Trên con đường dài, máu tươi lẫn cùng nước mưa chảy thành dòng, khiến tất cả mọi người vô cùng hoảng sợ.
Những nơi Sở Hưu đi qua, dưới cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh, không ai ngăn được một đao của y, ai chạm nấy chết.
Nhưng quan trọng là bọn họ có muốn chạy trốn cũng vô dụng, vì Lâm Nam Nghiệp chạy đến đâu, Sở Hưu liền giết theo đến đó.
Lúc này giữa trường mọi người chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Lâm Nam Nghiệp, lão hồ ly này trước thì dõng dạc như kiểu muốn liều mạng với Sở Hưu, giờ lại bị Sở Hưu giết cho chạy trốn khắp nơi.
Nhưng vấn đề là Lâm Nam Nghiệp rất gian xảo chuyên chạy theo hướng nhiều người, mượn những người khác giúp mình ngăn cản Sở Hưu.
Đúng là hắn không chạy nổi Sở Hưu, nhưng chỉ cần chạy nhanh hơn những người khác là được, dụng tâm vô cùng hiểm ác.
Đúng lúc này một luồng kiếm quang lóe lên giữa không trung.
Kiếm quang kia vô cùng nhỏ bé nhưng lại mang theo uy năng sắc bén không gì sánh nổi, phảng phất như mọi thứ đều không thể ngăn cản luồng kiếm quang sắc bén kia.
Ngay lúc kiếm quang chém ra, trong lòng Sở Hưu bỗng nảy sinh cảm giác báo động, trực tiếp từ bỏ truy sát Lâm Nam Nghiệp, Thiên Ma Vũ trong tay vung lên chém ra một đao, Huyết Luyện Thần Cương cùng A Tỳ Ma Khí dung hợp cùng nhau, đánh thẳng về phía kiếm quang.
Có điều luồng kiếm quang không mấy bắt mắt kia lại lập tức phá tan Huyết Luyện Thần Cương cùng A Tỳ Ma Khí của Sở Hưu, chém lên Thiên Ma Vũ làm phát ra tiếng leng keng không ngừng, khiến cho Sở Hưu lui lại vài bước, cánh tay cầm đao run lên lẩy bẩy.
Một bóng người hạ xuống từ không trung, đứng đối diện với Sở Hưu, gương mặt lạnh lùng, một tay cầm kiếm, có điều chuôi kiếm của hắn lại hết sức kỳ quái.
Đó là một thanh kiếm mỏng, thanh kiếm nhỏ bé hẹp dài, thậm chí không rộng bằng một nửa trường kiếm, có cảm giác mỏng manh như kiếm của nữ tử.
Đương nhiên quan trọng nhất là tu vi của người trước mắt, không ngờ lại là Thiên Nhân Hợp Nhất, một đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất chân chính!
Nhìn võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất này xuất hiện, mọi người đều sửng sốt, vì theo tình huống bình thường, đáng lẽ ra không có đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất xuất hiện tại đây mới đúng.
Nguyên nhân rất đơn giản, trong Giang Đông Ngũ Hiệp người mạnh nhất mới chỉ là Ngũ Khí Triều Nguyên mà thôi, đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất làm sao thiếu ân tình của Giang Đông Ngũ Hiệp được?
Có điều lúc này lại có người nhận ra thân phận của người vừa tới, không nhịn nổi hoảng sợ kêu lên: “Là đệ tử bị ruồng bỏ của Việt Nữ Cung, Ly Nhân Kiếm – Phong Vô Lãnh!”
Sở Hưu nghe vậy đột nhiên ngẩng đầu lên, y cũng từng nghe nói tới người này, có thể nói danh tiếng của người này trên giang hồ rất lớn, vì hắn là nam đệ tử duy nhất của Việt Nữ Cung.
Việt Nữ Cung là một trong Ngũ Đại Kiếm Phái – ‘ngũ kiếm phân thiên địa’, cũng là môn phái duy nhất trong Ngũ Đại Kiếm Phái mà toàn bộ môn phái đều là nữ tính.
Nghe nói tổ sư của Việt Nữ Cung là một nữ tử ở đất Ngô Việt thời thượng cổ, cũng chính là khu vực Ngô Quận của Lạc gia hiện giờ.
Nữ tử này không có sư thừa nhưng kiếm pháp tự nhiên luyện thành, trong truyền thuyết là do thiên bẩm, từng dùng một cây gậy trúc làm kiếm đánh bại đông đảo cao thủ trên giang hồ, được xếp vào một trong những tông sư kiếm thuật mạnh nhất đương thời. Nàng không để lại tên tuổi, người ngoài cũng dứt khoát gọi nàng là Việt Nữ.
Việt Nữ không thu đồ đệ, nàng chỉ chỉ điểm cho một cô gái bị người ta ức hiếp mấy chiêu kiếm sau đó tiêu diêu rời khỏi, không biết tung tích. Cô gái đó sau khi lớn lên lại lập được thanh danh hiển hách, thành lập Việt Nữ Cung, cuối cùng đứng trong Ngũ Đại Kiếm Phái.
Lịch sử của Việt Nữ Cung rất huyền bí, thậm chí mang chút ý vị truyền thuyết, có điều kiếm pháp của Việt Nữ Cung cũng rất thần dị.
Bởi vì bản thân Việt Nữ Cung không để lại truyền thừa hoàn chỉnh, Việt Nữ Kiếm Điển hiện tại do bé gái năm xưa sau khi trở thành tông sư võ đạo căn cứ theo kiếm pháp Việt Nữ lưu lại kết hợp cùng tích lũy kiếm đạo của bản thân làm cơ sở viết thành. Sau này những cao thủ kiếm thuật của Việt Nữ Cung lại từ từ hoàn thiện.
Cho nên chuyện này tạo thành một đặc điểm của võ giả Việt Nữ Cung, kẻ mạnh rất mạnh, kẻ bình thường lại rất bình thường.
Những kẻ mạnh là do lĩnh ngộ được tinh túy chân chính trong kiếm điển
Còn những kẻ bình thường lại chỉ lĩnh ngộ được bên ngoài của Việt Nữ Kiếm Điển, cũng là những thứ võ giả hậu thế Việt Nữ Cung thêm vào, mặc dù không yếu nhưng so với công pháp truyền thừa của những tông môn khác vẫn kém hơn một chút.
Chính vì vậy, địa vị của Việt Nữ Cung trong Ngũ Đại Kiếm Phái không được ổn định, có khi xếp đầu có khi lại chót, giờ Việt Nữ Cung đang trong thời kỳ suy yếu, đứng chót trong Ngũ Đại Kiếm Phái.
Còn Phong Vô Lãnh trước mắt xuất thân lai lịch đều rất thú vị, Việt Nữ Cung không thu nam đệ tử, nhưng hắn lại là đệ tử nam duy nhất tại Việt Nữ Cung. Nói chính xác hơn, hắn không tính là đệ tử, vì Việt Nữ Cung chưa bao giờ thừa nhận hắn, ngược lại đuổi giết khắp bốn phương, muốn thu hồi lại võ công trên người hắn.
Đệ tử Việt Nữ Cung không cho phép kết hôn, chỉ cần gia nhập Việt Nữ Cung vậy cả đời đều là người của Việt Nữ Cung, cả đời chỉ được thủy chung với kiếm.
Nhưng hơn mười năm trước lại có một chuyện bất ngờ, đệ tử Việt Nữ Cung bất ngờ yêu một võ giả tán tu, cùng nhau bỏ trốn, đồng thời còn dạy Việt Nữ Kiếm Điển của Việt Nữ Cung cho hắn, người này chính là Phong Vô Lãnh.
Đương nhiên Việt Nữ Cung không thể không để ý tới chuyện vi phạm môn quy như vậy, phái đệ tử truy sát hai người đồng thời nói với đệ tử kia, chỉ cần nàng chịu trở lại Việt Nữ Cung, Việt Nữ Cung sẽ không phế võ công của nàng, chỉ giam lại; nhưng Phong Vô Lãnh phải chết.
Kết quả cuối cùng của chuyện này là đệ tử Việt Nữ Cung kia không muốn trở mặt với sư môn nhưng cũng không muốn Phong Vô Lãnh phải chết, cho nên trực tiếp tự vẫn, còn Phong Vô Lãnh phải lưu vong giang hồ.
Ban đầu chuyện này huyên náo một hồi, khiến cho Phong Vô Lãnh trở nên rất nổi danh, tất cả mọi người đều cho rằng hắn đã bị Việt Nữ Cung âm thầm giế t chết, không ngờ hắn lại xuất hiện tại đây.
Sở Hưu nhìn Phong Vô Lãnh, híp mắt lại nói: “Ta với ngươi không oán không thù, ngươi xuất hiện ở đây chắc là người sau lưng ngươi đã không nhịn được, định vận dụng lực lượng bản thân để giết ta?
Ngươi bị Việt Nữ Cung truy sát nhiều năm như vậy, mấy năm gần đây chưa từng xuất hiện trong giang hồ, thậm chí không có một chút vết tích nào, rõ ràng là có người che giấu cho ngươi. Hơn nữa xem khí thế của ngươi còn mạnh hơn lúc bị đuổi giết nhiều, rõ ràng thời gian vừa qua ngươi cũng không bỏ qua việc tu luyện.
Có thể che giấu Việt Nữ Cung bảo vệ ngươi một cách hoàn hảo như vậy, còn cho ngươi nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, xem ra thế lực của người đứng sau lưng ngươi cũng không nhỏ.”
Sở Hưu vừa nói xong lời này, mọi người ở đây hai mặt nhìn nhau, không phải như lúc trước họ nói chứ, chuyện này do người khác châm ngòi?
Những người xuất hiện tại đây không chỉ bao gồm những người nhiệt huyết dâng trào muốn tới gây sự với Sở Hưu, còn không ít người tới xem trò hay.
Những người này hết sức lý trí, nghe Sở Hưu nói xong lập tức cảm thấy không đúng, đặc biệt là khi Phong Vô Lãnh xuất hiện, rõ ràng là chuyện này có âm mưu.
Phong Vô Lãnh mặt không biểu cảm nói: “Ta cùng ngươi không oán không cừu, nhưng nhận tiền tài thay người tiêu tai, có người muốn giết ngươi, ta chỉ có thể xuất kiếm, giang hồ này vốn là vậy đấy.”
Ngày xưa lúc còn trẻ Phong Vô Lãnh cũng là tuấn kiệt nhiệt huyết sôi sục, bằng không hắn đã chẳng được đệ tử Việt Nữ Cung yêu mến, thậm chí không tiếc phản bội tông môn cũng muốn đi theo hắn.
Nhưng giờ ư, bị Việt Nữ Cung truy sát nhiều năm như vậy, nhiệt huyết của Phong Vô Lãnh đã sớm nguội lạnh, tâm cũng đã tàn, vô số chuyện tàn khốc trên giang hồ hắn đều đã trải qua.
Giờ Phong Vô Lãnh chỉ là một thanh kiếm, một thanh kiếm giết người!
Hạ Hầu Vô Giang có thể che chở cho hắn không bị người của Việt Nữ Cung tìm ra, cũng có thể trao cho hắn tài nguyên tu luyện, cho nên hắn có thể giết người vì Hạ Hầu Vô Giang.
Thanh kiếm mỏng trong tay Phong Vô Lãnh vung lên, thanh kiếm này chính là binh khí đặc thù của Việt Nữ Cung, Việt Nữ Kiếm, nhỏ hẹp tinh tế, uyển chuyển như thanh trúc, ý cảnh của nó là bắt chước Việt Nữ Cung cầm thanh trúc trong tay đánh bại tất cả cao thủ trong thiên hạ, đồng thời cũng là chút tưởng niệm của Phong Vô Lãnh đối với người yêu của hắn ngày trước.
Kiếm quang hiện, phong vân phá!
Chỉ trong chớp mắt, kiếm quang rực rỡ đã ngưng tụ lại một điểm, xung quanh tĩnh lặng không chút tiếng động, một kiếm kia đâm ra thậm chí không có tiếng xé gió, chỉ trong chớp mắt đã hiện lên trước mặt Sở Hưu!
Kiếm pháp của Việt Nữ Cung là kiếm pháp kỳ quái nhất trong thiên hạ.
Không lĩnh ngộ được hạch tâm của Việt Nữ Kiếm Điển, kiếm pháp của Việt Nữ chỉ có thể nói là bình thường, không khác lắm với Ba Sơn Kiếm Phái cùng Thương Lan Kiếm Tông, mặc dù luyện kiếm nhưng không đạt tới cực hạn của kiếm khách.
Nhưng nếu thật sự lĩnh ngộ được chân ý tinh túy trong Việt Nữ Kiếm Điển, vậy uy năng đó sẽ vượt ngoài tưởng tượng của ngươi, kiếm thế đơn giản tự nhiên, nhìn như bình thường nhưng chiêu chiêu đều là kiếm kỹ cường đại vô song.
Đệ tử Việt Nữ Cung có tới mấy ngàn người, người thực sự lĩnh ngộ được tinh túy Việt Nữ Kiếm Điển lại là trăm người không được một. Cho dù Việt Nữ Cung trong thời cường thịnh nhất, số người này cũng chỉ vừa nhỉnh hơn con số một trăm mà thôi.
Người yêu của Phong Vô Lãnh thật ra không lĩnh ngộ được chân ý tinh túy của Việt Nữ Kiếm Điển, nhưng nam nhân này lại lĩnh ngộ được. Có thể nói đây là chuyện vô cùng châm chọc đối với Việt Nữ Cung, cho nên lúc đầu Việt Nữ Cung trả giá lớn như vậy để đuổi giết hắn không riêng gì hắn tư thông với đệ tử Việt Nữ Cung mà còn do hắn học được Việt Nữ Kiếm Điển, đồng thời còn lĩnh ngộ được chân ý tinh túy trong đó, đây là chuyện Việt Nữ Cung tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.
Mà lúc đối mặt với nhát kiếm của Phong Vô Lãnh, Sở Hưu đứng mũi chịu sào lập tức cảm thấy một áp lực vô cùng cường đại.
Giờ Sở Hưu ở giữa cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh cùng Ngũ Khí Triều Nguyên, có điều muốn đột phá cũng không dễ dàng gì. Thế nhưng sức chiến đấu của y đã vượt qua cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh, võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên bình thường không phải đối thủ của hắn, chỉ có cường giả cấp bậc Trình Bất Húy mới có thể đấu với y.
Nhưng đối mặt với cường giả Thiên Nhân Hợp Nhất, chênh lệch đó vẫn khó lòng vượt qua nổi.
Nếu nói chênh lệch giữa cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh và Ngũ Khí Triều Nguyên chỉ là một dòng sông nhỏ, bước một bước là qua sông. Còn chênh lệch giữa Ngũ Khí Triều Nguyên và Thiên Nhân Hợp Nhất lại là một dòng sông lớn, cho dù ngươi có bơi cũng chưa chắc đã qua nổi.