Nói xong, Điền Nhất Đao liền cầm lấy khoản đao, từng bước đi về phía Điền Minh Cường.
Điền Nhất Đao lúc này giống như một sứ giả địa ngục chuyên đi thu hoạch sinh mạng.
Con dao của hắn đầy tử khí.
Hắn càng đến gần, thì Điền Minh Cường càng gần với cái chết hơn.
“Đừng căng thẳng, ông biết là đao của tôi trước giờ luôn nhanh mà”.
“Cắt vào cổ sẽ chỉ đau tí thôi”.
“Sau đó, toàn thân ông sẽ bị tê liệt, mắt sẽ chuyển sang màu đen, cuối cùng chết trên vũng máu”.
Điền Nhất Đao dương dương tự đắc, sức mạnh to lớn đã mang lại cho hắn sự tự tin tuyệt đối.
Trong mắt hắn, Diêu Nhược Nam và Điền Minh Cường chỉ là hai con cừu nhỏ ngoan ngoãn, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
Điền Nhất Đao quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào Diêu Nhược Nam.
Đôi mắt thèm thuồng của hắn khiến Diêu Nhược Nam cảm thấy khó chịu.
“Khi em bảy tám tuổi, anh đã muốn ngủ với em rồi. Em có biết anh đã đợi ngày này bao lâu rồi không?”
Nụ cười trên mặt Điền Nhất Đao ngày càng trở nên bẩn thỉu: “Anh đã trải cánh hoa hồng lên giường rồi xịt nước hoa trong phòng rồi. Nhất định sẽ mang đến cho em lần đầu tiên tuyệt vời nhất, hehehe…”
“Mơ đi, có chết tôi cũng không ngủ với anh đâu!”
“Hahaha! Anh là anh thích tính cách mạnh mẽ đó của em đấy. Đợi đến lúc anh chơi em ở trên giường nhé, hẳn là rất kích thích đây!”
“Nhìn bờ eo thon, đôi chân dài của em kìa, còn có đôi bồng đào nảy nở kia nữa chứ, thật là hoàn mỹ”.
“Anh không thể đợi được nữa!”, Điền Nhất Đao thè cái lưỡi dày ra liếm môi.
“Đi chết đi!!”
Diêu Nhược Nam có tính cách mạnh mẽ, nên khi bị Điền Nhất Đao khiêu khích, cô ta đã lập tức giơ nắm đấm lao tới.
“Reng reng reng…”
Lúc này, điện thoại di động trong túi Điền Minh Cường đột nhiên vang lên.
Nếu là một cuộc gọi bình thường, thì chắc chắn Điền Minh Cường sẽ không trả lời vào lúc này.
Nhưng đây là nhạc chuông của cuộc gọi video.
Điền Minh Cường nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, bấm nhận cuộc gọi video.
Sau đó, giọng nói của Lý Phong từ trong điện thoại truyền ra.
“Hai người về đến nhà chưa?”
Giọng nói của Lý Phong vừa phát ra từ điện thoại, thì cơ thể Điền Nhất Đao đột nhiên dừng lại.
Chỉ là một câu hỏi của Lý Phong thôi mà đã khiến cho Điền Nhất Đao phải sợ hãi.
Hắn không ngờ rằng Điền Minh Cường và Diêu Nhược Nam lại biết Lý Phong!
“Chúng tôi về đến nhà rồi”, Điền Minh Cường gật đầu.
Lý Phong nói: “Còn năm phút nữa là đến giờ ăn”.
“Nhân tiện, để tôi nói sơ qua cách giết thằng phế vật mang tên Điền Nhất Đao cho nghe”.
“Ông hướng cái điện thoại di động về phía Điền Nhất Đao, để cô chủ nhà ông đánh nhau với hắn”.
Lý Phong nói một cách hời hợt, gọi Điền Nhất Đao, cao thủ hạng hai trong thế giới ngầm của tỉnh, là một thằng phế vật!
Diêu Nhược Nam đã sắp phát điên lên vì tức giận.
Nghe được câu nói của Lý Phong, nó đã tiếp thêm dũng khí và sự tự tin cho cô ta.
Đột nhiên, cô ta hét lên một tiếng, đấm về phía Điền Nhất Đao.
Điền Nhất Đao hừ lạnh một cái, khoản đao nhanh chóng cắt ngang không khí, tốc độ nhanh đến chóng mặt.
“Cúi đầu xuống, ngồi xổm xuống bằng chân phải”.
Ngay khi nghe thấy giọng nói của Lý Phong, Diêu Nhược Nam đã phản ứng ngay lập tức.
“Vù”.
Một khí tức dữ dội lướt qua mặt Diêu Nhược Nam.
Đúng lúc Diêu Nhược Nam ngồi xổm xuống, Lý Phong lại nói: “Đưa tay phải ra”.
Diêu Nhược Nam ngay lập tức duỗi tay phải ra.
Bắt được cổ tay của Điền Nhất Đao.
“Bẻ”, Diêu Nhược Nam sững sờ khi nghe thấy câu này.
Điền Nhất Đao đột nhiên bật cười: “Cô ta mà đòi bẻ gãy tay tao à… Á!!”
Một chuyện lạ đã xảy ra!
Diêu Nhược Nam thực sự đã bẻ gãy tay của Điền Nhất Đao!
Chuyện gì thế này?
Sao lại thế được?
Không chỉ Điền Nhất Đao và Điền Minh Cường, mà ngay cả bản thân Diêu Nhược Nam cũng bối rối.
Dù đã tập võ từ nhỏ nhưng cô ta chưa bao giờ cảm thấy mình có sức mạnh như vậy.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Diêu Nhược Nam cuối cùng cũng hiểu ra.