Giọng của Blair Clydesman đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Vẻ mặt Hứa Thiên Tứ vẫn không thay đổi: “Cô Blair Clydesman, cô là con gái của gia tộc đứng đầu xã hội, sao có thể nói những lời thô tục như thế chứ?”
Lúc này, Hứa Thiên Tứ cầm điện thoại di động lên.
Điện thoại đang phát video.
Khi Blair Clydesman nhìn thấy đoạn video này, đồng tử của cô ta đột nhiên giãn ra.
Trong video, em trai của cô ta đang bị trói chặt!
Bên cạnh Pence còn có một người phụ nữ cầm một chiếc xô thủy tinh đặc biệt.
Pence lúc này trông rất kinh hãi.
Anh ta không ngừng kêu la trong video.
“Cái gì trong cái xô này vậy?”
“Bây giờ tôi sẽ yêu cầu người của tôi thị phạm cho cô Blair Clydesman xem nhé”.
Sau đó, nhìn thấy một người bên cạnh ném một mảnh sắt vào xô thủy tinh.
Đột nhiên, cả xô nổi bong bóng lớn.
Mảnh sắt to bằng nắm tay đó đã bị nung chảy với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Blair Clydesman mở to mắt, nắm chặt tay.
Lúc này, ngay cả bản thân Blair Clydesman cũng cảm thấy sợ hãi.
Bởi vì trong xô thủy tinh này có chứa “nước cường toan”!
Tính ăn mòn của nó mạnh hơn axit sunfuric hàng chục lần!
Hứa Thiên Tứ lúc này lấy một quả táo trong túi của mình ra.
Trước mặt Blair Clydesman, bắt đầu ăn nó.
Blair Clydesman hạ giọng.
Cô ta kiểm soát ý định muốn giết Hứa Thiên Tứ.
Hỏi Hứa Thiên Tứ: “Anh muốn gì?”
“Ồ, cô Blair Clydesman, thật ra, không phải là tôi muốn gì mà là cô muốn gì”.
“Cô nên quay lại đại sảnh của tòa nhà này lần nữa đi”.
“Giết tất cả mọi người trong tòa nhà.
Đây hẳn là điều mà cô muốn làm nhất nhỉ?”
“Chủ nhân của tòa nhà này là người phụ nữ mà em trai cô muốn có được”.
“Người đàn ông của người phụ nữ này là một con chó ngu dốt”.
“Từ góc độ của cô, hẳn là rất ghét hắn nhỉ”.
“Vừa nhìn thấy đã muốn bóp chết”.
Hứa Thiên Tứ vừa nói vừa nghiến răng.
Nghe giọng là biết anh ta ghét Lý Phong đến mức nào.
Blair Clydesman hừ lạnh trong lòng.
Từ những lời của Hứa Thiên Tứ, cô ta đã hiểu.
Người đàn ông ngốc nghếch trước mặt vẫn không biết kẻ thù mà mình phải đối mặt đáng sợ như thế nào.
Đồng thời, cô ta cũng cảm thấy Lý Phong có vẻ thực sự khác với những gì cô ta tưởng tượng.
Bởi vì trong ấn tượng của cô ta, Chiến thần Hồng Hải sẽ không bao giờ để kẻ thù ở bên cạnh.
Tất cả kẻ thù của anh đều đã vào mồ.
Nhưng người đàn ông trước mặt này có thể xuất hiện ở đây giữa ban ngày ban mặt.
Điều này cho thấy rằng Chiến thần Hồng Hải đã bị ảnh hưởng bởi Hứa Mộc Tình.
Không cần phải nói, anh có một tình yêu phi thường dành cho Hứa Mộc Tình.
Blair Clydesman lúc này dường như đã nhìn thấu.
Cô ta lạnh lùng nhìn Hứa Thiên Tứ và nói: “Anh nên bỏ suy nghĩ đó đi.
Tôi sẽ không làm gì họ đâu”.
Trước khi Hứa Thiên Tứ lên tiếng, Blair Clydesman còn nói: “Không phải tôi mềm lòng”.
“Mà là tôi không thể, càng không dám ra tay với anh ấy”.
“Nói thật với anh, tôi không phải đối thủ của anh ấy”.
“Đối đầu với anh ấy chỉ có chết thôi”.
Hứa Thiên Tứ sững sờ một lúc, sau đó cười sằng sặc?
“Hahahaha.
Cô Blair Clydesman, tôi từng nghĩ cô là một nữ anh hùng đấy”.
“Giống như Hoa Mộc Lan trong phim ấy”.
“Cô chắc chắn sẽ hùng hổ tự tay đi giết chết thằng kia vì người em yêu quý của mình”.
“Nhưng bây giờ tôi sai rồi”.
Lúc này, Hứa Thiên Tứ từ trong túi lấy ra một quả táo đỏ.
Quả táo này trông rất tươi sáng.
Da nó giống như được bao phủ bởi một lớp máu đỏ tươi.
Hứa Thiên Tứ đưa quả táo vào tay Blair Clydesman, cười nói.
“Chỉ cần cô ăn quả táo này, em trai cô sẽ không sao cả”.
Blair Clydesman khẽ cau mày.
Cô ta không biết chính xác Hứa Thiên Tứ này đang che giấu âm mưu gì.
Nhưng để cứu người em trai yêu quý của mình, cô ta chỉ có thể cầm lấy quả táo.
Khi Blair Clydesman cầm quả táo, cô ta rõ ràng đã ngửi thấy một mùi thơm rất đặc biệt.
Mùi hương này khiến người ta bất giác muốn mở miệng, ăn sạch nó.
“Ăn đi, ăn đi”.
Hứa Thiên Tứ phát ra âm thanh như đang dỗ dành một đứa trẻ.
Sau đó, Blair Clydesman âm thầm cắn răng, mở đôi môi đỏ mọng gợi cảm và cắn một miếng táo.
Dưới cái nhìn của Hứa Thiên Tứ, Blair Clydesman giống như đã ăn món ngon nhất trên đời.
Cô ta ăn một cách quyến rũ.
Nhưng khi đang ăn dở, cơ thể cô ta đột nhiên chấn động, quả táo trên tay cô ta đột ngột rơi xuống.
Trước khi quả táo chạm đất, nó đã biến thành một làn khói hồng trong không khí và nhanh chóng phân tán đi.
Ngay sau đó, đôi mắt trong veo vốn có của Blair Clydesman bắt đầu trở nên vẩn đục.
Cô ta mất đi vẻ ngoài đáng lẽ phải có, ngồi trên ghế như một con rối.
Hứa Thiên Tứ đưa tay ra, chạm nhẹ vào khuôn mặt thanh tú của Blair Clydesman.
Hứa Thiên Tứ cười và nói: “Thật tinh tế, thật dịu dàng và mịn màng!”
Hứa Thiên Tứ vừa nói xong, Pence, người vẫn đang la hét trong đoạn video, đột nhiên nở một nụ cười nham hiểm.
“Tất nhiên rồi.
Chị gái tôi được tạp chí thời trang nổi tiếng nhất thế giới vinh danh là một trong mười người phụ nữ hấp dẫn nhất thế giới mà”.
“Đàn ông theo đuổi chị ấy có thể quấn quanh trái đất một vòng đấy”.
Hứa Thiên Tứ bật cười.
Anh ta nhìn Pence trong video và nói.
“Cậu Pence, anh có thể vẫn phải diễn tiếp đấy”.
“Bởi vì chị gái anh ăn quả táo này, chỉ tạm thời bị tôi thao túng thôi”.
“Năng lực của cô ấy rất mạnh, nhiều nhất cũng chỉ có thể thao túng cô ấy không tới nửa canh giờ thôi”.
“Anh thấy cô ấy đang ngơ ngác vậy thôi”.
“Trên thực tế, cô ấy rất tỉnh đấy”.
“Em trai cô ấy đã phản bội cô ấy, cô ấy biết rất rõ”.
Pence trong video có vẻ thờ ơ.
Anh ta nói: “Chị gái tôi từ nhỏ đã rất thương tôi rồi.
Dù tôi có gây sự thế nào đi chăng nữa, chị ấy cũng sẽ tha thứ cho tôi thôi”.
“Mấy cái này không thành vấn đề, việc tôi phải làm bây giờ chính là đập nát tên Lý Phong kia thành trăm mảnh”.
“Tôi muốn đưa Hứa Mộc Tình trở về nhà của tôi”.
“Tôi sẽ xây một căn phòng bằng bê tông cốt thép cho Hứa Mộc Tình, sau đó nhốt cô ta lại và khiến cô ta trở thành thú cưng của tôi!”
Biểu cảm của Pence đã hoàn toàn bị vặn vẹo.
Bây giờ, để đạt được mục đích, anh ta không từ bất cứ thủ đoạn nào!
Hứa Thiên Tứ vỗ tay, giơ ngón cái lên với Pence trong video.
“Được lắm, được lắm, đúng là người thừa kế được gia tộc đứng đầu thế giới nuôi dưỡng có khác”.
“Quyết tâm này rất đáng khen ngợi”.
Pence có vẻ thờ ơ với lời khen ngợi của Hứa Thiên Tứ.
Anh ta sốt ruột nói: “Đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, mau để chị gái tôi vào và giết hết đám người đó đi!”.