Hôm Nay Lại Lướt Qua Phim Trường Của Nam Chính

Chương 9: Nút thắt



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

– Người trong ngành xem tư thế –

“Tiểu Bắc, điện thoại của em đâu?”

Khương Bắc cứ ngập ngừng mãi không đưa điện thoại di động ra khiến người khác chú ý. Dưới cả rừng ánh mắt, hắn từ tốn móc hai cái điện thoại ra khỏi túi.

Hai cái điện thoại y hệt như nhau, chỉ là một chiếc dùng ốp lưng màu tím, chiếc còn lại dùng ốp đen. Nữ đi show vô ý vô tứ lập tức cười lớn: “Khương Bắc này, sao em có tận hai chiếc di động thế? Còn mua hai cái y như nhau.”

“Một cái công việc, một cái cá nhân thôi chị.” Khương Bắc toát mồ hôi lạnh. Hắn đè nút nguồn, tắt máy cái điện thoại đang đăng nhập acc clone đi

“Cá nhân à~” Tạ Điềm Điềm nói một câu đầy ẩn ý: “Không phải là để liên lạc với bạn gái đó chứ? Ha ha ha.”

“Chị Tạ đừng đùa mà. Bạn gái của em không phải đang xem livestream à.”

Làn đạn lập tức bị tiếng hét. Cuối cùng, Khương Bắc bỏ điện thoại vào trong giỏ, thở phào nhẹ nhõm.

Trong chiếc điện thoại này ngoại trừ acc clone của hắn ra thì còn rất nhiều thứ ảnh hưởng đến hình tượng của hắn. Cần phải có mật khẩu không ai đoán được.

Dịch Vãn là người cuối cùng bỏ điện thoại vào trong giỏ. Lúc cậu muốn rụt tay về, giọng Khương Bắc đột nhiên vang lên: “Dịch Vãn…”

“Nãy giờ chúng ta vẫn chưa chào nhau nhỉ, lâu rồi không gặp. Dù sao… chúng ta cũng được xem là đồng đội cũ.”

Người xem và thủy quân thấy vậy thì nhảy cỡn lên trong làn đạn.

Tôi nhớ ra rồi! Dịch Vãn này có phải cái tên bắt nạt Khương Bắc hồi cậu ấy còn ở A.T. không?

Trời mé, sao cậu ta làm bạn với Đinh Biệt Hàn được hay vậy? Khiến hình tượng của Tiểu Đinh trong lòng tôi sụt giảm tồi.

Người này bất lịch sự quá, không chịu chào hỏi Bắc Bắc gì cả, còn bắt Bắc Bắc phải chủ động trước. Đau lòng cho Bắc Bắc.

Ký ức về sự kiện sóng to gió lớn vài ngày trước lại hiện lên trong đầu người xem. Nhất thời, những bình luận phổ cập vết đen, chửi bới Dịch Vãn và đau lòng Khương Bắc lại tràn đầy màn hình livestream.

Các khán giả tự cho là bản thân biết rõ chân tướng bàn luận sôi nổi. Trong đó không thể thiếu thủy quân vờ làm người qua đường cài cắm vài câu.

Chương trình cố tình chọn đội hình này để câu view đúng không? Sắp xếp kiểu này khó dọn c*t lắm nhe!

Là một người qua đường, đau lòng Bắc Bắc. Bên ngoài chương trình bị bắt nạt, vào chương trình thì bị hút máu.

Đừng nói cái tên flop ẻ bị bóc phốt trên Douban là Dịch Vãn đó nha?

“Đừng tiếc nuối điện thoại của mình. Sau khi chương trình kết thúc, chúng tôi còn chuẩn bị một màn bất ngờ đấy.” Đạo diễn nói: “Trước khi bắt đầu, tôi muốn hỏi mọi người một câu thôi. Mọi người biết bao nhiêu về sinh tồn hoang dã?”

Mọi người lần lượt trả lời, ai cũng nói mình thích leo núi và du lịch, cũng như rất vui vì có thể tham gia chương trình. Đến phiên Đinh Biệt Hàn, cậu ta chưa mở miệng thì đạo diễn đã nói: “Tiểu Đinh không cần nói. Ai cũng mong chờ biểu hiện của cậu.”

Tất cả mọi người cười ầm lên. Đến lượt Khương Bắc, cậu ta chưa kịp nói, vận động viên Vương Chấn đã lên tiếng trước: “Thật ra tôi khá lo cho Tiểu Bắc, cậu ấy…”

Giữa sự lo lắng của các fans mẹ trên làn đạn, Khương Bắc nở nụ cười ngại ngùng, vành tai trắng nõn hồng hồng đáng yêu: “Thật ra em rất tò mò về sinh tồn hoang đã. Hồi em học cấp em, có một bộ phim điện ảnh nổi tiếng tên Born Survivor. Nam chính anh Bate chính là thần tượng của em, tinh thần quyết chí không bỏ cuộc của anh ấy đã ảnh hưởng đến em rất nhiều. Từ đó về sau, em rất thích leo núi, leo dốc… hy vọng có thể cho mọi người nhìn thấy một em hoàn toàn khác trên sân khấu.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 493

Hắn tùy tiện nhắc tên vài quyển sách sinh tồn nổi tiếng. Đây là lời thoại mà hắn và quản lý đã thảo luận với nhau sau một buổi huấn luyện cấp tốc.

Wow!

Thiên thần của tui đáng yêu quá ta ơi!

Đã có tài trong lĩnh vực âm nhạc mà ngoài đời cũng giỏi giang không kém hahaha.

Các khán giả rất thích anh chàng tài giỏi nhưng lại khiêm tốn này.

Bọn họ nhìn sang bên giám khảo. Đúng như dự đoán, một người nước ngoài tóc đen mắt xanh đang vừa gật đầu vừa cười.

Không sai, Dịch Vãn và Khương Bắc không ngờ đội giám khảo của chương trình lại phô trương đến thế này.

Chương trình mời nguyên mẫu anh Bate trong Born Survivor, nhà thám hiểm Alexander Bateman có vợ là đạo diễn lớn của Hollywood.

Ngoại ra, bốn người còn lại bao gồm giáo sư đại học Yến Xuyên – Yến Hòa, MC show Tỉnh Tinh Tinh, chủ tịch câu lạc bộ sinh tồn hoang dã kiêm đạo diễn phim truyền hình nổi tiếng Trịnh Tử Long, và khiến mọi người bất ngờ nhất là… đỉnh lưu kiêm ảnh đế Dụ Dung Thì.

“Nhóc này là fans của anh kìa.” Giáo sư Yến Hòa dùng tiếng Anh nói với Bateman.

“Tôi rất mong chờ biểu hiện của cậu ấy.” Bateman dùng tiếng Trung không quá lưu loát đáp lại, trong mắt tràn đầy mong đợi với Khương Bắc.

Chỉ có Dụ Dung Thì ômly trà mỉm cười. Ánh mắt của anh như đang nhìn Dịch Vãn, lại như chẳng nhìn gì.

“Dịch Vãn, cậu có kinh nghiệm sinh tồn hoang dã không?”

Dịch Vãn nhìn máy quay, ngẫm nghĩ một chút rồi thành thật trả lời: “Hồi còn học cấp ba em từng tham gia cuộc thi chạy việt dã và sinh học của thành phố, đạt hạng nhì. Trước khi tham gia chương trình cũng lên Baidu xem thử vài thứ.”

……Tham gia cuộc thi hồi cấp hai? Học trên Baidu?

Cười ẻ, thằng gà này không thèm giấu giếm gì luôn.

Không lẽ thằng này định cọ nhiệt Khương Bắc, tham gia chương trình còn phải nhờ Khương Bắc chăm sóc đó chứ?

Đù, sao có mình tui thấy thằng chả thành thật đến mức ngốc nghếch vậy.

Trong lúc các khán giả xem livestream giễu cợt Dịch Vãn, đạo diễn nói: “Tiểu Dịch thành thật quá đi, ha ha.”

Tiếp theo là kiểm tra vật dụng mang theo. Do chỉ được mang 5kg, tất cả mọi người đều phải nhịn đau bỏ lại phần lớn đồ. Trong đó bỏ nhiều nhất chính là Khương Bắc. Hắn mang theo ba chai nước suối, quay sang hỏi ekip: “Chương trình có cung cấp nước uống trên đường đi không ạ?”

“Không. Mọi người phải tự đi tìm mọi thứ.” Ekip trả lời: “Nhưng lúc nguy cấp, mỗi người có ba cơ hội xin trợ giúp.”

Khương Bắc chỉ có thể nhịn đau lấy một chai nước suối ra, để lại vài bịch bánh quy và mấy món linh tinh khác.

Làn đạn tỏ vẻ mình thấu hiểu.

Muốn vào rừng hiển nhiên phải chuẩn bị nhiều. Tiểu Bắc đáng tin quá.

Đinh Biệt Hàn cầm một con dao ngắn sắc bén. Lúc ekip hỏi có an toàn hay không, cậu ta cầm dao lên múa vài đường, động tác nhuần nhuyễn.

“Tôi có đầy đủ kinh nghiệm sử dụng.” Cậu ta nhàn nhạt nói. Cho dù với người, hay với vật.

Cậu nhìn Dịch Vãn xa xa một cái, phát hiện cậu đang thả hồn theo mây, hoàn toàn không chú ý đến ánh mắt của mình.

Làn đạn đều bị trấn áp, cẩn thận thảo luận xem kỹ thuật của Đinh Biệt Hàn từ đâu mà ra.

Đến phiên Dịch Vãn ngược lại lại khiến khán giả khá bất ngờ. Tất cả mọi người (kể cả Đinh Biệt Hàn), ai cũng đeo một cái balo nặng trịch, trong khi balo của cậu nhẹ tênh, thậm chí còn không đến 5kg.

?? Tôi nhìn nhầm hả? Sao balo cậu ta nhẹ vậy?

Tham Khảo Thêm:  Chương 817

E là còn chưa bắt đầu đã từ bỏ rồi.

Mà cái tin hot trên Douban cũng đã được đào ra, có người vừa xem livestream vừa giễu cợt cái tên flop này. Mấy khách mời minh tinh còn lại cũng nhìn balo của Dịch Vãn với vẻ khinh thường.

Tỉnh Tinh Tinh nhóm giám khảo không nhịn cười nổi: “Thật ra bỏ cuộc ngay từ đầu cũng rất đáng yêu.”

Trịnh Tử Long lắc đầu. Yến Hòa nhìn balo của Dịch Vãn, hơi tò mò.

Dịch Vãn mở ra. Lúc nhìn thấy đồ bên trong, biểu cảm của các minh tinh càng khó hiểu hơn.

Cái gì đây?

Tròng kính, vải đen, hộp sắt, dao, một túi muối và bột gia vị, đèn pin, một chai dầu hỏa, một viên đá màu đen, một tấm vải chống nước và vài sợi dây.

Còn có mấy thứ linh ta linh tinh khác không ai hiểu.

Các khán giả không hiểu gì hết thảo luận trên livestream. Nhưng khi Dịch Vãn mở túi ra, giám khảo Alexander Bateman ít nói do bất đồng ngôn ngữ bỗng ngồi thẳng lưng.

Ông nhìn cậu trai trẻ trong màn hình, ánh mắt đầy hưng phấn và tò mò.

“Sao cậu không mang đồ ăn thức uống gì vậy? Chỉ mang muối thôi?” Diêu Duyệt khó tin.

“Trong rừng có rất nhiều thứ.” Dịch Vãn nói: “Vì thế, không cần vừa bắt đầu đã tự tạo gánh nặng cho bản thân.”

“Không hiểu nổi cậu mà.” Diêu Duyệt nói: “Đói thì đừng có tìm bọn tôi xin đồ ăn đấy.”

Đinh Biệt Hàn nghi ngờ nhìn balo Dịch Vãn, mắt thoáng qua sự hứng thú.

“Được rồi, đã thu dọn mọi thứ xong xuôi, chúng ta lên đường.” Đạo diễn nói: “Để mọi người nhẹ người, xin hãy giao balo cho ekip. Bọn họ sẽ trả lại balo cho mọi người sau khi đến nơi.”

Các minh tinh nào hiểu nụ cười vi diệu của đạo diễn, tất cả đều nộp balo ra.

Mọi người ngồi máy bay trực thăng đến nơi quay hình. Cánh quạt vù vù giữa không trung, đưa tất cả đến một nơi bị núi rừng bao quanh.

Khán giả livestream vẫn đang ríu rít thảo luận về vật dụng mọi người mang theo. Đa số đều chắc chắn Dịch Vãn sẽ làm vướng chân, Sao Bắc Cực thấy vậy bèn tranh thủ chửi người để giành quyền điều khiển làn đạn.

Cuối cùng trực thăng dừng lại trên một cái hồ. Trong ánh mắt chết lặng của mọi người, cuối cùng bọn họ cũng rõ ý đồ của đạo diễn!

“Cái gì? Tự nghĩ cách xuống?” Người phản ứng đầu tiên không phải Diêu Duyệt trông có vẻ yếu ớt mà lại là anh lớn Tưởng Trạch Phương nam tính: “Mấy người đùa gì vậy?”

“Chiếc máy bay trực thăng này đang gặp trục trặc sắp rơi xuống. Bây giờ mọi người cần phải chạy thoát trước khi trực thăng rơi. Độ cao sẽ hạ dần cho đến khi hoàn toàn chìm vào trong nước. Vì thế, mọi người cần nhảy xuống ở một độ cao nhất định trước khi trực thăng rơi.” Ekip nói.

Rất giống tình tiết trong bộ phim kia. Nhóm của White phải nhảy khỏi trực thăng gặp sự cố xuống hồ nước trong rừng để thoát nạn.

“Đây chính là nhiệm vụ sinh tồn đầu tiên. Hoàn thành nhiệm vụ sớm, lên bờ sớm. Mọi người phải có mặt ở doanh trại phía Bắc trước sáu giờ tối. Mọi người có thể nhảy một mình, cũng có thể lập nhóm để nhảy. Yên tâm, độ cao và độ sâu của nước sẽ không ảnh hưởng đến mạng sống của mọi người.” Ekip nói: “Hiển nhiên, mọi người cũng có thể chọn bỏ qua nhiệm vụ này nhưng sẽ phải hoàn thành nhiệm vụ trừng phạt.”

“Nhảy cũng được, nhưng tôi bơi không giỏi…” Tạ Điềm Điềm đắn đo: “Nếu như không bơi qua được thì sao?”

“Bọn tôi sẽ cho lái bè trúc đến đón cô, nhưng như vậy cũng phải làm nhiệm vụ trừng phạt.” Ekip giải thích.

Tạ Điềm Điềm sởn cả da gà da vịt.

Không ai muốn mới bắt đầu thử thách mà đã phải làm nhiệm vụ trừng phạt. Tưởng Trạch Phương tức giận bảo: “Thời tiết này mà nhảy xuống nước…”

Gã ta vừa định tranh cãi thì Đinh Biệt Hàn bên cạnh đã mặc áo phao nhảy ùm xuống dưới.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Các khán giả xem livestream hú hét. Đinh Biệt Hàn chúi đầu nhảy xuống, quả quyết, tiêu chuẩn như một thanh kiếm sắc bén. Người bình thường khi nhảy xuống nước đều có vàu giây chưa thích nghi kịp nhưng Đinh Biệt Hàn hoàn toàn không có. Cậu ta dùng tốc độ nhanh nhất bơi về phía bờ, nhanh chóng lên bờ, lắc mái tóc ướt, lạnh nhạt nhận balo của mình từ tay ekip, bắt đầu đi kiểm tra xung quanh.

Đây là thói quen thăm dò địa điểm của nam chính vô hạn lưu mỗi khi vào phó bản.

“Một chín một mười với tôi.” Vận động viên Vương Chấn trên trực thăng sững sờ.

“Cậu ấy mạnh thật.” Tỉnh Tinh Tinh ngồi trong phòng giám khảo cảm thán.

Trịnh Tử Long nhìn tư thế tiếp nước của Đinh Biệt Hàn thì mỉm cười, quay sang nói với giáo sư Yến: “Tố chất của nhóc Đinh không tệ.”

Mọi người khó khăn lựa chọn người thứ hai nhảy xuống. Cho dù biết cái hồ này an toàn thì vận động viên Vương Chấn vẫn có chút do dự. Diêu Duyệt chọt lưng Khương Bắc, nói: “Tiểu Bắc, em làm mẫu cho mọi người đi.”

Khương Bắc nhìn mặt nước mà chân run lên. Hắn chỉ mới xem vài thứ mà thôi, không ai bảo với hắn chương trình này cần nhảy xuống nước!

Đang lúc Vương Chấn cắn răng chuẩn bị làm đá dò đường, Dịch Vãn đứng bên cạnh im lặng nhảy thẳng xuống dưới.

Chời đù??

Làn đạn hoảng hồn. Đến tận khi Dịch Vãn tiếp nước rồi mới có người lên tiếng.

Không biết sợ là gì hả.

Nhưng mà cậu ấy dũng cảm hơn tôi nghĩ đấy. Rõ ràng trông yếu xìu.

Không phải Khương Bắc thích sinh tồn hoang dã lắm à, sao núp bóng mấy chị mấy em hết rồi thế.

Người ngoài nghề hóng drama, người trong nghề xem tư thế. Lúc nhìn thấy tư thế nhảy xuống của Dịch Vãn, hai mắt Trịnh Tử Long sáng lên! Đây là tư thế tiếp nước tiêu chuẩn, giảm ít tổn thương nhất. Cậu hoàn toàn không giống một người mới học.

Dịch Vãn bơi đến bờ. Ngay cả cậu cũng khó hiểu tại sao mình bơi lội quen tay quen chân đến thế. Cảm giác thuần thục này còn khiến cậu có cảm giác “nhanh hơn ngày xưa”.

Cậu từng có kinh nghiệm bơi hồ à?

Dịch Vãn đi về phía ekip lấy lại balo. Người tiếp theo nhảy xuống trực thăng là Vương Chấn, động tác không thuần thục lắm. Người tiếp theo lại khá ngoài dự đoán, không phải là tên nào suốt ngày hô hào phải nam tính mà là Tạ Điềm Điềm.

“Tôi có thể! Bơi không được thì bơi chó!”

Cô gái này trông có vẻ cẩu thả nhưng lại rất dũng cảm. Nhưng lúc gần đến bờ, cô lại đuối sức, vội vàng vẫy tay trong nước. Ekip khoanh tay đứng nhìn, nói với mọi người: “Xuống nước nữa là không có đồ thay đâu đó.”

Vương Chấn gấp gáp đứng trên bờ chìa tay bắt lấy cô nhưng với không tới.

Vương Chấn quả là đàn ông tốt mà. Dịch Vãn đâu rồi, sao không làm gì vậy.

Thằng bắt nạt đúng là thằng bắt nạt.

Trước làn đạn gió tanh mưa máu, Dịch Vãn làm một chuyện khiến tất cả bất ngờ.

Cậu nhặt hai cây gậy gỗ trên bờ.

Đừng nói cậu ta muốn dùng gậy gỗ để kéo người nha?

Ngắn vậy được không?

Chiều dài của cả hai cây đều ngắn hơn khoảng cách của Tạ Điềm Điềm đến bờ. Nhưng Dịch Vãn lấy một sợi dây ra khỏi balo của mình, buộc hai đầu gậy lại bằng nút thắt ba*, sau đó lại quấn thêm vài vòng bên cây gậy còn lại rồi thắt nút, cuối cùng cắm một chiếc cọc cố định giữa hai cây gậy.

Hai cây biến thành một cây gậy dài. Khán giả há hốc mồm nhìn động tác nhuần nhuyễn của cậu.

Chắc không đó?

Đây là con người đó! Người lớn như vậy xài cái này có gãy không?

Mọi người bình luận nhiệt tình, chỉ có Bateman thấy động tác quen thuộc của Dịch Vãn thì bất ngờ nhíu mày.

____

*Nút thắt ba


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.