Âm Quan Minh Thê

Chương 112: Tôi bò ra từ trong mộ



Không biết trôi qua bao lâu,tôi mở hai mắt ra từ trong cơn mê,trước mặt
tôi,lúc này là một màn tối đen,toi cảm thấy có thứ gì đó đang đè lên
người mình,làm tôi không thể nào cử động,đồng thời,một mùi hôi thối
giống như mùi xác chết xộc vào mũi tôi

Tôi chết rồi sao?

Tôi thử cử động,nhưng tôi vừa cử dộng,một sự đau đớn khó diễn tả bằng
lời lập tức truyền đến toàn thân,tôi mở miệng muốn hét lên,nhưng có một
vài thứ gì đó lại chui vào rong miệng tôi

Những thứ đó dinh dính trong miệng,tỏa ra mùi của bùn đất

Tôi vẫn chưa chết,tôi vẫn còn sống,nhưng tôi..dường như bị chôn sống rồi

Tôi cố gắng cử động cơ thể,hai tay không ngừng cào vào bên trên,từng tầng bùn đấy bắt đầu rơi xuống cùng động tác của tôi

Sau một lúc,những bùn đất chôn lấy tôi cuối cùng cũng hoàn toàn được cào sạch,một tía ánh mặt trời trực tiếp chiếu lên mặt tôi,làm đôi mắt tôi
đau đớn không mở ra được

Rất lâu,tôi cuối cùng cũng làm quen được ánh sáng bên ngoài,tôi nhìn
xung quanh một lượt,phát hiện bản thân vẫn ở tren núi,còn bên cạnh
tôi,rất nhiều cây cỏ rơi vãi lung tung khắp nơi,dưới chân tôi là một
ngôi mộ,một ngôi mộ tôi đã dùng để chôn Giang hoài,nhưng tôi,vừa nãy lại chui ra từ trong mộ

Tôi cúi đầu,nhìn cơ thể của mình,thì phát hiện bản thân lúc này đang mặc một bộ độ cũ nát, bộ đồ sớm đã bị nước bùn và máu tươi nhuộm kín,còn
đôi tay tôi lai trở nên già nua thô ráp,những vết thương trải đều trên
cơ thể,làm cho người ta buồn nôn

Tối qua dường như đã mưa,cả ngôi mộ trông ướt sũng,trên nền đất còn lưu lại những vũng nước đục ngầu

Tôi ngồi xuống trước một vũng nước,nhìn khuôn mặt phản chiếu từ trong đó,cơ thể không khỏi run rảy

Khuôn mặt trong nước,tôi đã nhìn thấy khuôn mặt mình

Tôi lúc này,lại biến thành một người già nua nhăn nheo,da thịt trên mặt
tôi lúc nay đã thối rữa,những vết rách nứt trải đầy trên mặt,giữa những
vết thương đó,tôi còn nhìn thấy những con dòi đang lúc nhúc

Tôi…tôi..cơ thể bây giờ mà tôi có,là giang hoài,là giang hoài!!!

Tham Khảo Thêm:  Chương 21: Chương 21

Giang hoài cươp đi xác thịt của tôi,ông ta lại phong ấn linh hồn tôi trong cơ thể thối rữa của mình

Không…không không

Tôi dung tay không ngừng đánh vào khuôn mặt trên mặt nước,không muốn
chấp nhận sự thực tàn khốc này,nhưng mặt nước lập tức lặng lại,lần nữa
phản chiếu lại khuôn mặt đáng sợ đó

Tôi lập tức ngã ra nền đất,trong đầu tôi lsuc này trống rỗng,trong lòng
tôi vô cùng tuyệt vọng,tôi bây giờ,linh hồn bị nhốt trong cơ thể thối
rữa của giang hoài

Tôi ngồi ngẩn ngơ rất lâu,rất lâu sau thì cuối cùng cũng không thể không chấp nhận sự thật này

Giang hoài trước đây đã từng nói với tôi,ông ta sẽ dùng thân phận của
tôi để đến quỷ mộ môn,vậy thì,bây giờ nếu như tôi đi theo đến đó,nhất
định có thể gặp được ông ta

Đúng vậy,chỉ cần tìm được ông ta,tôi sẽ có thể cướp lại cơ thể của mình,hồi phục lại cuộc sống

Nghĩ đến đây,trong lòng tôi lập tức bùng cháy một tia hy vọng mới,tôi vội vàng đứng dậy,muốn chạy về hướng đi quỷ mộ môn

Nhưng khoảnh khắc tôi đứng dậy,tôi phát hiện rất nhiều người lsuc này đã đến trên núi

“ tên nào lại không có lương tâm vậy chứ,vo duyên vô cớ lại muốn đào mộ tổ gia nhà người ta”

Những âm thanh phẫn nộ vang lên xung quanh,tôi nhìn thấy rất nhiều dân
thôn đang quỳ trước những ngôi mộ bị quật lên khóc lóc ỉ ôi

Nhưng ngôi mộ trong bãi tha ma,là bị giang hoài khống chế xác chết quật
lên,những xác chết chiến đấu lúc này tàn dư xương cốt rơi vãi khắp
nơi,người dân sống trong núi âm tiết lúc này đều đã đến,đối diện với
chuyện này vô cùng đau lòng

Tôi troosntrong một bãi cỏ dại đã nhìn thấy tất cả,lại không dám ra
mặt,bởi vì tôi biết,với dáng vẻ bây giờ của tôi,chỉ sợ sẽ dọa chết bọn
họ

Mộ trong núi bị hủy diệt trong một đêm,tàn dư thi thể rơi vài lung tung,chuyện này đã gây chấn động cả núi âm tiết

Lúc này không chỉ có dân thôn đến trên núi,mấy chiếc xe mô tô cảnh sát
cũng dừng dưới chân núi,mấy viên cảnh sat hỏi thăm dân thôn,đồng thời
lấy giấy bút ghi chép gì đó,còn Thôi cảnh quan mà tôi qun biết,lúc này
cũng ở đó

Tham Khảo Thêm:  Chương 801: C801: Chương 801

Tôi chưa từng nghĩ sẽ cầu xin thôi cảnh quan,thôi cảnh qun tuy quen biết tôi,nhưng cũng chỉ quen biết tôi cua ngày hôm qua mà thôi,một thanh
niên đang yên đang lành,một đêm lại biến thành một lão già toàn thân
thối rữa,đừng nói ngươi khác không tin,ngay cả bản thân tôi cũng khó mà
chấp nhận

Ánh mắt tôi dịch chuyển sang chỗ khac,,thì nhìn sang một người đàn ông trung niên tầm 50 tuổi bên cạnh

Người đàn ông này trông rất lôi thôi,đầu tóc ông ta cũng không biết bao
lâu chưa gội bết thành một cục,nếp nhăn trên mặt chi chít những vết
đen,lúc này ông ta đang ngôi trên một cỗ quan tài màu đen mới làm,ngẩng
đầu uống rượu,trên cổ cũng ửng đỏ

Nếu như không phải trên người ông ta mặt một bộ đạo bào bẩn đến không
nhìn rõ màu sắc,tôi khó mà tưởng tượng ra ông ta lại là một đạo sĩ

Trên núi này xảy ra chuyện lớn như vậy,đương nhiên không tránh khỏi việc đạo sĩ hóng hớt được,huống hồ núi âm tiếc vốn dĩ là địa giới của quỷ mộ môn

Tôi không biết đạo hành của ông ta đến đâu,cũng không biết lúc ông ta
nhìn thấy tôi,sẽ xem tôi là địch hay bạn,tôi vội vàng đứng dậy,muốn rời khỏi đây

Nhưng mà,lúc tôi đứng dậy,đạo sĩ lôi thôi đang uống rượu kia đột nhiên
thả bình rượu xuống,nhìn về phía tôi,lúc tôi nhìn ông ta,vừa đúng lúc
hai mắt nhìn nhau

Tinh thần của tôi không khỏi căng thẳng,một nỗi bất an cực lớn dâng lên
trong lòng,tôi vội vàng lùi về phía sau,lúc này,đạo sĩ đó đứng dậy,treo
bình rượu lên eo,dau đó nám chặt một sợi dây thừng buộc trên quan
tài,không tốn chút sức nào vác cỗ quan tài lên vai,bắt đầu sải bước về
phía tôi

Đạo sĩ này đã phát hiện ra tôi

Tôi không nghĩ rằng ông ta sẽ xem tôi là một người đồng đạo,cũng không
tin ông ta chỉ đang muốn nói chuyện với mình,bởi vì tôi rõ ràng nhìn
thấy một ánh mắt địch ý từ ông ta

Tôi vội vàng vắt chân lên cổ chạy,nhanh chóng trốn xuống núi,tôi vừa
chạy vừa quay đầu,thì nhìn thấy đạo sĩ đó lúc này đang theo sát phía sau tôi,cỗ quan tài đó rất nhẹ nhàng được vác trên lưng ông ta,ông ta cứ
thế nhah chóng đuổi theo tôi

Tham Khảo Thêm:  Chương 170: Một Lời Giải Thích

“ lão quỷ,những phần mộ bị quật trên núi,e rằng là do ngươi đang tác quái”

tên đạo sĩ này chạy rất nhanh,không đến 1 phúc đã cách tôi chưa đến 10m,lão quỷ mà ông ta nói,đương nhiên là đang chỉ tôi

“ không,không phải là tôi”

Tôi vừa chạy,vừa lắc đầu phủ nhjan,nhưng khoảng cách giữa chúng tôi từng chút một được kéo gần

“ nếu đã không phải ngươi,vậy người trốn cái gì?”

“ bởi vì…bởi vì ông đang đuổi tôi”

Tôi liều mạng trốn chạy,xác thịt giang hoài bao lấy tôi,đạo hành đã bị
tiêu hao rất nhiều,hoàn toàn không dám chống lại đạo sĩ này

Đúng lúc này,đạo sĩ đột nhiên dừng lại,ông ta thở hồng hộc nhìn tôi,cầm cỗ quan tài gỗ màu đen trong tay,đập về phía tôi

Tôi quay đầu nhìn thấy chuyện này,vội vàng rẽ ngoặt,muốn trốn tránh cỗ
quan tài này,nhưng ai biết được tôi vừa mới chạy được 2m,cỗ quan tài lại thay đổi góc độ,rơi xuống người tôi

Rầm

Một tiếng quan tài rơi xuống đất vang lên,trước mắt tôi tối sầm,đầu
giống như bị thứ gì đó đập vào,lập tức vô cùng đau đớn,cả người cũng ngã ra nền đất

Tôi gầm gừ một tiếng đau đớn,nhịn đau bò dậy,nhưng tôi vừa nhấc người
lên,thì lại bị thứ đó đè xuống,giống như là bị nhốt vào một không gian
kín

Lúc này,trong lòng tôi vô cùng sợ hãi,bởi vì tôi phát hiện,tôi không phải bị cỗ quan tài đó đè,mà là bị nhốt trong cỗ quan tài

“ đạo sĩ chết tiệt,thả tôi ra,mau thả tôi ra”

Biết được mình đã bị nhốt trong quan tài,tôi hoảng hốt hét với bên
ngoài,tôi dơ nắm đấm đập vào ván quan tài,nhưng cỗ quan tài này không
biết làm từ vật liệu gì nữa,không có chút dao động,ngược lại giống như
được người ta làm phép,nắm đấm của tôi vừa rơi lên tấm ván,thì lập tức
co một nguồn lực mạnh mẽ phản lại,tỏa ra khói đen làm tôi vô cùng đau
đớn


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.