Tuyệt Thế Cường Long

Chương 205: “Cậu biết quy củ chứ.”



Sau khi ly hôn, Kiều Thu Mộng cảm thấy cảm thấy cả người nhẹ nhàng, đã không có gì phải lo lắng.  

             Đồng thời, cô ta cũng nhận được một tin tức, đất ở thung lũng giết người không thể phá bỏ di dời thành công là do đám người Lý thiên Lạc đang giở trò quỷ.  

             Sau khi suy nghĩ cẩn thận thì cũng không cảm thấy kỳ lạ, rốt cuộc Tề Đẳng Nhàn đắc tội với Lý thiên Lạc ở trên chuyến chở khách định kỳ của tàu Hoàng Gia.  

             Sau khi Lý thiên Lạc chịu thiệt vài lần, trả thù bằng ám chiêu cũng không có gì quá kỳ lạ.  

             Vì thế, Kiều Thu Mộng cũng chỉ có thể tìm bạn bè có năng lực nhờ hỗ trợ, sau một hồi liên lạc cũng tìm được Ngô thiếu có quan hệ không tồi.  

             Ngô thiếu là người trước đây Tề Đẳng Nhàn gặp được ở câu lạc bộ vận động và quán bar của Trương Tĩnh, của cải trong nhà cũng khá dư thừa, hơn nữa thích kết giao bạn bè trong giang hồ, cũng được xem là một người tính tình phóng khoáng.  

             Tuy người của nhà họ Lý mở một công ty sản xuất thuốc quy mô lớn, nhưng dù sao cũng dựa vào võ quán mới lập nghiệp được, cho nên được như là một nửa thế lục giang hồ.  

             “Quán bar của chị Tĩnh đúng không? Được, đúng lúc tôi cũng đang ở gần đây, tôi đến đó chờ anh trước.” Kiều Thu Mộng nói.  

             “Ừm, cô chờ tôi một chút, tôi lập tức tới đó.” Ngô thiếu nói.  

             Sau khi biết được tin tức Kiều Thu Mộng và Tề Đẳng Nhàn ly hôn, Ngô thiếu cũng rất vui mừng.  

             Kiều Thu Mộng vốn là đại mỹ nhân trong giới bọn họ, hơn nữa lại là tổng giám đốc Tập đoàn Kiều thị, không ít người đàn ông đều nhìn chằm chằm cô ta.  

             Ngô thiếu cảm thấy cơ hội của mình đã tới, chỉ cần giúp Kiều Thu Mộng hoàn thành chuyện này, còn buồn vì không chiếm được hảo cảm của Kiều Thu Mộng sao?  

             Rất nhanh, Ngô thiếu đi tới quán bar, thấy được Kiều Thu Mộng đang ngồi bên trong, lập tức nở nụ cười đi đến chào hỏi.  

             Kiều Thu Mộng thở dài, nói: “Ngô thiếu, tôi thật sự không còn biện pháp nào, anh đến nghĩ giúp tôi.”  

             “Miếng đất này, nếu không thể di dời sẽ làm nguồn tài chính của Tập đoàn Kiều thị chúng tôi bị giữ ở đó.”  

             “Sự phát triển của công ty sẽ bị trì trệ, vô cùng bất lợi cho chúng tôi.”  

Tham Khảo Thêm:  Chương 810

             Sau khi Ngô thiếu nghe được những chuyện đã xảy ra, cắn răng nói: “Tên họ Tề này đúng là chuyên gây họa, cũng may cô sáng suốt, ly hôn với hắn, nếu không chắc chắn sẽ bị hắn hại chết!”  

             Kiều Thu Mộng không quan tâm đ ến mấy lời này, lắc đầu nói: “Có biện pháp tối nào không?”  

             Ngô thiếu gật gật đầu, nói: “Người của nhà họ Lý cũng xem như một nửa thuộc giang hồ, muốn giải quyết việc này, đương nhiên là tìm người trong giang hồ đến xử lý.”  

             Kiều Thu Mộng tán thưởng nói: “Ngô thiếu quả thực là nhiều biện pháp, bạn bè trong giang hồ của cậu có người nào làm được không?”  

             Ngô thiếu nói: “Không nhất định có thể thành công, hơn nữa, tôi cũng không biết có thể mời được người này hay không, tôi tận lực!”  

             Lúc này, Trương Nhu bưng chén rượu đi tới.  

             “Mộng Mộng, đây là người phụ trách hiện tại của quán bar này, chị Nhu.” Ngô thiếu vội vàng giới thiệu cho Kiều Thu Mộng, nâng chén lên chào hỏi.  

             “Ngô thiếu, hoan nghênh ghé thăm.” Trương Nhu khẽ cười cười, nói.  

             Tuy cô ta còn chưa có địa vị trong quán bar như chị Tĩnh lúc trước nhưng cũng dần dần bồi đắp được khí chất, các khách hàng nhìn thấy cô ta đều sẽ chủ động kính rượu.  

             Kiều Thu Mộng nâng ly lên, nói “Xin chào, chị Nhu, hy vọng về sau quan tâm nhiều hơn.”  

             Trương Nhu mỉm cười gật đầu, chuẩn bị rời khỏi.  

             “Chị Nhu từ từ đã, chị chị Tĩnh hôm nay có đến không?” Ngô thiếu hỏi.  

             “Chị tôi hôm nay vừa hay cũng ở đây, có việc gì sao?” Trương Nhu hỏi.  

             Ngô thiếu lập tức cười nói: “Làm phiền chị Nhu nói với chị Tĩnh một tiếng, tôi muốn gặp cô ấy, nhờ cô ấy giúp một chút.”  

             Trương Nhu suy nghĩ, Ngô thiếu vẫn thường hay vung tiền quá trán ở quán bar, cũng là khách quý, cũng không từ chối, sau khi đồng ý một tiếng liền đến văn phòng gọi Trương Tĩnh ra tới.  

             Ngô thiếu nói với Kiều Thu Mộng: “Đừng thấy Trương Nhu chỉ là một cô gái, cô ta là em gái chị Tĩnh đấy, khách hàng của quán đều cho cô ấy không ít mặt mũi!”  

             “Nói đến chị Tĩnh, vậy càng khó lường.”  

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

             “Bản thân Chị Tĩnh rất có bản lĩnh, mấy năm trước đứng đầu một bang phái, người trên đường đều nể mặt cô ấy.”  

             “Hiện tại, chị Tĩnh tìm một người đàn ông, lui khỏi giang hồ, nhưng cũng không ai dám đắc tội với cô ấy!”  

             Kiều Thu Mộng kinh ngạc, không ngờ một người phụ nữ lại có uy danh như vậy, hỏi “Chúng ta định nhờ chị Tĩnh giúp chuyện lần này à?”  

             “Không, tuy rằng chị Tĩnh lợi hại nhưng cũng không nhất định có thể thu phục được người của nhà họ Lý, người chúng ta muốn tìm chính là người đàn ông của chị Tĩnh!” Ngô thiếu vẻ mặt nghiêm túc mà nói.  

             Kiều Thu Mộng ngẩn người, từ trong miệng Ngô thiếu, không khó để nhận ra chị Tĩnh là một vị nữ trung hào kiệt không hề thua kém đấng mày râu, người đàn ông có thể khiến cô ta cam tâm tình nguyện rời khỏi giang hồ an an tâm tâm làm một cô vợ hiền thì sẽ có bản lĩnh lợi hại tới cỡ nào đây?  

             Ngô thiếu nói: “Người đàn ông của chị Tĩnh là Diệp tiên sinh, vị Diệp tiên sinh này chính là môn khách mà phân đà Long Môn ở tỉnh Đông Hải đặc biệt mời, hơn nữa chỉ trong vòng mấy năm đã tạo dựng được uy danh vô cùng to lớn, một đôi thiết chưởng không có địch thủ! Nếu có Diệp tiên sinh giúp ra mặt nói chuyện, vậy thì sẽ có tỷ lệ thành công rất lớn.”  

             Kiều Thu Mộng nghe những lời này sửng sốt một chút, sau khi phục hồi lại tinh thần mới tán thưởng nói: “Ngô thiếu thật đúng là không tầm thường, vậy mà lại biết nhiều câu chuyện mà chúng tôi không biết như vậy.”  

             Ngô thiếu đắc ý mà cười, nói: “Làm gì có đâu, cũng chỉ bình thường mà thôi, lăn lộn bên ngoài lâu chút mà thôi.”  

             Kiều Thu Mộng cười nói: “Ngô thiếu thật là khiêm tốn, nếu chuyện này có thể hoàn thành, về sau tôi nhất định sẽ cảm ơn Ngô thiếu thật tốt!”  

             Trong lúc hai người nói chuyện, Trương Tĩnh đã đi tới.  

             Kiều Thu Mộng nhìn qua đó, chỉ thấy người phụ nữ này một thân váy đỏ, trên mặt trang điểm nhẹ, nhưng màu son lại rất đậm, hơn nữa cũng không có vẻ không phù hợp, ngược lại còn làm nổi bật lên khí chất vô cùng lạnh lùng kiêu ngạo.  

             Trương Tĩnh này vừa xuất hiện, các khách hàng lập tức ngồi không yên.  

             “Chị Tĩnh, đã lâu không gặp, tôi kính chị một ly!” Có người đứng lên nói chuyện, Kiều Thu Mộng chú ý tới, người này là ông chủ lớn của một công ty mỹ phẩm, có tài sản hàng trăm triệu.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 666:  Thế nào là gian thần! 

             “Chị Tĩnh, chị đã tới rồi, cùng uống một ly không? Tôi kính chị.” Lại có người đứng lên, Kiều Thu Mộng cảm thấy quen mắt, suy nghĩ một lúc mới nhận ra đây là một vị đại lão lợi hại ở thành phố Trung Hải, bởi vì vào tù hai năm, về sau trở nên điệu thấp hơn rất nhiều, nhưng thực lực vẫn kh ủng bố như cũ.  

             “Chị Tĩnh…”  

             Nhìn nhiều nhân vật lợi hại như vậy đứng dậy kính rượu Trương Tĩnh, Kiều Thu Mộng hơi hơi há miệng.  

             Cô ta liếc mắt nhìn Ngô thiếu một cái, người này thật sự một chút cũng không nói quá, nhân mạch và thực lực của Trương Tĩnh hiển nhiên là mạnh đến quá đáng, không thì sẽ không có nhiều đại lão nể tình như vậy, chủ động kính rượu một người phụ nữ!  

             Ngô thiếu cũng cuống quít đứng dậy nghênh đón, cung cung kính kính mà nói: “Chị Tĩnh, tôi kính chị trước.”  

     Kiều Thu Mộng cũng cuống quýt bưng chén rượu nói: “Xin chào chị Tĩnh, lần đầu gặp mặt, kính chị một chén rượu.”  

             Trương Tĩnh chỉ bưng chén rượu nhấp một ngụm, hai người đều uống một hơi cạn sạch.  

             Nhưng mà Trương Tĩnh một đường đi tới, đối với những đại lão kính rượu kia cũng đều chỉ lướt qua liền ngừng, hai người tất nhiên sẽ không nói gì thêm.  

             “Ngô thiếu tìm tôi có chuyện gì?” Trương Tĩnh nhìn Ngô thiếu, nhàn nhạt hỏi.  

             Ngô thiếu có chút ngượng ngùng mà xoa xoa tay, nói: “Chuyện là như thế này, người bạn này của tôi, cô ấy là tổng giám đốc Tập đoàn Kiều thị…”  

             “Hiện tại cô ấy gặp một chút phiền toái nhỏ, không có biện pháp giải quyết.”  

             “Cho nên tôi muốn nhờ chị Tĩnh giúp đỡ, giới thiệu cô ấy với Diệp tiên sinh.”  

             “Xem Diệp tiên sinh có thể giúp được cô ấy lần này hay không.”  

             “Chuyện rất khẩn cấp, nếu không thì tôi cũng sẽ không mạo muội quấy rầy chị Tĩnh.”  

             Trương Tĩnh nghe xong ngẩn ra, nói “Các người muốn tìm Diệp Phong đúng không?”  

             Ngô thiếu gật gật đầu.  

             “Cậu biết quy củ chứ.” Trương Tĩnh lạnh nhạt nói.  


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.