Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 605



“Hôm nay tôi không đến tìm mấy người, tôi đến tìm con trâu kia cơ”.

“Lần trước, nó đã húc một phát vào bụng ông đây, khiến ông đây phải nằm viện ba ngày”.

“Thù này hôm nay tôi phải trả!”

Sau khi Ngưu Đại Tráng và những người trong làng gần đó nghe thấy điều này, họ đều sững sờ.

Họ không ngờ Lưu Trường Sinh có thể đưa hàng chục người đến để gây rối với một con trâu!

Trên đường đến đây, ông Ngưu nói rằng có một ông chủ lớn nào đó rất thích mảnh đất này ở làng ông ấy và muốn mua lại nó.

Tuy nhiên, mức giá mà ông chủ lớn này đưa ra thấp hơn rất nhiều so với giá thị trường.

Hơn nữa, sau khi dân làng không đồng ý, ông ta đã cử nhóm lưu manh này tới phá.

Người dân ở làng Ngưu Gia đã phải đối phó với chúng hai ba lần gì đó rồi.

Lần trước, Lưu Trường Sinh cũng giống như hôm nay, mang theo mấy chục người đến.

Khi đó, thanh niên trong làng đều đã đi làm ăn ở thành phố chưa về.

Người già cả làng đang phải đối mặt với hiểm nguy.

Vào thời khắc then chốt, chính chú trâu già của ông Ngưu đã nổi cơn cuồng nộ.

Với cặp sừng dài của mình, nó đã hạ gục hết đám côn đồ kia.

Bây giờ, Lưu Trường Sinh đang nhìn thẳng vào con trâu già với vẻ hung dữ.

Cầm con dao rựa trên tay, hắn từng bước tiến lại gần con trâu già.

Đồng thời nháy mắt với những đàn em xung quanh.

Trên thực tế, chỉ cần tinh ý một tí là đã có thể thấy mục tiêu thực sự của Lưu Trường Sinh không phải là con trâu già.

Theo lời của ông chủ đứng sau hắn, thì đây là một thủ thuật có tên là “minh tu sạn đạo, ám độ trần thương”.

Giết gà dọa khỉ.

Nhưng hôm nay, thứ chúng giết không phải là gà, mà là trâu.

Bọn côn đồ lần lượt vây lấy con trâu già.

Chúng đều cầm dao rựa sắc bén trong tay.

Tham Khảo Thêm:  Chương 169

Tiếp đó, chúng sẽ dùng dao để chém chết con trâu già này.

Dùng dao lóc từng thớ thịt trên người nó xuống.

Chúng muốn dùng cảnh tượng đẫm máu này để khiến cả làng khiếp sợ.

Trong làng này đã không còn nhiều thanh niên nữa, còn lại toàn là những người già cả xương xẩu, nhát gan.

Với chiêu này, chúng có thể hù dọa cả làng!

Ngưu Đại Tráng nhìn thấy Lưu Trường Sinh thực sự đang đi về phía con trâu nước già, lúc này trong lòng do dự.

Những người trong làng gần đó cũng sợ hãi trước khí thế hung dữ của đám Lưu Trường Sinh, họ không dám bước tới.

“Các huynh đệ! Lên”.

Lập tức, cả chục tên côn đồ vây quanh con trâu nước già nhanh chóng vung dao lên!

“Dừng lại!”

Lúc này, cách Lưu Trường Sinh không xa vang lên một thanh âm rất trong trẻo.

Lưu Trường Sinh quay đầu nhìn sang, thì nhìn thấy Hứa Mộc Tình trong đám đông.

“Oa! Đại ca, mỹ nhân!”

“Con mẹ nó, nhỏ này xinh đẹp quá!”

Lưu Trường Sinh cũng đến từ một ngôi làng gần đó.

Hắn ở trong khu vực này lâu như vậy, mà chưa từng biết ở làng Ngưu Gia có một người phụ nữ xinh đẹp như vậy.

Hứa Mộc Tình và Lý Phong bước ra khỏi đám đông.

Lúc này Lý Phong vẫn bình tĩnh, anh như cây sào đứng thẳng bên cạnh Hứa Mộc Tình.

Hứa Mộc Tình trừng đôi mắt đẹp của cô lên, trong mắt tràn đầy tức giận.

“Sao các người có thể làm thế chứ?”

“Con trâu này chả làm gì quá ghê gớm với mấy người, mấy người làm như vậy, không thấy cắn dứt lương tâm à?”

Đám Lưu Trường Sinh nhìn nhau.

Sau một khoảng lặng ngắn, chúng đột nhiên phá lên cười.

“Hahahaha!”

“Anh nói chứ người đẹp, nhà em ở bờ biển à, sao mà rộng lượng thế”.

Lưu Trường Sinh giơ con dao rựa trên tay lên rồi vẫy vẫy nó trong không khí.

Hành động này cũng khiến người già của làng ở gần đó sợ hãi lùi lại mấy bước.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Dân làng càng sợ hãi bao nhiêu thì Lưu Trường Sinh càng cảm thấy phê bấy nhiêu.

Cầm trên tay một con dao rựa, hắn quay người đi về phía Hứa Mộc Tình.

Lưu Trường Sinh vừa đi vừa nói: “Người đẹp, em từ nơi khác đến à?”

“Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy em. Anh tên là Lưu Trường Sinh. Vùng này là lãnh thổ của anh”.

“Đừng nói là giết trâu ở vùng này, cho dù là giết người, anh cũng chả thèm chớp mắt đâu!”

Lưu Trường Sinh có vẻ rất kích động, càng đến gần Hứa Mộc Tình, hắn càng nhận ra vẻ đẹp của cô đã vượt qua cả sức tưởng tượng của mình.

Bây giờ Lưu Trường Sinh không có ý muốn giết trâu nữa.

Mà chỉ muốn thể hiện sự nam tính của hắn trước mặt Hứa Mộc Tình.

Sau đó, đè Hứa Mộc Tình xuống dưới thân mình.

Mà ngay khi Lưu Trường Sinh vung con dao rựa trên tay về phía Hứa Mộc Tình.

Con trâu già đang đứng yên bỗng rống lên.

“Moo!!”

Con trâu già điên lên rồi!

Đôi mắt to như chiếc chuông đồng của nó lồi ra.

Mũi phì ra hơi thở nóng hổi!

Không phải vì những kẻ lưu manh gần đó dùng dao chĩa về phía nó.

Mà đó là vì con dao rựa của Lưu Trường Sinh đã đe dọa đến Hứa Mộc Tình!

Lập tức, con trâu già lao thẳng về phía Lưu Trường Sinh!

Lưu Trường Sinh sửng sốt, xoay người bỏ chạy.

Sợi dây trên con trâu nước già đã được ông Ngưu cởi ra.

Con trâu già không bị buộc lại nữa, đuổi theo Lưu Trường Sinh trước mặt mọi người!

Lưu Trường Sinh bị con trâu đuổi một hồi, đột nhiên phản ứng lại, vội vàng gọi mấy tên đệ bên cạnh.

“Chúng mày đang làm cái quái gì vậy?”

“Đến đây! Dùng dao chém chết con trâu này cho tao!”

Kèm theo đó là tiếng kêu gào thảm thiết của Lưu Trường Sinh.

Cả chục tên đệ la hét, vung dao trên tay lao về phía con trâu.

Tham Khảo Thêm:  Chương 26

Hứa Mộc Tình hoảng sợ.

Cô vội vàng kéo ống tay áo của Lý Phong, nói với anh: “Chồng ơi, làm sao bây giờ?”

Lý Phong khẽ cười, trực tiếp đi lên.

Trong nháy mắt, Lý Phong đã lao vào nhóm côn đồ.

Trong lúc nhất thời, thỉnh thoảng lại có tiếng than khóc của đám lưu manh vang lên.

Bọn chúng giống như bao cát, từng tên đều bị Lý Phong nắm lấy rồi ném bay ra ngoài!

Những tên côn đồ này vẽ những vòng cung tuyệt đẹp trên không trung.

Sau đó đều đáp xuống đất cách đó mười mét.

Trong nháy mắt, mấy chục tên đã bị Lý Phong hạ gục.

Trên bãi đất bằng phẳng cạnh cây hòe già nua, chỉ có Lưu Trường Sinh vẫn đang bị con trâu nước già đuổi theo!

Xét về thể lực, Lưu Trường Sinh làm sao có thể so sánh được với trâu?

Kết quả, liền thấy Lưu Trường Sinh bị con trâu già có sừng dài húc từ phía sau.

Sau đó, giống như những tên đệ của mình, bay một đoạn ngắn trên không trung.

Cuối cùng nặng nề rơi xuống vũng bùn!

Khi Lưu Trường Sinh đứng lên khỏi hố bùn, con trâu già đã đứng trước mặt hắn, nhìn chằm chằm vào hắn.

Lưu Trường Sinh bị sốc, nhanh chóng vứt bỏ con dao rựa trong tay.

“Ông trâu, ông trâu xin giơ cao đánh khẽ!”

“Con sai, con sai rồi, được chưa!?”

“Con không dám giết ông nữa!”

“Là do ông chủ của chúng con sai chúng con đi giết gà dọa khỉ!”

Lưu Trường Sinh đã thực sự sợ hãi.

Cơ thể hắn không ngừng run lên.

Lý Phong lúc này đi tới bên cạnh con trâu nước, vươn tay vỗ vỗ đầu nó.

Bình thường, con trâu già này có tính tình ương ngạnh, thế mà Lý Phong chỉ vỗ về nhẹ nhàng mấy cái đã lùi về phía sau mấy bước.

Nó ngoan như con chó con mà Lý Phong nuôi vậy.

Lý Phong nhìn Lưu Trường Sinh trong hố bùn.

“Tên ông chủ đứng sau mày là gì?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.