Đoạn Ngọc thoáng chút dừng lại, trong mắt đồng tử có rụt nhìn Cơ Tử Nguyệt chăm chú, sau khi ra khỏi chỗ tiếp nhận phần thưởng của con đường thí luyện kia mặt nạ máu tím đã hóa thành một cái ấn ký quỷ dị trên trán, ấn ký này cho dù là hắn đang đeo mặt nạ da người cũng không thể hoàn toàn che lấp.
Thế nhưng trong Võ đạo thế giới có rất nhiều võ khắc xuống dấu ấn tương tự, Đoạn Ngọc cảm thấy bản thân trên trán có một cái ấn ký cũng không có gì lạ, trừ khi là người cũng tham gia con đường thí luyện kia giống như hắn thì mới có khả năng phát hiện ra dị thường. Vương Hạo lúc trước chính là như vậy.
Cơ Tử Nguyệt làm sao lại có thể nhận ra đây là ấn ký của Tà Minh tông Thánh Tử? Không lẽ nói nàng cũng đã tham gia con đường thí luyện kia rồi? Lấy thiên tư của nàng nếu là tham gia con đường thí luyện thì chắc chắn là có thể thu được thành tích không kém, ít ra cũng là Đệ tử chân truyền giống như Vương Hạo, như vậy thì ấn ký của nàng đâu?
Quan trọng hơn đó là nếu như Cơ Tử Nguyệt đã biết đến con đường thí luyện thì nàng sẽ biết đến phần thưởng của việc đạt được Thánh Tử vị, Vương Hạo trước đó chính là vì điều này mà dẫn đến xung đột với Đoạn Ngọc, Cơ Tử Nguyệt chủ động có ý muốn hợp tác với Đoạn Ngọc nói không chừng là vì điều này.
“Tử Nguyệt cô nương làm sao biết được ta có Tà Minh tông Thánh Tử ấn ký?”. Đoạn Ngọc đáy mắt lộ ra một tia ý lạnh hỏi. Hắn cảm thấy Cơ Tử Nguyệt ẩn giấu rất sâu, ở trước mặt nàng phủ nhận việc này cũng không có ý nghĩa, hắn phủ nhận mà hỏi ngược lại.
“Chuyện này liên quan đến bí mật của Tử Nguyệt, thực là không tiện cáo tri cho Lục công tử”. Cơ Tử Nguyệt gần như không chút suy nghĩ nào đã lắc đầu nói.
“Tử Nguyệt cô nương như đã không có thành ý thì chuyện này dừng lại ở đây đi”. Đoạn Ngọc ngữ khí hơi lạnh xuống đáp. Trong đầu thì lại đang tính toán khả năng hắn có thể gi.ết chết Cơ Tử Nguyệt, nàng này cho hắn cảm giác không lành, đối với hắn nàng rất có thể sẽ là một cái uy hiếp trong tương lai.
“Lục công tử hiểu lầm, ta cũng không có ý đồ xấu với ngươi”. Tử Nguyệt giống như cảm nhận được cái gì mà bất giác cách xa Đoạn Ngọc một chút nói.
“Thật nhạy bén!”. Đoạn Ngọc thấy vậy thì âm thầm nói, hắn ẩn giấu sát ý cực sâu, cũng chưa từng trực diện nhắm vào Cơ Tử Nguyệt, nàng lại cảnh giác đề phòng như vậy thì có thể thấy được cảm quan của nàng vô cùng nhạy cảm.
“Lục công tử, ngươi cảm thấy trong di chỉ của Tà Minh tông lại xuất hiện kẻ sở hữu ấn ký của Tà Minh tông Thánh Tử thì những người khác sẽ có suy nghĩ gì?”. Cơ Tử Nguyệt ngữ khí nghiêm nghị hỏi.
“Ừm?”. Đoạn Ngọc hai mắt khẽ híp lại nhìn Cơ Tử Nguyệt chăm chú. “Ý của Tử Nguyệt cô nương là gì? Cứ việc nói thẳng đi!”.
“Thánh Tử hay Thánh Nữ đều có địa vị rất cao trong Tiên môn, Tà tông, mỗi người đều có quyền hạn rất lớn, có thể đi vào các khu vực đặc thù của tông môn, tỉ như Tàng Thư các, Dược viên, Bảo khố, thậm chí là bí cảnh…”. Cơ Tử Nguyệt nói. “Trong di chỉ của Tà Minh tông này thì Thánh Tử của Tà Minh tông cơ bản là không có nơi nào không vào được, khu vực ngăn cách đối với võ giả ngoại tông như Dược viên đối với Thánh Tử lại là nơi tùy ý ra vào”.
“Đương nhiên, Thánh Tử ấn ký này có thể giúp Lục công tử chiếm được lợi ích rất lớn trong di chỉ này thì cũng sẽ có rất nhiều người nhắm đến ngươi, nếu là có người biết được ngươi nắm giữ Tà Minh tông Thánh Tử vị thì ngày tháng sau này của ngươi sẽ không còn được thoải mái nữa rồi, cho dù là ở bên ngoài di chỉ này”. Nàng hơi vén tóc mai nhìn Đoạn Ngọc nói, cho dù là đang có mặt nạ che mặt thì Đoạn Ngọc cũng cảm giác được nàng đang cười.
Đoạn Ngọc nghe xong Cơ Tử Nguyệt phân tích thì không thể không gật đầu thừa nhận những gì nàng nói là đúng, thế nhưng càng là như vậy thì hắn càng thêm nghi ngờ động cơ của nàng.
“Tử Nguyệt cô nương đã biết đi cùng ta sẽ có phiền phức như vậy lại vẫn cố ý đi cùng sao?”. Không có suy nghĩ quá nhiều hắn đã mở miệng hỏi.
“Để tỏ rõ thành ý của mình ta có thể thay Lục công tử ẩn giấu Tà Minh tông Thánh Tử ấn ký, như vậy có được không?”. Cơ Tử Nguyệt thản nhiên hỏi ngược lại Đoạn Ngọc.
“Tử Nguyệt cô nương có thể ẩn giấu Thánh Tử ấn ký?”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì có chút kinh ngạc, lập tức hỏi. Qua Cơ Tử Nguyệt phân tích thì hắn thấy Thánh Tử ấn ký này chưa hẳn đã là chuyện tốt, nếu là võ giả trong di tích này biết được hắn có Thánh Tử ấn ký thì sẽ vô cùng phiền phức, những võ giả kia sẽ không muốn hắn chết nhưng sẽ xem hắn thành công cụ, điều này Đoạn Ngọc đương nhiên là không thích.
“Đổi lại ta muốn Lục công tử hứa với ta một việc”. Cơ Tử Nguyệt phát ra tiếng cười khẽ nói.
“Mời Tử Nguyệt cô nương nói”. Đoạn Ngọc nghi ngờ nhìn nàng ra hiệu.
“Sau khi ra khỏi di tích này ta sẽ đi theo bên cạnh Lục công tử, ngươi có thể xem ta là bạn lữ hay nhan hoàn cũng được! Chỉ cần để ta đi theo bên cạnh ngươi là được”. Cơ Tử Nguyệt nói. Lời ra bình thường nhưng lại vô cùng kinh người, Đoạn Ngọc nghe được kém chút ngã ngồi xuống.
Đường đường là Thánh Nữ của Tinh Thần môn lại nói ra lời này, nếu như bị Tinh Thần môn võ giả nghe được thì không biết bọn hắn sẽ có cảm tưởng gì? Mà lại khoan nói bọn hắn có cảm tưởng gì, bản thân Đoạn Ngọc đến lúc đó sợ là cũng không có kết cục gì tốt.
Đoạn gia hiện tại chỉ là có thù với một mạch xuống dốc của Tinh Thần môn mà đã phải cẩn thận trước sau, việc một cái Thánh Nữ của Tinh Thần môn lại không nhìn thân phận đi theo bên cạnh Đoạn Ngọc e là sẽ dẫn phát càng nhiều chuyện hơn.
“Tử Nguyệt cô nương, chuyện này e là không được! Ta không muốn trở thành cái gai trong mắt Tinh Thần môn và Võ đạo thế giới thiên kiêu”. Đoạn Ngọc thoáng chút suy nghĩ liền lắc đầu.
Cơ Tử Nguyệt không chỉ có thiên phú tu luyện tuyệt luân mà còn là một vị tuyệt thế mỹ nữ, người ngưỡng mộ nàng dư sức đủ xếp từ di tích của Tà Minh tông này về đến Thánh Nguyên Đế quốc, trong đó dạng gì yêu nghiệt thiên tài gì cũng có, Đoạn Ngọc tuy rằng không sợ võ giả đồng giai nhưng cũng là e ngại phiền phức cực kỳ.
“Lục công tử yên tâm, đến lúc đó ta sẽ ẩn giấu thân phận, chỉ cần không phải Tôn Giả chủ động thăm dò ta thì sẽ không thể nhìn ra cái gì”. Cơ Tử Nguyệt lập tức nói. “Mà lại ta cũng không có ý định lưu lại bên cạnh Lục công tử lâu, nhiều nhất là mười năm Tử Nguyệt sẽ rời đi, đến lúc đó thạch bích kia cũng sẽ hoàn toàn thuộc về Lục công tử”.
“Tử Nguyệt cô nương chuẩn bị làm phản Tinh Thần môn sao?”. Đoạn Ngọc khẽ nhíu mày hỏi.
“Lục công tử cứ nói đi”. Cơ Tử Nguyệt cười híp mắt hướng Đoạn Ngọc đáp. Thoáng dừng lại mới hỏi thêm. “Điều kiện cũng đã nói, Lục công tử cảm thấy thế nào?”.
“…”. Đoạn Ngọc không đáp mà lâm vào trầm tư. Tà Minh tông Thánh Tử ấn ký tồn tại chắc chắn sẽ mang đến phiền phức cho hắn trong di chỉ này, Cơ Tử Nguyệt có thể nhận ra thì không có gì đảm bảo còn có võ giả khác nhận ra, điều này có khả năng rất cao.
Thế nhưng đáp ứng với nàng thì hắn sẽ tương đương cầm trên tay củ khoai bỏng tay, mang nàng cùng trở về cũng có thể ảnh hưởng đến hướng đi sau này của Đoạn gia, hắn hiểu được Đoạn gia hiện tại còn không có năng lực trực diện quái vật khổng lồ như Tinh Thần môn.
Cơ Tử Nguyệt nhìn thấy Đoạn Ngọc trầm tư suy nghĩ cũng không hề làm phiền, nàng biểu hiện ra cô nương nhà bên chắp tay sau lưng nhảy chân sáo hướng đến chỗ trận pháp bao phủ hư hư thực thực Dược điền.
“Được! Ta đồng ý với điều kiện của Tử Nguyệt cô nương”. Im lặng hồi lâu Đoạn Ngọc vẫn là đồng ý với điều kiện của Cơ Tử Nguyệt.
Chuyện trước mắt hắn cần xử lý là Tà Minh tông Thánh Tử ấn ký, nếu như không thể xử lý ổn thỏa thì nói không chừng là hắn còn không thể rời khỏi di tích này an toàn, mà lại cho dù là có thể an toàn đi ra di tích thì khả năng ảnh hưởng đến gia tộc vẫn rất lớn, hắn không có chút tự tin nào ở trước mặt đám cường giả của Tiên môn, Tà tông ẩn giấu.
Việc mang theo Cơ Tử Nguyệt về gia tộc sẽ có phiền phức không nhỏ nhưng việc mà hắn lúc này không có đối sách thì lúc sau chưa hẳn là không thể, huống chi là đến lúc đó sẽ còn có gia tộc cường giả suy nghĩ thay cho hắn.
Cơ Tử Nguyệt đã có tự tin ẩn giấu thân phận đi theo bên cạnh hắn thì hiển nhiên là cũng có chỗ dựa vào, sau này hắn chỉ cần đảm bảo điệu thấp làm việc thì có thể hạn chế khả năng xảy ra chuyện liên quan đến nàng.
***** Từ mai ta sẽ có chút việc bận đến cuối tháng nên việc ra chương sẽ có chút gián đoạn, thông cảm cho. Mai ta bận tối mặt, khả năng là không có chương =.=
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com
May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại.”- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v