Âm Quan Minh Thê

Chương 152



Thấy ánh mắt của lưu khởi sơn hướng tới, tất cả những người nghe trộm là chúng tôi liền thấy căng thẳng, vội lui bước về sau

Nhưng vào lúc này, cái cửa làm bằng tre lại bị đánh vỡ, một hơi thở nồng đậm tức giận xuyên qua cả cánh cửa, toàn bộ cánh cửa liền bị vỡ thành
bốn, năm phần

“Lưu khởi sơn, họ là khách quý của tôi, ông làm như vậy là sao!! “

Thấy lưu khởi sơn đột nhiên ra tay với chúng tôi, lưu chính hồng đứng dậy khỏi ghế, tức giận hét lên

“khách quý? “

Luư khởi sơn nhìn về phía chúng tôi-những người đã sớm đổi phục trang,
phát ra một tiếng cười lạnh:”Nếu đã là khách, vậy thì chính là người
ngoài, nhưng cuộc họp tổ tông làm sao để người ngoài có thể tùy tùy tiện tiện mà nghe lén? “

Lời nói củ lưu khởi sơn rơi xuống, ánh mắt của bảy vị trưởng lão cũng
chuyển hướng về phía chúng tôi, trong mắt loé lên tia thù hận, mà những
độc vật trên người họ cũng được lấy ra, giống như chỉ cần lưu khởi sơn
ra lệnh một tiếng, thì liền hạ thủ với chúng tôi

Thấy tình huống trở nên phức tạp, mấy người chúng tôi cũng căng thẳng cả lên

Lưu khởi sơn mạnh như thế nào tôi cũng biết, để đối phó với một mình ông ta, cũng đã khá khó khăn với mười người chúng tôi, hơn nữa cộng thêm
bảy vị thầy mo trưởng lão không biết thực lực sâu thế nào!

“Lưu khởi sơn, đừng cho ông là đại tế sư thì liền không đặt ai vào trong mắt! Ông đừng quên, tôi mới là tộc trưởng! Trong nhà của tộc trưởng, ai nên đến ai không nên đến đều do tôi nói, chứ không phải là lưu khởi sơn ông!

Lưu chính hồng gầm lên giận dữ,một cái bình đất màu xanh đậm không biết
xuất hiện trong tay ông ta khi nào, khiến tức cả những trưởng lão ở đây
cau chặt mày lại.

Lưu khởi sơn nhìn về phía lưu chính hồng, trong mắt là sự phẫn nộ, sau
đó một nụ cười tàn nhẫn liền xuất hiện trên mặt ông ta:”Tộc trưởng, ông
lại vì mấy cái gia hoả này mà muốn đấu với tôi một trận? Đừng căng
thẳng, tôi chỉ là thấy tò mò không biết bọn họ là ai. “

“Bọn họ đều là người dân đến từ thôn cửu thủy, lần này nhận được lời mỏi của tôi, đặc biệt đến để tham gia lễ tế! “Lưu chính hồng thay chúng tôi nói dối

Tham Khảo Thêm:  Chương 425

“Thôn cửu thủy? Đó là một nơi rất xa! “

Lưu khởi sơn cười cười, sau đó từng bước từng bước đi về phía chúng tôi, các ông từ nơi núi cao nước sâu đi đến đây cũng thật không dễ dàng, lúc nãy có chỗ nào mạo phạm thì xin thứ lỗi! “

Khi nói những lời này, nụ cười trên mặt lưu khởi sơn vẫn không dừng lại, nhưng vẫn khiến chúng tôi căng thẳng, tất cả mọi người đều đã tiếng vào trạng thái chuẩn bị

Chẳng qua là lưu khởi sơn cũng không có ý ra tay với chúng tôi, mà tay của ông ta cũng để ở nơi mà chúng tôi thấy rõ được

“Sớm đã nghe nói đại tế sư bản lĩnh thông thiên, hôm nay vừa gặp, quả
nhiên là danh bất hư truyền! “Sắc mặt hàn thuận tràn đầy hoà khí nói với lưu khởi sơn

Lưu khởi sơn cũng không trả lời hàn thuận, chỉ là nhìn về phiad chúng tôi một cái, nụ cười trên khuôn mặt cũng rõ ràng hơn

“Tôi cứ tưởng rằng, ở vùng tây nam này thì thôn dân chỉ biết luyện cổ
thuật, không ngờ lại có người tu luyện đạo thuật tồn tại, hơn nữa lần
này lại gặp một lúc mười người, đúng là để tôi đại khai nhãn giới! “

Lưu khởi sơn cười haha, nói chuyện cũng bắt đầu trở nên âm dương quái khí

Lưu khởi sơn không chỉ là một thầy mo, đồng thời cũng là một đạo sĩ,
đương nhiên có đủ năng lực để thấy rõ tâm lực tản ra từ trên người chúng tôi, cũng bởi vì vậy vừa nhìn ông ta đã nhận ra sự ngụy trang của chúng tôi

Tuy nhiên lưu khởi sơn là không hề phá vỡ lớp ngụy trang của chúng tôi,
chúng tôi cũng nguyện ý tiếp tục diễn trò với ông ta, hàn thuận cười
cười, nói:”Mười anh chị em chúng tôi, chỉ là trùng hợp đụng phải một đạo sĩ từ thôn làng, ông ấy chỉ dạy chúng tôi đạo thuật, nhưng vẫn mãi
không tiến bộ. Đại tế sư ngài có đạo hạnh như thế mới đúng là thâm sâu
khó lường! “

Lưu khởi sơn cười gật đầu, cũng không để ý lời hàn thuận nói, mà ánh mắt của ông ta đang dừng lại trên người tôi, trong mắt loé lên một tia quỷ
dị

“Vị tiểu huynh đệ này, cậu tên là gì? “Lưu khởi sơn nhìn chằm chằm tôi, nụ cười trên mặt cũng không hề thu liễm lại mà hỏi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 215

“Tôi tên là thiệu vũ cẩn! “

Trong lòng tôi hoảng loạn lên, liền thuận miệng nói ra tên của anh cả ở
quận thanh thủy. Để tránh bị lưu khởi sơn nhận ra, tôi còn cố ý trét cỏ
bùn lên mặt, nhìn thành một bộ dáng luộm thuộm, không phải là người thân thiết với tôi thì sẽ không nhận ra

“Thiệu vũ cẩn…. đúng là tên hay! “Nhưng sao tôi cứ cảm thấy tôi đã gặp
cậu ở đâu đó rồi! “Lưu khởi sơn nhìn tôi, trên mặt là vẻ ngưng trọng

“Chắc là trùng hợp đi, đây là lần đầu tiên em tôi đến thôn đằng long! “Tôi mỉm cười yếu ớt

“Có lẽ là vậy. “

Lưu khởi sơn gật đầu, sau đó cũng không nói thêm gì nữa, quay đầu đi ra bên ngoài

Nhìn một màn này, tôi bất giác thở ra, xem hôm nay như thế có vẻ là đã qua được rồi

“Đúng rồi, tiểu huynh đệ! “

Lúc này lưu khởi sơn lại đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn tôi, nụ cười nhếch mép lại xuất hiện trên mặt ông ta:”Sau này nhớ lau sạch bùn đất
trên mặt, vốn dĩ là một cậu thanh niên trắng trẻo sạch sẽ, lại cố ý làm
bản thân trở nên luộm thuộm như thế làm gì!! “

Sau khi bỏ lại câu nói này, cuối cùng lưu khởi sơn cũng rời đi, các
trưởng lão khác cũng đồng thời rời đi cùng lưu khởi sơn, lf cho bọn hàn
thuận được thả lỏng, nhưng trong lòng tôi lại có chút trầm trọng

Lau sạch bùn đất trên mặt…. Câu nói sau cùng của lưu khởi sơn, cuối cùng là có ý gì?

“Này, làm sao thế? “

Tào lạc nhìn tôi còn đang ngẩng người, lấy khuỷa tay thúc tôi

Tôi tỉnh táo trở lại, sắc mặt trở nên khó coi, tôi lo lắng nhìn về phía
tào lạc, nói nhỏ:”Lưu khởi sơn… có phải nhận ra tôi hay không. “

“Cái gì? “Trên mặt tào lạc là vẻ ngạc nhiên, nhưng bởi vì lưu chính hồng còn ở đây, nên cũng không biểu hiện quá mức

Lúc này lưu chính hồng từ cửa quay mặt nhìn chúng tôi, căng thẳng đóng cửa lại, sau đó mặt lạnh nhìn về phía chúng tôi

“Mấy người các cậu, rốt cuộc là ai? Tại sao lưu khởi sơn lại nói các cậu là đạo sĩ? Căn bản các cậu không hề quay phim gì cả, nói tôi nghe rốt
cuộc các cậu là ai? “

Lưu chính hồng đương nhiên biết chúng tôi không phải người bản địa, mà
câu nói lúc nãy của lưu khởi sơn, ông ấy cũng nghe thấy, chính bởi vì
vậy, đây là lần đầu tiên ông ấy hỏi thân phận chúng tôi

Tham Khảo Thêm:  Chương 172: Ngoại truyện 3

“Cái này… “

Trên mặt mấy người chúng tôi là vẻ khó nói, không thể đem thân phận thật của chúng tôi nói cho ông ấy đi?

Lúc này hàn thuận nói:”Nói thật với ông, lần này chúng tôi đến đây, là
vì đuổi giết một thầy mo giết hại mười ba sản phụ, mà bạn của chúng tôi
lại bị ông ta hạ cổ độc, vì vậy chúng tôi mới mạo phạm đến thôn đằng
long xin ngài giúp đỡ, mà những chuyện sau này, thì ngài cũng biết rồi. “

Lời này của hàn thuận, cũng có thể xem như nói thật, chỉ là không có đem mục đích thật sự của chúng tôi nói ra, mà lưu chính hồng thì nhăn mày
gật gật đầu

“Nhưng tôi không tin mọi chuyện lại đơn giản như các cậu nói, chỉ là bây giờ tôi cũng không muốn quản mấy chuyện đó. “

Lưu chính hồng thở dài, nói:”Trong mấy ngày này,tôi nhìn ra, mấy người
các cậu đều không phải người xấu, xem phần chuyện tôi chiếu cố các cậu
bấy lâu, tôi muốn xin các cậu đáp ứng tôi một thỉnh cầu, không biết có
được hay không? “

Nghe vậy trên mặt tôi là vẻ nghi hoặc, mà hàn thuận lại gật gật đầu,
nói:”Nếu tộc trưởng đã nói vậy, thì chỉ cần là chuyện chúng tôi đủ sức
làm được, sẽ quyết không từ chối. “

Lưu chính hồng nở một nụ cười cảm kích, nói:”Tôi hy vọng tối nay các cậu có thể dẫn con gái tôi rời khỏi thôn đằng long, sẽ không bao giờ trở
lại. “

“Làm sao? Là vì lễ tế long vương lần này hay sao? ” hàn thuận hỏi

Lưu chính hồng gật gật đầu, nói:”Lễ tế long vương, là một lễ lớn được tổ chức hằng năm trong thôn chúng tôi, mỗi lần đều cần một nam một nữ để
làm tế phẩm của long vương, mà lần này, trong danh sách linh đồng bị
chọn trúng chỉ có mình con gái tôi là nữ, cũng chính là nói, nếu như con gái tôi đi rồi, vậy thì chắc chắn sẽ trở thành thức ăn của long vương!
Tôi là ba của nó, không thể nhìn nó bị ăn như vậy được! Cho nên, tôi
mong các cậu có thể dẫn nó rời khỏi đây, đi càng xa càng tốt!! “


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.