Phòng phát sóng trực tiếp của Hùng Sơ Mặc:
– “Đám NPC này rốt cuộc là sao đây! Trò chơi này cũng quá nguy hiểm rồi!”
– “Tôi cảm thấy đây chỉ là một cốt truyện sân khấu nhỏ nhoi mà thôi, sẽ không thực sự xảy ra chuyện gì, nhưng xem ra quả thật… Tôi suýt chút nữa cảm thấy Kỳ Thiếu sẽ phải bị cái kia rồi”.
– “Tôi nhớ tới một chuyện, mọi người có nhớ lúc trước cốt truyện có nói địa vị của người bionic ở thời đại này rất thấp, rất nhiều người bionic sẽ được sử dụng để phục vụ… Chính là loại phục vụ mà tôi đang nghĩ tới đó đúng không?” .
||||| Truyện đề cử: Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ |||||
– “Mẹ kiếp, khẳng định chính nó! Nếu người bionic không phải là người chơi, vậy bọn họ cũng quá thê thảm rồi, không phải bọn họ cũng có tư duy và suy nghĩ của chính mình sao?”
– “Có thể nói đây là những nô lệ hợp pháp của thời đại tinh tế!”
Đám người Hùng Sơ Mặc đã thay đổi thân thể của mình thành thân thể của người bionic đời thứ 3, bọn họ vẫn chăm chỉ rèn luyện mỗi ngày, thể năng cũng đã đạt tới cấp 5, vừa ra chiêu, binh lính cường tráng kia lập tức rơi vào thế hạ phong.
Hùng Sơ Mặc, Dịch Kỳ Cẩu, Hạ Thoái Tử và Quảng Trúc ấn c.h.ặ.t t.a.y chân của binh lính cường tráng kia xuống đất, Khuyết Hân Nghiên đưa chân lên dẫm mạnh vào vị trí giữa 2 chân hắn.
Cô nói: “Coi bà nội mi làm sao khiến mi sau này không còn công cụ gây án!”
Đám người kháng chiến Trùng tộc nghe thấy động tĩnh liền nháo nhào bước ra khỏi phòng, nhìn thấy người nọ bị hành hung ấn trên mặt đất, bọn họ cùng binh lính từng mở miệng khuyên ngăn lúc trước đứng xung quanh vây xem, có kẻ cười nhạo tên lính nọ đến người mô phỏng cũng đánh không lại, có kẻ nhíu mày đi lên giúp đỡ kết quả cũng là bị đánh.
Mấy người mô phỏng này đâu chỉ đơn giản là đang đánh nhau, bọn họ chính là một đám chó điên đang cắn người.
Động tĩnh càng lúc càng lớn, làm kinh động tới Lâm Hoán Chi và Sử Tư Nghiên, còn có Vân Ca và những người chơi khác.
Vân Ca nhìn thấy Khuyết Hân Nghiên cổ áo bị kéo ra, tóc tai bù xù.
Cô cảm thấy có chút hoảng hốt, giống như quay trở về một ngày từ rất lâu trước đó.
Chỉ khác là người nọ bị ném vào bãi rác, toàn bộ thiết bị máy móc trong cơ thể đều lộ ra bên ngoài. Cảnh Trí đứng ở trên vai của Vân Ca, hắn cảm nhận được cảm xúc của cô có gì đó bất ổn, hắn nhìn về phía Vân Ca, hỏi cô: “Ký chủ, cô làm sao vậy?”
Vân Ca cũng không trả lời lại hắn.
Công nhân Thần Tích cũng đổ xô ra xem náo nhiệt. Công nhân Kỳ Tích có người lo lắng, cũng có kẻ vui sướng khi người gặp họa, đám người bionic kéo bè kéo cánh để làm xằng bậy ở TU787 cuối cùng cũng có người trị.
Lâm Hoán Chi nhíu mày thật chặt, hắn ra lệnh cho cấp dưới: “Kéo bọn họ ra”.
Người của quân kháng chiến Trùng tộc và năm người Hùng Sơ Mặc lần lượt kể hết chuyện đã xảy ra.
Lâm Hoán Chi nhìn thoáng qua binh lính đang lộ ra vẻ mặt đau đớn được đồng đội đỡ lấy, tay vẫn che lại hạ bộ kia, cảm thấy đau đầu vô cùng.
Bọn họ mới từ chiến trường với Trùng tộc trở về, hắn biết có vài kẻ phải nghẹn đến khổ sở, nhưng không ngờ rằng chỉ vừa mới tới căn cứ của kẻ khác chưa được bao lâu, lại xảy ra chuyện.
Nhưng người bionic này đã làm bị thương người khác, vi phạm quy định của người bionic đó là ra tay với con người, làm tổn thương con người, đây là chuyện không thể tha thứ được.
Lâm Hoán Chi đợi Vân Ca mở miệng nói xin lỗi.
Vẻ mặt của Vân Ca rất kỳ quái, ánh mắt của cô vẫn luôn dừng lại trên người Khuyết Hân Nghiên.
Khuyết Hân Nghiên cảm thấy Vân Ca không phải đang nhìn mình, mà là đang thông qua mình để nhìn một người khác.
Cô gãi gãi đầu, cũng không biết tại sao, có đôi khi cô vẫn luôn cảm thấy nhãi con là một người thật, Tinh Cầu Của Chúng Ta thiết lập ánh mắt của nhãi con quả thực là vô cùng chân thật.
Không khí lúc này căng thẳng tới đình trệ.
Sử Tư Nghiên cảm thấy Vân Ca trước đó thậm chí còn không muốn bọn họ đi vào căn cứ, cho rằng Vân Ca khẳng định sẽ không bao giờ xin lỗi, hơn nữa bọn họ còn muốn lấy được trứng trùng từ trong tay của Vân Ca, vì thế càng không thể cư xử quá căng với cô.