Lục tiên sinh lúc trẻ tuổi đã là tinh anh của Vô Tướng Ma Tông, giờ còn lên tới cảnh giới nửa bước tông sư, trở thành tông sư võ đạo chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Cho nên trong Vô Tướng Ma Tông, phân lượng câu nói của Lục tiên sinh phải bằng nửa tông sư võ đạo.
Lúc này Hạ Hầu Trấn không chú ý tới sự tình xung quanh, hắn còn đang bận loạn chiến với một đống người, có điều vẫn giữ lại vài phần khí lực.
Chuyện này chủ yếu do Ngũ Đại Kiếm Phái làm ra, đương nhiên Ngũ Đại Kiếm Phái phải làm chủ lực, mặc dù bọn họ có thể xuất thủ nhưng sẽ không liều chết.
Cho nên bên phía Hạ Hầu Trấn chỉ giao thủ vài chiêu với võ giả Ma đạo rồi lập tức bỏ chạy, không hề đây đưa.
Còn bên phía võ giả Ma đạo còn một đống kẻ địch, không ai đi dây dưa không thôi với Hạ Hầu Trấn.
Có điều ngay lúc này một luồng ma khí lạnh lão đột nhiên đánh tới, ánh kim nguyên thần bưng lên xung quanh Hạ Hầu Trấn, dẫn dắt lực lượng thiên địa ngưng †ụ thành tấm thuẫn ngăn cản bên người. Một tiếng nổ lớn vang lên, ma khí tiêu tán, thuẫn nguyên khí của Hạ Hầu Trấn cũng theo đó vỡ vụn.
Hạ Hầu Trấn quay đầu nhìn lại, Tư Đồ Lệ đang cười lạnh nhìn chăm chằm vào hắn.
Thanh danh m Ma Sứ – Tư Đồ Lệ của Vô Tướng Ma Tông vẫn rất lớn, Hạ Hầu Trấn cũng biết đối phương, chỉ có điều hai bên không có thù hận hay xung đột gì.
Đương nhiên giờ trên Phù Ngọc Sơn, Chính đạo với Ma đạo đã đánh tới nước này, cho dù không có xung đột nhưng trong Đại chiến chính ma như vậy, có ra tay cũng rất bình thường.
Ngay lúc Hạ Hầu Trấn định nói gì, Tư Đồ Lệ lại lao tới, hai tay kết ấn, một luồng ma khí mãnh liệt ngập trời lập tức bao phủ lấy Hạ Hầu Trấn, hóa thành thế giới cực lạc triệt để kéo Hạ Hầu Trấn vào trong.
Tầng trên có thiên nữ nhảy múa, bên dưới lại có ác quỷ Địa Ngục không ngừng kêu gào, vô cùng tà ác quỷ. dị, làm hao mòn tinh thần Hạ Hầu Trấn.
Đây là Thiên Ma Vô Tướng Diệu Pháp của Vô Tướng Ma Tông!
Thiên Ma Vô Tướng Diệu Pháp của Tư Đồ Lệ khá gần với công kích tỉnh thần, vừa vặn Hạ Hầu Trấn cũng am hiểu phương diện này.
Nhìn những thiên nữ cùng ác quỷ xoay quanh người mình, Hạ Hầu Trấn cười lạnh một tiếng, kim quang quanh người bừng lên. Lực lượng nguyên thần hóa thành một thanh trường kiếm, trực tiếp đánh tan thế giới cực lạc trước mắt.
Có điều Tư Đồ Lệ ở bên kia không hề lui lại, tiếp tục xuất chưởng đánh ra, ma khí ngập trời cuốn ngược gầm thét, chém giết với Hạ Hầu Trấn.
Càng đánh Hạ Hầu Trấn càng cảm thấy không đúng, rốt cuộc mình với tên Tư Đồ Lệ này có ân oán gì? Vì sao. hắn lại dây dưa với mình như vậy, tựa như quyết phải đánh tới phân rõ sinh tử với mình.
Lần này là Ngũ Đại Kiếm Phái muốn đánh vào mặt Ma đạo các ngươi, Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ cũng trong tay bọn họ, cho dù Tư Đồ Lệ ngươi muốn liều mạng cũng phải tìm năm phái kia mà liều mạng chứ, tìm ta làm gì?
Vừa đánh Hạ Hầu Trấn vừa lạnh lùng nói: “Tư Đồ Lệ, Hạ Hầu thị ta đâu có đắc tội với ngươi nhỉ?”
Tư Đồ Lệ cười lên quái dị nói: “Hạ Hầu thị ngươi đã đứng về phía Chính đạo tức là đã đắc tội với ta. Hai giới Chính Ma thề không đội trời chung, ngươi đã đứng về phía Ngũ Đại Kiếm Phái định chém giết đám tà ma ngoại đạo chúng ta, giờ còn trồng mong ta lưu thủ hay sao?”
Dứt lời, Tư Đồ Lệ lại tiếp tục đánh tới, bộ dáng nhất quyết phải phân sinh tử với Hạ Hầu Trấn.
Hạ Hầu Trấn thầm mắng một tiếng Tư Đồ Lệ rõ là kẻ thần kinh, đành phải kiên trì tiếp tục xuất thủ.
Mà lúc này Sở Hưu mang mặt nạ cũng xuất hiện sau lưng Hạ Hầu Vô Giang, ánh mắt lóe lên ánh sáng lạnh, một quyền đánh ra, ma diễm sát ý hội tụ!
Hạ Hầu Vô Giang thật ra đang rất buồn bực, lần “Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội này thật sự rất khó hiểu đối với hắn.
Chính mình chỉ theo phụ thân đi trải việc đời, tích lũy chút kinh nghiệm mà thôi, không ngờ lại đụng mặt với đối thủ một mất một còn Sở Hưu, muốn tính toán đối phương không ngờ còn chẳng thành công.
Sau đó Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội lại đánh thành Đại chiến chính ma, Hạ Hầu thị bọn họ thân là một trong Cửu Đại Thế Gia, đương nhiên cũng tính là tông môn Chính đạo, lúc này cũng phải xuất thủ.
Có điều Hạ Hầu Vô Giang không có tâm trạng đâu mà trừ ma vệ đạo, chỉ đi theo sau lưng Hạ Hầu Trấn làm bộ, thi thoảng dùng Ngự Thần Thuật đánh lén một số võ giả Ma đạo thực lực kém xa mình, dáng vẻ ảo não buồn bực.
Từ điểm này có thể nhìn ra chênh lệch giữa Nhiếp Đông Lưu và Hạ Hầu Vô Giang khi gặp một số chuyện.
Nhiếp Đông Lưu cũng chịu thiệt dưới tay Sở Hưu, thậm chí hắn bị Sở Hưu đánh bại ngay trước mặt mọi người, mất hết thể diện.
Nhưng giờ Đại chiến chính ma này lại là cơ hội đối với Nhiếp Đông Lưu.
Hạ Hầu Vô Giang ở đây cau mày ủ dột, còn Nhiếp Đông Lưu cho dù chỉ làm bộ nhưng vẫn vờ vịt đi giết một số võ giả Ma đạo, đồng thời còn chủ động cứu viện một số võ giả gặp nguy cơ, tích lũy thanh danh cho bản thân.
Ngày trước thực lực Nhiếp Đông Lưu không bằng Hạ Hầu Vô Giang nhưng thứ hạng của hắn trên Long Hổ Bảng còn cao hơn Hạ Hầu Vô Giang, đây cũng là một †rong số những nguyên nhân.
Khi Hạ Hầu Vô Giang còn mải làm thiếu gia ăn chơi sống phóng túng, chỉ dựa vào thiên phú bản thân bỏ bê việc tu luyện, Nhiếp Đông Lưu đã bắt đầu tích lũy thanh danh, cho dù là việc nhỏ hắn cũng sẽ không bỏ qua.
Lúc này Hạ Hầu Vô Giang còn đang suy nghĩ miên man, phụ thân hắn đã bị người trong Ma đạo cuốn lấy. Có điều Hạ Hầu Vô Giang không hề lo lắng, hắn tin vào thực lực của Hạ Hầu Trấn.
Nhưng hắn cũng cố gắng đi xa một chút, tránh khỏi bị dư chấn của cường giả tông sư võ đạo giao thủ làm ngộ thương.
Đúng lúc này một luồng sát cơ cường đại ập tới sau lưng, Hạ Hầu Vô Giang biến sắc, hai tay kết ấn, tinh thân lực quanh người hóa thành thực chất bám trên thủ ấn của hắn. Theo ấn pháp của Hạ Hầu Vô Giang thi triển, †rong chớp mắt thần quang kim sắc chói mắt bùng lên, đỡ lấy thế quyền đánh tới sau lưng.
Quay đầu nhìn lại, một võ giả mặc áo đen, đầu đội mặt nạ sắt đen đang nhìn hắn, hai mắt đỏ thẫm mang theo sát ý lạnh lẽo!
Hạ Hầu Vô Giang cau mày, tên này là ai? Hắn cũng cùng quan điểm với phụ thân, lần này Hạ Hầu thị bọn họ tới Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội chỉ là qua đường, không định kiếm lợi lộc gì nhưng cũng không muốn đắc tội với ai.
Nhưng rõ ràng có một số người không nghĩ như vậy, đã nhắm vào mình.
Có điều Hạ Hầu Vô Giang cũng không sợ, người trước mắt cũng chỉ có thực lực Ngũ Khí Triều Nguyên mà thôi.
Hạ Hầu Vô Giang cũng có kiêu ngạo của bản thân, nói thế nào thực lực hắn cũng đủ đứng trong mười hạng đầu Long Hổ Bảng, trong số võ giả cùng cấp ít người địch nổi, tên này là cái thá gì?
Có điều ngay lúc Hạ Hầu Vô Giang định mở miệng nói gì đó, Sở Hưu lại không buồn lên tiếng trực tiếp xuất quyền đánh tới. Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền được y thi triển tới cực hạn, sát ý đỏ thãẫm như: ngưng tụ thành thực chất đánh về phía Hạ Hầu Vô Giang.
Thấy cảnh này, Hạ Hầu Vô Giang không khỏi mắng thầm một tiếng, tên này đúng là tâm thần, cùng một phản ứng với phụ thân hắn.