giấu những cao thủ này đi thì đã không còn cơ hội nữa rồi.

Đây không chỉ là một dịp tranh đoạt vị trí người thừa kế của gia tộc họ Khương mà còn là dịp thể hiện sức chiến đấu cực mạnh của gia tộc nữa.

“Thưa chủ gia tộc, nhánh chính đã thua lượt đấu đơn và đấu đôi, đến bây giờ tổng điểm vẫn là 0, trừ khi nhánh chính có thể lấy được quán quân đấu nhóm thì mới có cơ hội bảo vệ quyền lựa chọn người thừa kế”.

Chủ nhánh hai bỗng quay sang phía Khương Hùng, cười nói: “Song tôi có điều băn khoăn, chủ gia tộc, không phải ông đang nuôi âm mưu quỷ kế gì chứ? Nếu thua, sẽ không nuốt lời chứ?”

Khương Hùng cười nhạt một tiếng: “Lượt đấu nhóm còn chưa bắt đầu mà ông đã bắt đầu ảo tưởng mình thắng rồi hay sao?”

“À không, tôi chỉ có hơi lo lắng chủ gia tộc sẽ nuốt lời thôi”.

Chủ nhánh hai vẫn không hề tức giận, chỉ cười nói.

Chủ nhánh ba cười lạnh một tiếng, bảo: “Nếu ông ta thật sự dám nuốt lời thì chỉ e người của năm nhánh chúng ta không ai cho phép đâu nhỉ?”

Khương Hùng thu lại nụ cười trêи mặt, nhìn chằm chằm vào chủ nhánh ba, nói: “Các ông cứ yên tâm đi, nếu tôi đã dám dùng phương thức này để quyết định quyền lựa chọn người thừa kế gia tộc sẽ về tay ai thì cũng có thể chắc chắn sẽ không thua các ông, quán quân đấu nhóm chắc chắn sẽ thuộc về tay nhánh chính”.

Giờ phút này, Khương Hùng cực kì tự tin, nhìn những người khác bằng ánh mắt kiêu ngạo không cần che dấu.

Những người thuộc dòng chính của nhánh chính vừa rồi còn đang thất vọng nhụt chí vì bên mình đã bị loại nhanh chóng khỏi hai lượt đấu đơn và đấu đôi, nay nghe lão ta nói thế thì đều hết sức kϊƈɦ động, nắm chặt tay theo bản năng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 226: Công chúa tỏ tình

Các chủ nhánh khác cũng đã cảm nhận được quyết tâm tất thắng của Khương Hùng, ai nấy đều lộ vẻ lo lắng.

“Ông thực sự cho rằng, cao thủ đứng đầu của nhánh chính là mạnh nhất sao?”

Chủ nhánh ba bỗng lớn tiếng hỏi.

“Ầm!”

Lão ta vừa dứt lời, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng động cơ gào rú, ngay sau đó, hai chiếc Lincoln dài màu đen phóng vụt vào.

Vừa xuất hiện, hai chiếc xe này đã thu hút mọi ánh nhìn của đám người ở đây.

Cửa xe mở ra, một đám cao thủ mặc đồ cổ bước xuống xe, đi về phía nhánh ba.

Mười gã cao thủ đồng loạt đứng xếp hàng sau lưng chủ nhánh ba, toàn thân tỏa ra hơi thở khát máu.

Lúc này, những vị chủ nhánh khác đều hít mạnh một hơi.

Bọn họ đều có thể cảm nhận được khí thế cực mạnh trêи người đám cao thủ này.

Mười gã cao thủ, hơi thở của mỗi người đều không hề kém những cao thủ đỉnh cao nhất, thậm chí còn mạnh hơn.

Nhưng điều khiến bọn họ khϊế͙p͙ sợ nhất là, nhánh ba lại dám đường đường chính chính đưa những cao thủ mình âm thầm bồi dưỡng ra ngoài thế này.

Các nhánh khác cũng đều âm thầm bồi dưỡng không ít cao thủ, cũng có mang tới buổi thi đấu hôm nay nhưng các cao thủ này đều đi theo bọn họ tới đây ngay từ đầu.

Hành vi của nhánh ba quả thực quá phách lối.

Mặc dù Khương Hùng không tức giận ra mặt nhưng trong lòng cũng cực kì khϊế͙p͙ sợ.

Lão ta là cao thủ số một của nhà họ Khương, nay tuy đã bị thương nhưng lực cảm nhận của lão ta không hề yếu đi.

Lão ta có thể cảm nhận được rõ ràng, mười gã cao thủ vừa tới chỗ nhánh ba kia, phần lớn đều có thực lực ở tầm Vương Cảnh sơ kỳ, thậm chí còn có hai gã cao thủ Vương Cảnh trung kỳ.

Thực lực của Khương Hùng dù ở trạng thái tốt nhất cũng chỉ là Vương Cảnh hậu kỳ mà thôi.

Các chủ nhánh khác ngoài nhánh chính, thực lực cũng chỉ ở mức Vương Cảnh trung kỳ.

Hôm nay, chủ nhánh ba lại mang đến hai cao thủ Vương Cảnh trung kỳ, tám cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ, nhìn vào dàn thực lực này có thể hình dung ra Khương Hùng đã khϊế͙p͙ sợ trong lòng cỡ nào.

Bên cạnh khϊế͙p͙ sợ còn có cả phẫn nộ!

Nếu không có tài nguyên của nhà họ Khương, chủ nhánh ba làm sao có thể bồi dưỡng ra được nhiều cao thủ Vương Cảnh như vậy?

“Chủ nhánh ba, ông bồi dưỡng ra được nhiều cao thủ như vậy từ bao giờ?”

Chủ nhánh một nhịn không được bèn hỏi.

Chủ nhánh ba lạnh nhạt liếc nhìn ông ta: “Chuyện này có liên quan gì đến ông?”

Chủ nhánh một lập tức nghẹn lời, nhưng cũng không truy xét.

Khí thế của nhánh ba ngày nay quá lớn, kể cả nhánh chính cũng chưa chắc đã đè ép được.

“Tôi biết ông rất kinh ngạc, đồng thời cũng rất phẫn nộ, nhưng vậy thì đã sao?”

Chủ nhánh ba nhìn chằm chằm vào Khương Hùng, lạnh lùng nói: “Chỉ cần quyền lựa chọn người thừa kế thuộc về nhánh ba chúng tôi, những cao thủ mà tôi bồi dưỡng ra đều sẽ trở thành trụ cột vững chắc nhất cho nhà họ Khương này, nhánh ba nhất định sẽ đưa nhà họ Khương đến một vị trí huy hoàng hơn nữa”.

Tham Khảo Thêm:  Chương 3: Bất Công

“Ông nói đúng lắm, tôi đúng là đã rất kinh ngạc, đồng thời cũng rất phẫn nộ”.

Khương Hùng đã đè ép lửa giận trong lòng xuống, lạnh nhạt nói: “Đúng như ông nói, những cao thủ này dù sao cũng đều do ông bồi dưỡng cho nhà họ Khương, đây cũng là tương lai của nhà họ Khương ta”.

“Nói vậy có nghĩa là, ông muốn nhận thua sao?”, chủ nhánh ba cười cười hỏi.

Khương Hùng lắc đầu: “Lượt đấu nhóm còn chưa bắt đầu, sao có thể nhận thua?”

“Được, nếu đã vậy thì không cần lảm nhảm nhiều lời nữa, bắt đầu đấu nhóm đi thôi”.

Chủ nhánh ba ngạo mạn nói lớn.

“Được, trận đấu nhóm, bây giờ bắt đầu!”

Khương Hùng lập tức tuyên bố lượt đấu thứ ba bắt đầu.

Thủ tục rút thăm nhanh chóng được hoàn thành.

Trọng tài tuyên bố: “Lượt đấu loại của đấu võ nhóm, bắt đầu”.

“Trận đầu tiên, nhánh năm VS nhánh hai”.

“Trận thứ hai, nhánh bốn VS nhánh ba”.

“Trận thứ ba, nhánh một đấu với nhánh chính”.

“Bây giờ thi đấu xin được bắt đầu! Xin mời mười vị cao thủ của nhánh năm và nhánh hai lên võ đài!”

Trọng tài vừa dứt lời, cao thủ của nhánh năm và nhánh hai đều đã nhảy lên võ đài.

“Cậu Thanh, cậu cho rằng cao thủ của nhánh ba thế nào?”

Khương Hùng chẳng có lòng dạ nào để xem so tài, lão ta nhìn về phía Dương Thanh đứng cạnh mình, hỏi.

Dương Thanh bình thản nói: “Dùng được thì là một con dao sắc bén của nhà họ Khương, dùng không khéo thì chính là một con dao đâm thẳng về phía nhà họ Khương đấy!”

Chỉ một câu đã nói rõ tầm quan trọng của nhánh ba với nhà họ Khương ra sao.

Khương Hùng lập tức trầm tư, ý của Dương Thanh lão ta đã hiểu, thực lực của mười gã cao thủ do nhánh ba bồi dưỡng nên quả là quá mạnh mẽ.

Nếu nhà họ Khương có thể sử dụng những cao thủ này thì đúng là như hổ thêm cánh, nhưng nếu những người này thề sống chết chỉ nghe theo chủ nhánh ba thì dù hiện tại ẩn nhẫn quy phục nhà họ Khương nhưng sau này hoàn toàn có thể trở mặt phản bội.

Đương nhiên, cũng có một biện pháp khác có thể tận dụng những người này, đó chính là giữ lại tính mạng cho chủ nhánh ba.

Chỉ có điều, dù có giữ lại tính mạng cho chủ nhánh ba thì liệu chủ nhánh ba có nguyện lòng tiếp tục phục tùng dưới trướng Khương Hùng không?

“Nhánh hai thắng!”

Đúng lúc này, trọng tài tuyên bố kết quả trận đầu tiên của lượt đấu nhóm, không có gì bất ngờ, nhánh hai giành được thắng lợi.

Tiếp sau đó, kết quả trận thứ hai cũng nhanh chóng được thông báo, nhánh ba thắng.

Trận cuối cùng của vòng loại lượt đấu nhóm, chính thức bắt đầu.

“Cậu Thanh, việc còn lại xin nhờ cậu!”

Khương Hùng nghiêm túc nhìn về phía Dương Thanh, nói.

“Được!”

Dương Thanh nhẹ nhàng gật đầu, cất bước thong thả đi về phía võ đài.

Thấy Dương Thanh đi lên võ đài, toàn thể thành viên của nhà họ Khương đều sợ ngây người.

– —————————


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.