Âm Quan Minh Thê

Chương 153



Trên thế giới này không có điều gì được tính bằng những tiêu chuẩn cố định

Tế người sống, trong mắt người bình thường là một chuyện hết sức tàn bạo và máu tanh, không thể tha thứ. Nhưng trong mắt thôn đằng long mà nói,
đây là một lễ tế thiêng liêng nhất trong thôn của họ,không thể bị mạo
phạm. Họ đưa con trai và con gái của mình đến tế đàn để thờ phụng thần
minh, và một số người đưa con cái của mình ra khỏi làng vì bản năng của
ba mẹ để bảo vệ con. Mà đối với tất cả những điều này, người ngoài như
chúng tôi cũng không thể phán xét một cách công bằng

Nghe thấy lời này của lưu chính hồng, mấy người chúng tôi cũng nhăn mày
lại, dẫn lưu miêu rời khỏi thôn đằng long, đối với chúng tôi mà nói cũng không phải chuyện khó gì,nhưng mà vấn đề ở chỗ, sau này chúng tôi phải chịu những phiền phức gì

Theo lưu chính hồng nói, lưu miêu đã chắc chắn trở thành linh đồng của
lễ tế lần này, nếu chúng tôi dẫn cô ấy đi, vậy là phá hoại cả lễ tế, tới lúc đó liền trở thành cừu nhân của cả thôn đằng long, hơn nữa mục đích
lần này chúng tôi đến thôn đằng long là để đối phó lưu khởi sơn

“Được rồi, chúng tôi đồng ý với ông! “

Sau một phen thương lượng, hàn thuận thay chúng tôi quyết định, nói:”Đợi đến khi trời tốt, tôi sẽ để quỷ nương dẫn lưu miêu rời khỏi trước, bảo
vệ an toàn cho cô ấy. Mà sau khi đưa cô ấy đi xong, tôi muốn tỗ trưởng
cho phép chúng tôi đến hang động mà đại tế siw ở, mà khi chúng tôi bước
ra khỏi hang động, đến lúc đó không cần biết phát sinh ra chuyện gì, tôi cũng mong tộc trưởng có thể bảo đảm cho chúng tôi rời đi. “

Bởi vì chuyện của lưu miêu, ít nhất khi nói về chuyện của lưu khởi sơn,
thì lưu chính hồng cũng đứng cùng một chiến tuyến với chúng tôi, vì vậy
hàn thuận mới nói thẳng chuyện ra mà không hề do dự

Nghe những lời này, trên mặt lưu chính hồng là vẻ kinh ngạc, ông ta cũng có vẻ đã đoán ra điều gì, hỏi:”Các cậu…. các cậu muốn làm gì? “

“Có một số chuyện, chúng tôi không thể nói rõ được. “Hàn Thuận nói

Lúc này trên mặt lưu chính hồng là một nụ cười hiểu ý, ông ấy gật đầu
nói:”Thì ra, đây mới là mục đích của các cậu, đúng là doạ tôi một trận!
Chẳng qua là một nhóm mười người đạo gia đến thôn, nghĩ chắc cũng là
nhắm vào một số người. “

Tham Khảo Thêm:  Chương 176

Chúng tôi đều ngầm hiểu vấn đề, nhưng vào lúc này thì đột nhiên cánh cửa phòng sau được mở ra

Thì ra, núp trong phòng nghe lén, không phải chỉ có mười người chúng
tôi, lúc này lưu miêu liền bước ra từ cửa phòng sau, cô bước ra sảnh
đường, buồn bã nhìn lưu chính hồng nhưng không nói gì

Lưu chính hồng như lưu miêu, trên mặt lập tức nở ra một nụ cười hoà ái,
ông ấy đến trước mặt lưu miêu, nói:”Miêu miêu à, ba quyết định rồi, tối
nay con và bọn họ rời khỏi thôn đằng long, đừng bao giờ về lại đây nữa! “

Nghe lưu chính hồng nói như thế, trong mắt lưu miêu là vẻ đau đớn:”Ba,
nếu như con đi rồi, ba phải làm sao đây? Đại tế sư ông ta… nhất định sẽ
không bỏ qua cho ba. “

Lưu chính hồng lắc đầu nói:”Con gái à con yên tâm đi, ba là tộc trưởng,
đưa con rời khỏi là quyết định của ba, đại tế sư thì làm sao? Ông ta làm gì được ba? Dám ghi tên con gái của tộc trưởng làm tế phẩm, đây là việc mà cả trăm ngàn năm thôn đằng long chưa từng phát sinh qua! “

“Nhưng mà ba, con không muốn đi, con muốn mãi ở bên người! “Lưu miêu nói, một hàng lệ nóng chảy ra

“Đứa trẻ ngốc, con cũng đã 18 tuổi rồi, ba cũng không muốn con cả đời
phải ở trong thôn này, cũng đã đến lúc đi xem thế giới bên ngoài, không
cần lo cho ba và anh con, bọn ta sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân. “

Sau khi nói một hồi, cuối cùng lưu miêu cũng đồng ý rời đi

Trời bắt đầu tối, màn đêm bao phủ, lưu miêu miễn cưỡng rời khỏi thôn đằng long bằng cây cầu tre với quỷ nương

Đứa trẻ ma trong bụng quỷ nương, vì bị dương căn sinh giết, nên đạo giáo của quỷ nương đã bị giảm mạnh, vì vậy chúng tôi mới quyết định cùng bà
ấy tiễn lưu miêu đi, hai bên hẹn gặp nhau trong một địa điểm cụ thể
trong rừng

Thấy lưu miêu và quỷ nương rời đi, xung quanh không có ai, lúc này chúng tôi mới thả lỏng, mà lưu chính hồng nhìn về phía lưu miêu rời đi một
mảnh tối đen, trong mắt là nồng đậm không nỡ

Tham Khảo Thêm:  Chương 12: Tôi đang đợi bạn gái của tôi

“Khụ, thân là tộc trưởng, đến cả năng lực bảo vệ con gái tôi cũng không có, chỉ có thể để nó trốn đi, thật là xấu hổ a! “

Lưu chính hồng thở dài nói

Sau đó lưu chính hồng cũng không trì hoãn, dẫn chúng tôi đến hang động nơi lưu khởi sơn sống

Lúc đến bờ đầm rồng, lúc này trời tối đen, nước vỗ vào bờ, tạo ra từng
đợt sóng, tiếng gào thét của thác nước không ngừng khiến tai chúng tôi
như muốn nổ tung

Đàn tế trên đầm rồng cũng không hề có những tế phẩm mà bình thường người trong thôn để, mà trên khoảnh đất trống, có một đàn tế to lớn được đặt ở đó

Chỉ thấy đàn tế này có bốn cây hoè làm trụ, phân biệt thành góc sáu mươi độ trên đàn tế, xung quanh có ba cây cột cố định, đồng thời xung quanh
cũng được trang trí bằng những thanh gỗ, trên tế đàn để lại khoảng 5m
khoảng trống, đóng đinh vào các tấm gỗ, bên trên đầy lá cây hoè, phủ từ
tế đàn đến đầm rồng.

Các bước này không giống như chuẩn bị cho con người, mà giống như đang chuẩn bị cho thứ đang tồn tại thần bí trong nước

Xung quanh thân chính tế đàn, có nhiều đồ vật màu nâu đang đung đưa
trong gió, phía trên thanh gỗ ngang của tế đàn cư nhiên lại chất đầy
xác mèo! Mà bên dưới bệ thờ, có đến hàng chục cái đầu lâu!

Toàm bộ tế đàn này đều được làm từ gỗ cây hoè, đồng thời được chất đầy
xác mèo và đầu lâu, tản ra từng đợt âm khí, nhìn vô cùng quỷ dị

“Tộc trưởng, thôn đằng long của ông các bàn thờ dùng cho tế đàn, đều là dáng vẻ này sao? “

Trong lòng tôi có chút lo lắng nhìn về phía tế đàn ma quái này, hỏi lưu chính hồng

Người dân trong thôn đằng long tu luyện cổ thuật, những thầy mo như bọn
họ với những người đạo gia từ thế giới bên ngoài hoàn toàn khác nhau về
cách tu luyện

Nhưng mà, cái tế đàn này, rõ ràng chính là thủ phap người đạo gia, cây
hoè thích âm khí, xác mèo thuần âm, còn có đầu lâu của người chết, tế
đàn này căn bản là không phải dùng để tế tổ tông, mà là để triệu hồn!

Tham Khảo Thêm:  Quyển 2 - Chương 7

Cái thủ pháp này y hệt với âm quan môn, mà trùng hợp là lưu khởi sơn cũng là người âm quan môn.

Lúc này lưu chính hồng thở dài, nói:”trước đây lúc lập tế đàn tổ tông,
đều có tế đàn chuyên môn, nhưng không biết tại sao, đại tế sư lại gửi
thư, muốn chúng tôi phải làm tế đàn thành cái bộ dáng này. Tuy trong
lòng tôi rất bối rối, nhưng nghi lễ tế này chỉ có đại tế sư nói mới
được, không còn cách nào khác chỉ liền an bài theo cách của ông ta. “

Nghe vậy tôi cau mày chặt lại, tuy rằng tôi không quá hiểu biết về tế
đàn, nhưng tôi mơ hồ có thể nhìn thấy một tầng âm khí dày đặc bao quanh
tế đàn, nếu dùng để tế tổ tông, thì chắc là tổ tông cũng thành quỷ rồi
đội mồ bò dậy đi? Nhưng rõ ràng, lễ tế lần này là để tế long vương…

“Đây vốn không phải là tế đàn, rõ ràng là đàn triệu hồn. “

Lúc này, hàn thuận vẫn luôn im lặng lại mở miệng, trong giọng nói rất ngưng trọng

“Đàn triệu hồn? Có ý gì? ” Tôi tò mò hỏi

Hàn thuận liền nói:”quỷ tiết ngày ba tháng ba, đến lúc đó, những quỷ hồn đang dạo chơi lang thang ở dương gian sẽ ra khỏi nơi ở tối tăm, âm khí
hôm đó sẽ đạt đến cực thịnh. Mà đàn triệu hồn này được dựng lên, một khi kích hoạt, vậy thì tất cả quỷ hồn trong vòng một trăm dặm đều sẽ nhận
được tín hiệu của đàn triệu hồn này, tập trung tại thôn đằng long!

Những quỷ hồn trong vòng trăm dặm sẽ tập trung ở thôn đằng long….

Nghe xong tôi liền thấy trong lòng sững sờ:”lưu khởi sơn triệu hồi nhiều quỷ hồn như thế tập trung ở thôn đằng long làm gì? “

Nghe vậy hàn thuận bất lực lắc lắc đầu:”Cái này tôi cũng không biết, nếu như muốn hỏi, e rằng chỉ có trực tiếp tìm lưu khởi sơn. “

Sau khi nghe chúng tôi nói, sắc mặt của lưu chính hồng liền trở nên
nghiêm trọng, hơi thở của ông ấy cũng bắt đầu trở nên dồn dập:”Lưu khởi
sơn, ông ta là muốm làm cái gì đây? Không lẽ muốn hại chết long vương
sao? Không được, tôi phải đi tìm ông ta! “

Nói xong lưu chính hồng liền phất tay áo rồi đi vào hang động


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.