Khi Blair Clydesman sắp đến phía sau Lý Phong.
Một đoạn video đột nhiên xuất hiện trên màn hình lớn trong phòng họp.
Đoạn video này được quay bởi Hứa Hạo Nhiên trong phòng tổng thống của khách sạn trước đó.
Đoạn video cho Blair Clydesman biết toàn bộ sự việc đã xảy ra.
Hứa Hạo Nhiên dựa vào cánh cửa, nói với người phụ nữ đáng sợ trước mặt.
“Chị gì này, toàn bộ sự việc chị thấy bây giờ”.
“Nếu không phải là em trai đáng yêu của chị gây sự trước”.
“Thì chuyện sẽ không đến nước này, anh ta cũng sẽ không bị đánh”.
“Cho nên, trách nhiệm toàn bộ sự việc hoàn toàn không thuộc về chúng tôi”.
“Nếu như chị thật sự muốn gây rối, tôi thấy chị nên về dạy cho em chị một bài học trước đi”.
Hứa Hạo Nhiên còn chưa nói xong, đột nhiên cả người đã nằm trên mặt đất.
“Bùm!”
Lúc này, Hứa Hạo Nhiên giống như bị một vật nặng to lớn nào đó đè xuống đất.
Dù cố gắng thế nào cậu ta cũng không thể cử động được.
“Im mồm!”
Blair Clydesman quay đầu lại, trong mắt hiện lên một tia tức giận.
“Thằng bé là em trai yêu quý của tôi”.
“Tôi thương nó từ khi còn tấm bé”.
“Cho dù là tôi, cũng không nỡ đánh nó”.
“Thế mà lũ sâu kiến các người dám ra tay”.
“Các người muốn chết đây mà!”
Blair Clydesman từng bước đến gần Lý Phong.
Sức mạnh đáng sợ được giải phóng từ cô ta ngày càng mạnh mẽ hơn.
Ngay cả bức tường bên cạnh cũng bị nứt.
Nhưng điều kỳ lạ là vị trí mà Lý Phong ngồi vẫn không thay đổi chút nào.
Truyện Đô Thị
Lúc này, Lý Phong chậm rãi đứng lên.
Khoảnh khắc Lý Phong đứng dậy, mấy cái ghế trên mặt đất đã nát thành bánh mì thịt vì sức mạnh của Blair Clydesman.
Đã trở lại trạng thái ban đầu với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Ngay cả những vết nứt trên tường cũng đã được sửa chữa hoàn toàn.
Blair Clydesman bị sốc!
Cho tới nay, cô ta chỉ thấy một người có sức mạnh đáng sợ như vậy!
Ngay sau đó, Blair Clydesman nghe thấy một giọng nói thường xuất hiện trong giấc mơ của cô ta.
“Nhiều năm trước, tôi đã nói với cô rồi”.
“Sự cưng chiều mù quáng sẽ chỉ khiến con người trở nên biến chất mà thôi”.
“Đây không phải là yêu hắn, mà là hại hắn”.
“Nói thật, cô làm tôi rất thất vọng”.
Trong khi nói chuyện, Lý Phong chậm rãi quay đầu lại.
Lúc đối mặt với Lý Phong, thân thể Blair Clydesman đột nhiên chấn động.
Sau đó cô ta liên tiếp lùi về sau.
Có một chút máu chảy ra từ khóe miệng của cô ta.
Đây là sức mạnh của cô ta bị phản phệ ngược lại!
Đồng thời, Blair Clydesman cũng bị sốc bởi những gì đang nhìn thấy bây giờ.
Cô ta không ngờ người đàn ông tên Lý Phong trước mặt lại chính là Chiến thần Hồng Hải mà cô ta hằng tìm kiếm!
Tuy nhiên, ngay cả khi tận mắt chứng kiến, Blair Clydesman cũng không thể tin vào những gì mình đã thấy.
Tại sao Chiến thần Hồng Hải lại xuất hiện ở đây?
Tại sao anh lại trở thành một thằng con ở rể ti tiện như thế?
Khi Blair Clydesman còn đang ngạc nhiên.
Hứa Hạo Nhiên đang nằm rạp trên mặt đất, cuối cùng đã lên tiếng.
“Anh rể, anh có thể giúp em đứng lên được không? Khổ quá!”
Lý Phong cười nhẹ chỉ vào Hứa Hạo Nhiên.
Đột nhiên, Hứa Hạo Nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Cậu ta lồm cồm bò dậy khỏi mặt đất.
Vội vàng chạy đến bên cạnh Lý Phong, sau đó nhìn Blair Clydesman bằng ánh mắt đầy kinh ngạc.
“Oa, anh rể, chị gái này là sao vậy?” “Vừa rồi chị ấy sử dụng siêu năng lực sao?
“Siêu năng lực này ngầu quá đi”.
Lý Phong liếc nhìn Hứa Hạo Nhiên nói: “Anh rất tò mò, tại sao cô ta không giết em nhỉ?”
Những lời này của Lý Phong khiến Hứa Hạo Nhiên bị sốc.
Cậu ta nhảy dựng lên từ mặt đất như một cái lò xo, sau đó bày ra vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.
“Anh rể, em rất kín miệng đó, em sẽ không tùy tiện nói lung tung vì mối quan hệ đặc biệt giữa hai người đâu”.
“Đặc biệt là với chị gái và mẹ, đánh chết cũng không nói”.
Lý Phong tức giận trợn mắt.
“Ý anh là, cô ta là con gái của thế gia siêu cấp thượng lưu trên thế giới”.
“Một khi tức giận, sẽ giận cá chém thớt”.
“Khi ra tay, sẽ chả quan tâm em có liên quan hay không”.
“Nhưng rõ ràng, vừa rồi cô ta lại nương tay với em”.
Hứa Hạo Nhiên chớp mắt, sau đó quay lại nhìn Blair Clydesman.
Sau đó, Hứa Hạo Nhiên làm một cử chỉ ngại ngùng và đưa tay chạm vào mặt mình.
“Ai da, anh rể, anh đừng nói như vậy”.
“Em biết em đẹp trai mà”.
“Nhưng nếu anh nói điều này, sẽ khiến em cảm thấy xấu hổ đấy”.
Tuy nhiên, chỉ trong nháy mắt, Hứa Hạo Nhiên lập tức chuyển chủ đề nói về siêu năng lực.
“Anh rể, anh rể, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Tại sao những chiếc ghế lại bị nghiền như đĩa thế?”
“Sau đó, lại khôi phục trở lại, em còn thấy rõ ràng những bức tường vừa rồi cũng bị nứt”.
Nói xong, Hứa Hạo Nhiên cố tình chạy đến bức tường và đưa tay chạm vào bức tường đã không còn nứt nữa.
Từ góc độ sờ của Hứa Hạo Nhiên, không thể cảm thấy vết nứt nào cả.
Lý Phong nhẹ nói: “Trong ba siêu năng lực của anh, có một cái là thời gian”.
Sau khi Hứa Hạo Nhiên dừng lại vài giây, cậu ta đột ngột quay lại.
Cậu ta lao tới trước mặt Lý Phong như điên, dùng hai tay ôm chặt lấy cánh tay Lý Phong.
Sau đó nhìn anh với ánh mắt như sắp bật ra khỏi hốc mắt.
“Anh rể, vừa rồi anh nói gì, em nghe không rõ”.
“Không nghe rõ thì thôi”.
“Đừng, anh rể, anh rể tốt à, cái thao túng thời gian anh vừa nói ngầu quá đi à”.
“Anh rể, chẳng lẽ ý là có thể trẻ hóa, sống mãi không già?”
Lý Phong chớp mắt, nói rằng mình chưa từng xem xét vấn đề này.
Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng vỗ ngực hỏi Lý Phong: “Anh rể, nhìn em xem em có siêu năng lực không?”
Lý Phong nhẹ nói: “Cái gọi là siêu năng lực, là một loại sức mạnh rất đặc biệt từ trong vũ trụ”.
“Những người bình thường chúng ta không biết rằng trên trái đất nơi chúng ta tồn tại, mỗi ngày chúng ta sẽ hít một lượng lớn bụi vũ trụ qua việc hít thở hàng ngày”.
“Trong đám bụi vũ trụ này, có rất nhiều thứ mà khoa học không thể tra ra”.
“Đồng thời, những viên kim cương mà các cô gái rất yêu thích cũng đang ở trong không khí”.
“Chỉ là cấu trúc của những viên kim cương này rất rất nhỏ, nhỏ đến mức thậm chí không thể nhìn thấy nó bằng kính hiển vi bình thường”.
“Những nguyên tố khác nhau này tồn tại trong cơ thể con người”.
“Đồng thời, nó cũng có trong thức ăn chúng ta ăn ngày thường”.
“Sau đó, được kích hoạt trong một số điều kiện cụ thể”.
“Một người bình thường có thể sở hữu cái gọi là siêu năng lực”.
Hứa Hạo Nhiên phấn khích chỉ vào mình: “Anh rể, còn em thì sao?”.