Tuyệt Thế Cường Long

Chương 204: Tôi mới không cho anh cơ hội đâu!”



“Rầm rầm rầm ——”  

             Tiếng động cơ Aston Martin One-77 gầm gừ, khiến cho vô số người phải đưa mắt nhìn.  

             “Mẹ nó, đây là cái xe gì vậy, hình như rất cao cấp, tại sao từ trước đến nay tôi chưa từng thấy bao giờ?”  

             “Trời, đây là Aston Martin đúng không? Siêu xe cao cấp đấy!”  

             “Đây là Aston Martin One-77, toàn thế giới tổng cộng chỉ có bảy mươi bảy chiếc, trước đây trong nước bán với giá trên trời: bốn mươi triệu, có thể so với Bugatti!”  

             Sau khi mọi người thấy Tề Đẳng Nhàn lái chiếc Aston Martin đều thốt ra tiếng kinh hô, có người còn lấy di động ra liên tục chụp ảnh.  

             Rốt cuộc thì cũng đâu có thể nhìn thấy xe thể thao cao cấp mỗi ngày, toàn thế giới chỉ có bảy mươi bảy chiếc!  

             “Cũng không biết người lái xe là anh đẹp trai hay là chị xinh gái, nếu là một anh đẹp trai, thật hy vọng có thể gả cho hắn…”  

             “Đừng có nằm mơ nữa, người ta lái được chiếc xe thể thao loại này thì có thể để ý đến cô sao?”  

             “Ha ha ha, tôi cũng muốn gả cho người có thể lái xe loại này!”  

             “Người có thể lái được loại xe này hơn phân nửa là người có thể tùy tiện tiêu năm triệu vào một phòng phát sóng trực tiếp mà!”  

             Một đám người nổi tiếng nhìn thấy chiếc xe này đi ngang qua đều vô cùng hâm mộ.  

             Phòng phát sóng trực tiếp của Dương Quan Quan có ông chủ hào phóng tặng năm triệu trong vòng mười phút, chuyện này gần như tất cả người dùng đều biết.  

             Kiều Thu Mộng đứng trước cửa Cục Dân chính, nhìn thấy chiếc xe thể thao cao cấp chạy đến, cô ta chỉ nhìn thoáng qua rồi không chú ý đến nữa, bởi vì cô ta biết, Tề Đẳng Nhàn không có khả năng sở hữu được một chiếc xe như vậy.  

             Nhưng mà ngay sau đó, xe thể thao trực tiếp dừng lại trước mặt cô ta, cửa xe mở ra, Tề Đẳng Nhàn đeo kính râm từ trên xe bước xuống.  

             Hôm nay Tề Đẳng Nhàn, tinh thần tương đối tốt, một thân âu phục, không thắt cà vạt, mở hai cúc áo sơ mi, có vẻ phóng khoáng lại ăn chơi trác táng, hơn nữa phối hợp với chiếc kính râm trên mặt, tỏa ra khí chất của một anh chàng đẹp trai.  

             Kiều Thu Mộng nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đi xuống từ xe thể thao, sắc mặt thay đổi, biến thành vô cùng sửng sốt!  

Tham Khảo Thêm:  Chương 1: C1: Chương 1

             Ngay sau đó, Kiều Thu Mộng phục hồi lại tinh thần, sau đó lạnh nhạt nói với Tề Đẳng Nhàn: “Thú vị lắm à?”  

             Tề Đẳng Nhàn nhìn cô ta, bình tĩnh nói: “Cái gì?”  

             “Biết tôi muốn ly hôn với anh nên cố ý đi mượn một chiếc xe thể thao như này đến, anh cảm thấy thú vị lắm à?”  

             “Tôi biết anh là dạng người thế nào, dù cho anh có lái máy bay trực thăng đến đây cũng không thay đổi được cái nhìn của tôi về anh đâu!”  

             “Cuộc hôn nhân này, chúng ta cần phải ly!”  

             Kiều Thu Mộng nhìn Tề Đẳng Nhàn, thần sắc như thường, căn bản không có bất kỳ thay đổi nào.  

             Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, sau đó bất đắc dĩ mà cười cười, nói: “Cô đã nghĩ nhiều rồi, hôm nay tôi chỉ là muốn lái chiếc xe này mà thôi, không có ý định khoe mẽ cho cô thấy.”  

             Kiều Thu Mộng nói: “Đi thôi, mang đủ hết giấy chứng nhận chưa?”  

             Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, bị hiểu lầm đã biến thành một thái độ bình thường, ngẫu nhiên dùng đồ xa xỉ đều sẽ bị cho là đang khoe mẽ.  

             Hai người đi vào trong Cục Dân chính, nhìn thấy một đám người đang rất hâm mộ.  

             “Uầy, bọn họ chuẩn bị vào lấy giấy chứng nhận kết hôn đúng không!”  

             “Anh chàng kia lái chiếc xe đắt tiền như vậy, người đẹp đó có thể kết hôn với hắn, thật là quá hạnh phúc rồi.”  

             “Cũng không biết khi nào tôi mới có thể may mắn hư vậy, gặp được một anh chàng vừa đẹp trai vừa nhiều tiền!”  

             Thấy Tề Đẳng Nhàn và Kiều Thu Mộng sau khi trò chuyện hai câu rồi đi vào Cục Dân chính, một số người vây xem cảm thán.  

             Kiều Thu Mộng nghe được mấy tiếng xì xầm đó, trong lòng có một chút dao động, nhưng mà như này còn lâu mới đủ, căn bản không thể thay đổi quyết tâm kiên định của cô ta.  

             Tề Đẳng Nhàn cũng không để bụng mấy lời đó, anh đây tới nơi này để khôi phục sự tự do, cũng không phải đến để vây thành!  

             “Đây là ý của tôi, cha tôi vẫn ủng hộ anh, nhưng tôi đã không chịu đựng được cuộc sống như vậy nữa rồi, cho nên anh đừng trách ông ấy.” Kiều Thu Mộng nói.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 13: Chương 13

             “Chú Kiều đối xử với tôi rất tốt, tôi biết ông ấy là người thế nào, đương nhiên sẽ không nghĩ lung tung.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt trả lời.  

             Không bao lâu, hai người ly hôn thành công.  

             Kiều Thu Mộng vươn tay ra trước, nói với Tề Đẳng Nhàn: “Hy vọng về sau có thể làm bạn bè.”  

             Tề Đẳng Nhàn thoải mái hào phóng bắt tay với cô ta, nói: “Chúc mừng cô, khôi phục lại sự tự do!”  

             Kiều Thu Mộng nói “Vẫn cần cảm ơn anh những ngày qua đã bảo vệ và chăm sóc tôi, hy vọng cuộc sống về sau của chúng ta vẫn như mới gặp, hai đứa trẻ vô tư.”  

             Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, sau khi bắt tay, tạm biệt ở cửa Cục Dân chính.  

             Kiều Thu Mộng lên xe của mình, lái xe rời đi.  

             Tề Đẳng Nhàn cũng ngồi trên siêu xe, trầm ngâm một lát rồi từ từ rời khỏi.  

             Kiều Thu Mộng nói tin mình đã ly hôn cho Dương Quan Quan và Lý Vân Uyển, sau khi hai người biết được đều ngẩn người.  

             Mới ngày hôm qua mọi người còn cùng đại triển thần uy ở câu lạc bộ, sao hôm nay đã ly hôn rồi?  

             Hai người càng kinh ngạc hơn là, ngày hôm qua Tề Đẳng Nhàn vừa đại triển thần uy ở câu lạc bộ, làm cho Triệu Hắc Long danh tiếng vang xa cũng phải sợ hãi như cháu trai, tại sao Kiều Thu Mộng còn chưa thấy hài lòng?  

             “Anh Tề, anh ly hôn với Mộng Mộng rồi à?” Lý Vân Uyển trực tiếp gọi điện thoại cho Tề Đẳng Nhàn, hỏi.  

             “Đúng vậy, có chuyện gì à?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt trả lời.  

             Lý Vân Uyển thật cẩn thận hỏi: “Bây giờ anh không có việc gì chứ?”  

             Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, sau đó cười nói: “Tôi có thể có chuyện gì? Tôi đã sớm biết sẽ có ngày này, cho nên cũng đã sớm chuẩn bị xong tư tưởng đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay.”  

             Lý Vân Uyển nói: “Không có việc gì thì tốt rồi! Đêm nay tôi tới Vân Đỉnh Sơn Trang cùng anh nha?”  

             Tề Đẳng Nhàn nói: “Trừ phi người thân cô đi rồi.”  

             Lý Vân Uyển xì một tiếng, lạnh lùng mà cười nói: “Đồ lưu manh, anh vẫn luôn không bằng cầm thú, tôi mới không cho anh cơ hội đâu!”  

Tham Khảo Thêm:  Quyển 2 - Chương 290: Khúc hát ru

             Sau khi tắt điện thoại, Lý Vân Uyển lại trở nên vui mừng khôn xiết.  

             Tề Đẳng Nhàn và Kiều Thu Mộng đường ai nấy đi, áp lực tâm lý và đạo đức cuối cùng của cô ta không còn rồi.  

             Hướng Đông Tinh trực tiếp tìm Tề Đẳng Nhàn, mở miệng liền nói: “Nghe nói anh ly hôn, tôi tới để an ủi.”  

             “Nhờ phúc của cô, thổi danh tiếng của lão tổng thần bí cao như vậy, hiện tại trong lòng cô ta toàn là vị lão tổng thần bí kia!” Tề Đẳng Nhàn trợn mắt nhìn Hướng Đông Tinh.  

             trong ngày kỷ niệm ba mươi năm kết hôn của Kiều Quốc Đào và Bàng Tú Vân, Hướng Đông Tinh dùng danh nghĩa lão tổng thần bí tặng chiếc xe kia, đây chắc chắn là mồi lửa lớn nhất!  

             Hướng Đông Tinh còn chưa trả lời, Tề Đẳng Nhàn liền nói: “Cô định an ủi tôi thế nào? Bây giờ tôi đã là một người đàn ông độc thân, không thì cho tôi sờ chân cô một chút.”  

             Mặt Hướng Đông Tinh lập tức trở nên đen xì, duỗi tay muốn đánh người.  

             “Gần đây cô chú ý một chút, có người rất lợi hại định gây bất lợi cho cô, đừng để hắn tìm được cơ hội.” Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói.  

             “Vladimir phải không? Bị Hướng Đông Lôi lừa mất một cái máy bay chi3n đấu.” Hướng Đông Tinh bình tĩnh nói.  

             “Cô đã biết?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.  

             “Có người của bộ phận bí mật quốc gia liên hệ với tôi, bảo tôi lưu ý việc này. Vì thế tôi cũng đang tìm cao thủ có thể bảo vệ tôi.” Hướng Đông Tinh nhàn nhạt mà nói.  

             Tề Đẳng Nhàn ồ một tiếng, hỏi “Tìm được rồi à?”  

             Hướng Đông Tinh nói: “Đã tìm được rồi, đến lúc đó anh sẽ nhìn thấy.”  

             Cô ta lại khắc đến một sự kiện khác, mở miệng nói: “Từ Ngạo Tuyết tổ chức buổi tiệc kia là một kiểu thị uy, thiệp mời tôi đã nhận được, còn có một tấm của anh.”  

             Cô ta móc từ trong túi ra một tấm thiệp mời đưa cho Tề Đẳng Nhàn.  

             Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, không nghĩ tới còn có thiệp mời của mình, xem ra Từ Ngạo Tuyết đang chuẩn bị mạnh mẽ vả mặt hắn ở trong buổi tiệc này à?  

             “Cũng tốt, tôi cũng không muốn lá mặt lá trái với bọn họ nữa.”  


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.