Bọn họ hy vọng có thể nhận được sự cho phép của Vân Ca để bọn họ đến kiểm tra đo lường nơi phát hiện ra trứng trùng, đồng thời cũng mong muốn có thể thương lượng với Vân Ca chuyện liên quan tới việc mua lại trứng trùng.
Vân Ca ra hiệu cho người chơi sắp xếp chỗ ở cho bọn họ.
Sử Tư Nghiên nhìn căn phòng nhỏ bé mà đám người Vân Ca sắp xếp cho mình, cả người đều cảm thấy không được tự nhiên, một tinh cầu nhỏ bé lạc hậu như vậy, tại sao lại có được may mắn đến thế chứ?
Người chơi nhìn thấy vẻ mặt ghét bỏ rõ ràng của những NPC này, bọn họ túm lại một chỗ thầm nói: “Người này chính là nữ phụ độc ác trong truyền thuyết đúng không? Xem vẻ mặt của cô ta chỗ nào cũng như đang viết lên tôi là vai ác, tôi cảm thấy nhất định bọn họ đang muốn làm việc xấu”.
“Bọn họ nhất định là đang có ý đồ với bảo vật trấn địa của chúng ta… Đây là cốt truyện. Thông thường trình tự sẽ là như thế này. Tiêu diệt được boss thu được bảo vật, sau đó sẽ có vai ác tìm đến muốn chiếm lấy bảo vật đó”.
“Đúng vậy, đúng vậy, phải thật cẩn thận chú ý tới hành động của bọn họ”.
Người chơi không cần ai ra lệnh mà bắt đầu tự mình giám sát đám người Sử Tư Nghiên và Lâm Hoán Chi, trong mắt các người chơi, những NPC này chính là phường trộm cắp có mưu đồ gây rối.
Đám Hùng Sơ Mặc không có thiện cảm với đám người quân kháng chiến Trùng tộc, bọn họ rất giống những binh lính quấy phá, hoàn toàn không mang dáng vẻ anh hùng chính khí của quân nhân ngoài đời thực, đặc biệt là lúc không có mặt Lâm Hoán Chi, bọn họ lại càng không coi ai ra gì.
Bọn họ để cho những NPC này tự mình chọn phòng, còn bọn họ tụ tập bên ngoài thảo luận.
“Chẳng lẽ quân trang là thứ mà kẻ nào muốn mặc đều có thể mặc được à?”
“Không có cách nào, giả thiết bối cảnh trò chơi này chính là như vậy, anh xem những miêu tả về quân bộ đi, không hề có yêu cầu gì về nhân phẩm đạo đức, chỉ cần có thực lực là được”. “Đúng là một đám đầu óc ngu si, tứ chi phát triển, nếu cho 100 điểm, thì 100 điểm này đều dùng để thêm vào phát triển khoa học kỹ thuật, một điểm cũng không dành ra để phát triển văn minh xã hội”.
“Bởi vậy mới nói, nơi này vốn là xã hội mà đàn ông mới là chủ đạo, bởi vì sự khác biệt về giới tính, phụ nữ xét về tổng thể mà nói không có được sức mạnh giống như đàn ông, trong hoàn cảnh như vậy, phụ nữ thật sự là không dễ dàng gì lộ diện”.
“Vậy cũng không thể chứng minh rằng toàn bộ đàn ông đều là đám rác rưởi”.
Trong lúc mấy người bọn họ đang bàn tán, Khuyết Hân Nghiên đột nhiên bị một NPC ôm lấy, kéo quần áo ở trước n.g.ự.c ra, lộ ra bộ n.g.ự.c đồ sộ khiến người ta muốn chảy m.á.u mũi.
Khuyết Hân Nghiên: “Thật muốn chửi thề! Đến chơi trò chơi mà cũng bị quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c nữa à?”
NPC kia là một binh lính thuộc quân kháng chiến Trùng tộc, thân hình cường tráng nhìn vô cùng hung dữ.
Hắn nhìn về Khuyết Hân Nghiên đánh giá: “Người bionic này trông cũng xinh đẹp, mặc dù dáng người không đẹp, nhưng miễn cũng cưỡng có thể xem như là giống cái, có thể chơi được 2 ngày”.
Bọn Hùng Sơ Mặc nghe được những lời này đều cảm thấy chấm hỏi, bọn họ kéo Khuyết Hân Nghiên về từ trong tay của NPC kia, NPC ngạc nhiên không ngờ tới hành động của bọn họ: “Nơi rách nát này làm sao thế? Đến trình tự người bionic cũng sẽ gặp trục trặc à?”
Một NPC khác bước ra khỏi phòng nhíu mày nói: “Người bionic này không phải được cử tới để hầu hạ anh! Đừng gây chuyện nữa”.
“Tôi không thèm quan tâm cô ta có phải hay không, tôi sắp nghẹn c.h.ế.t rồi, cũng chỉ là một người bionic mà thôi, có thể xảy ra chuyện gì chứ”. Vừa nói dứt lời, binh lính cường tráng nọ liền nháo tới tóm lấy Khuyết Hân Nghiên.
Đám người Hùng Sơ Mặc hoàn toàn không ngờ tới trò chơi cũng sẽ kích phát ra tình huống như vậy, bọn họ cảm thấy đám NPC này quả thực vô cùng kiêu ngạo, vậy mà cũng dám làm xằng làm bậy ở trong căn cứ của bọn họ.