Âm Quan Minh Thê

Chương 113



“ ngươi một đêm mà đã quật hết mộ lên,còn xé nát vụn xác chết của người
ta,để ngươi sống tiếp là một đại nghiệt,còn muốn ta cho ngươi,ngoan
ngoãn quy về quỷ mộ môn đi,..”

Đúng lúc này,ngoài quan tài vang lên âm thanh của tên đạo sĩ đó,sau
đs,tôi cảm thấy quan tài rung động một cái,quan tài được ông ta nhấc lên

Đợi đã…đạo sĩ này nói muốn đưa tôi đến quỷ mộ môn,lẽ nào ông ta là người của quỷ mộ môn

“ đạo..đạo trưởng,ngài làm thế này là nước lũ càn quét miếu long
vương,tôi thật ra là khác được quỷ mộ môn mời đến,đúng rồi,chính là Tôn
nguyên,ngài thả tôi ra đi”

Trong lòng tôi mừng thầm,vội vàng hét ra ngoài

Nhưng mà,câu trả lời của ông ta trực tiếp hất cho tôi một chậu nước lạnh: “ khách? Quỷ mộ môn chúng tôi là danh môn chính phái,chuyện mời một
tên ma quỷ độc ác như ngươi chưa từng có tiền lệ”

“ tôi không phải kẻ xấu,tôi bị người ta cướp đi xác thịt,tên của tôi là
đỗ minh,có một người của âm quan môn đã cướp đi xác thịt của tôi,ông ta
bây giờ đang dùng thân phận của tôi để đến quỷ mộ môn” tôi nóng lòng
giải thích,nếu như tôi bây giờ dùng thân phận này đến quỷ mộ môn,trời
mới biết sẽ xảy ra chuyện gay go gì

Nhưng mà,lão đạo sĩ này nhất quyết không nghe

“ ông đây bắt ma nhiều năm như vậy,lần đầu tiên nhìn thấy một tên lắm lời như ngươi,im miệng lại cho ta”

Tôi đột nhiên cảm thấy trong tai truyền đến tiếng ù ù,sau đó đầu tôi hơi nghiêng,lần nữa mất đi tri giác

Không biết trải qua bao lâu,tôi tỉnh lại từ trong cơn mê,trước mắt tôi
là một màn tối đen,tôi bất chợt đẩy nắp quan tài,phát hiện nó động đậy

Trong lòng tôi vui mừng,vội vàng đẩy nắp quan tài ra,thì phát hiện thời
gian đã là buổi tối,còn nơi tôi ở,dường như là một nghĩa trang

Dưới ánh trăng,dáng vẻ chân thực của nghĩa trang này đã rơi vào trong tầm mắt toi

Chỉ thấy những hòn đá lởm chởm,những cây hỏe rụng hết lá ủ rũ mọc xen
giữa các khe đá,những bãi cỏ lùm cây lâu năm chưa được tu sửa,thỉnh
thoảng có theer nhìn thấy những con chuột hai mắt phát ra màu xanh thoắt ẩn thoắt hiện,những tấm bia mộ sớm đã bị mưa gió chà xát không còn nhìn rõ chữ đứng nghiêng ngả trước những ngôi mộ,trông vô cùng tang thương

Tham Khảo Thêm:  Chương 38: C38 Quần

Khu nghĩa trang này khỏng 5 mẫu,xung quanh dựng những hàng rào tre,trên
những hàng rào này treo đầy xương cốt người,trông vô cùng thảm thương

Trong nghĩa trang này,có rất nhiều ngôi mộ,nhưng những ngôi mộ này không hề được lấp lại,những cỗ quan tài cũ nát cũng có mới cũng có lộ ra bên
ngoài,những cố quan tài này có cái đang mở,có cái đóng chặt,trong nghĩa
trang nay,tôi còn nhìn thấy những linh hồn đang lượn lờ

Những linh hồn này có người đang nói chuyện,có người đangnhìn lên trời
trầm mặc không nói gì,có người đang cười lớn hoặc là khóc lóc ỉ ôi,bọn
họ dường như bất cứ luc nào cũng có thể biến mất

Những linh hồn này,đều tụ tập lại trong nghĩa trang

“ đây…đây là đâu? đây là đâu?”

nhìn thấy những gì trước mặt,trong lòng tôi vô cùng sợ hãi,âm thanh của tôi mang theo run rẩy hét lên

Nhưng mà,không có ai quan tâm tôi,linh hồn xung quanh giống như là không nghe thấy lời tôi nói vật,họ vẫn tiếp tục thực hiện chuyện của
mình,dường như không nghe thấy những gì tôi nói,nhưng tôi lại nhìn thấy
sự tuyệt vọng và tê liệt từ trong ánh mắt của họ

Đúng lúc này,trong một phần mộ cách đó không đến 5m vang lên một âm
thanh,toi nhìn thấy một cỗ quan tài bằng đá phủ đầy bụi bặm từ từ mở
ra,sau đó,một khung xương bàn tay nắm lấy thành quan tài,một bộ xương
trắng bệch từ từ đứng dậy từ trong quan tài

Bộ xương nay dương như đã bị chôn rất lâu,toàn thân người đó trên dưới
đều bị quấn lấy bởi mạng nhện,còn trong xương chậu của người đó thậm chí còn có một ổ chuột đang an cư lạc nghiệp,đồ áo toàn thân càng rách nát
thê thảm hơn

“ tôi nói sao lại ồn như vậy,hóa ra là hàng xóm mới đến”

Bộ ương từ từ quay đầu,nhìn về phía tôi,trong lúc người đó nói chuyện,âm khí trong nghĩa trang bắt đầu ngưng tụ nhanh chóng,từ từ mọc ra da thịt mới từ bộ xương khô khốc đó,dần dần biến thành một dáng vẻ người già
gầy gò

Tham Khảo Thêm:  Chương 69: Thành quận (hạ)

“ lão gia gia,đây……đây là đâu?

Nhìn thấy ông già hóa thành từ khung xương ấy,tôi vội vàng hỏi

“ lão gia gia,một tên 7 80 tuổi như ông lại gọi tôi là lão gia gia?”

trong ánh mắt người này lộ ra một sự bất ngờ,sau đó lại trở thành một nụ cười miệt thị

Lúc này tôi mới nhận ra,tất cả của tôi bây giờ đều thuộc về giang hoài,không khác một ông già là mấy

“ ngài hiểu nhầm rồi,cháu năm nay mới 18 tuổi,chỉ là linh hồn bị kẻ xấu
nhốt vào trong thi thể này,sau dó lại bị một tên lão đạo sĩ nhốt vào
trong quan tài,đưa đến đây” tôi vội vàng giải thích

“ ồ,hóa ra là như vậy”

Ông lão này gật đầu sau đó nói: “ đây là quỷ mộ,là quỷ mộ của những
người trông coi mộ,đồng thời cũng là quỷ mộ của quỷ mộ môn,những người ở trong đây đều là nhwuxng người mang trong mình tội nghiệp nặng bị người của quỷ mộ môn bắt về,mãi mãi không được tự do”

Nghe vậy,trong lòng tôi ngơ ngẩn,đây chính là quỷ mộ môn?

tôi bất chợt nhìn xung quanh một cái,chỗ hỗn loạn bừa bộn này lẽ nào chính là quỷ mọ mon

Chỗ này so với dáng vẻ quỷ mộ môn trong tưởng tượng của tôi,hoàn toàn không giống

“ không được tự do mà ông nói,rốt cuộc là có ý gì?” trong lòng tôi vô cùng sợ hãi,vội vàng hỏi

Ông ta cười:” ý là,cậu đi vào trong này,mãi mãi đều sẽ là nô lệ lệ của
người trông chừng mộ,trừ phi người trông chừng mộ tha cho cậu,bằng
không,cậu mãi mãi phải ở lại đây,cho đến khi chết”

Nô lệ? mãi mãi không thấy ánh mặt trời

Không,không? Tôi vốn là khách của quỷ mộ môn,chứ không phải nô lệ của quỷ mộ môn,tôi không thể ở lại đây,tôi phải rời đi”

Nghĩ đến đây,tôi cũng không quan tam ông già này nữa,tôi nhìn về phía
trước,đó là cửa vào quỷ môn,lúc này cửa đang mở,còn bên cửa,còn có một
ngôi nhà nhỏ bé đang lập lòe ánh đèn

Tôi lập tức bừng sáng,;lập tức chạy nhanh về phía trước,đúng vật,đó
chính là cửa ra,chỉ cần đi ra khỏi cánh cửa đó,tôi có thẻ chạu thoát
khỏi đây

Tham Khảo Thêm:  Chương 163

Mang theo suy nghĩ đó,tôi điên cuồng chạy,không bao lâu đã đến cửa
ra,nhưng lúc tôi muốn vượt ra ngoài,trước mặt giống như xuất hiện một
bức tường vô hình,đẩy tôi bay trở lại

Nhất thời,tôi cảm thấy không khí trước mặt xuất hiện chấn động,một tầng
ánh sáng xoẹt qua trước mặt tôi,trong màn ánh sáng đó,tôi còn nhìn tấy
những lá bùa

ở xung quanh đây,vậy mà lại được bố trí trận pháp khổng lồ,làm tôi hoàn toàn không có cách nào chạy trốn

“ không,không,thả tôi ra,,tôi không phải là ma,mẹ ông đạo sĩ thối kia bắt nhầm người rồi”

Tôi hét lớn,đồng thời không chịu nổi mà văng tục,tôi không ngừng dùng cơ thể đâm vào màn ánh sáng trước mặt,làm cho cả trận pháp rung động mãnh
liệt,cơ thể tôi cũng hết lần này lần khác bay ra,đâm đến mức máu chảy
đầy đầu

“ đạo sĩ thối,con mẹ ông cút ra đây cho tôi,ông bắt nhầm người rồi,tôi
là khách của quỷ mộ môn các ông,tôi không phải là ma,tôi muốn gặp Tôn
Nguyên và Chu Loan”

Tôi nhìn vào căn nhà mái bằng có ánh đèn lập lòe bên ngoài,hét với một bóng người đang đi lại ở bên trong,hai mắt đỏ hoe

“ hahaa,ngươi đúng là điên rồi,cứ luôn mồm bảo là khách của quỷ mộ môn,cũng không xem xem bản thân đã biến thành cái gì rồi”

“ những con ma mới đi vào đây,đều như vậy”

Những hành động mãnh liệt này của tôi,đã thu hút ánh mắt của những con ma xung quanh,cũng làm họ cười chế nhạo

Tôi không quan tâm đến những tiếng cười chế nhạo đó,vẫn liên tục hét về căn nhà đó

“ con dã quỷ nào lại ở đây làm ồn vậy,có cho người ta uống rượu không?”

Trong tiếng hét của tôi,trong căn nhà mái bằng đó,tên đạo sĩ trước đó
bắt tôi đã đi ra,lúc này trong tay ông ta đang cầm một bình rượu
trắng,giống như là đã uống rất nhiều,loạng choạng bước đi,linh hồn trong quỷ mộ dường như rất sợ lão đạo sĩ này,sau khi ông ta xuất hiện,tiếng
ồn ào của chúng cũng yên ắng lại tức khắc


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.