Thẩm Chiết Hạo nửa quỳ trên mặt đất, ông ta cũng đang bị thương, người cha mất đi con trai yêu quý này ôm chặt t.h.i t.h.ể con trai của mình, không phát ra tiếng mà rơi lệ, khiến mọi người nhìn cảnh này đều thấy nhói lòng.
Cánh môi của ông ta run rẩy, cả người run lên, người bảo vệ đeo mặt nạ ở hàng đầu tiên dưới sân khấu đứng ở bên cạnh ông ta, giống như đang ngăn chặn không để Thẩm Chiết Hạo bị người khác tấn công.
Trời ạ! Vậy mà thực có người ám sát chủ tinh cầu đại nhân ngay trên buổi tiệc hàng năm của Thẩm gia!
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, không ai có thể tin tưởng được chuyện này vậy mà đã thực sự xảy ra.
Trong chớp mắt, rất nhiều người mặc cảnh phục, quân phục xuất hiện, tiến hành điều tra tất cả người đang có mặt ở hiện trường.
Bọn họ phát hiện ra hung khí nằm trên người của gia chủ đương nhiệm của Liễu gia là Liễu Minh Huy.
Liễu Minh Huy kinh ngạc nhìn hung khí được tìm thấy trên người mình, ông ta vốn là một quang giáp sĩ cao cấp đã giải ngũ, ông ta quả thực có thể làm ra được chuyện này.
Nhưng mà tại sao Liễu gia lại phải ra tay với Thẩm gia?
Những người có mặt ở hiện trường đều có suy nghĩ riêng, bọn họ đột nhiên nghĩ tới rất nhiều lần trước đó, lúc bọn họ nói chuyện Liễu Thanh Hà và vợ của ông ta, lời nói của vị Liễu phu nhân này mặc dù bình thường nhưng lại có rất nhiều ẩn ý thâm sâu.
Quan hệ giữa Liễu gia và Thẩm Bồi An rất tốt, tốt đến mức có thể tặng cả vợ mình cho đối phương sử dụng.
Thẩm Bồi An sớm đã phát hiện ra dã tâm của ông ta, biết được ông ta hình như rất có hứng thú với vị trí của người nắm giữ tinh cầu.
Hơn nữa còn có một lời đồn như này, sau khi chủ tinh cầu qua đời, với quan hệ giữa bọn họ và tinh cầu, có 100% khả năng vị trí chủ tinh chủ mới sẽ thuộc về con cái của bọn họ.
Đáng tiếc Thẩm Chiết Hạo là một quang giáp sĩ cao cấp, tuổi thọ dài hơn nhiều so với người bình thường, Thẩm Bồi An là không chờ được nữa à?
Ngươi ở đây đều là cáo già cả, trong nháy mắt bọn họ đã liên kết được tất cả nguồn cơn sự việc lại với nhau.
Liễu gia hình như đã muốn ra tay với Thẩm gia từ sớm, hoặc có thể nói là muốn ra tay với chủ tinh cầu đại nhân. Đáng tiếc, người c.h.ế.t lại là Thẩm Bồi An.
Liễu gia cũng sắp xong đời rồi.
Mọi người nhìn thấy sắc mặt của Liễu Minh Huy, vẻ mặt ngỡ ngàng, ngơ ngác đó không giống giả vờ.
Sau đó mọi người lại nhìn về phía Thẩm Chiết Hạo, ông ta đã khôi phục lại gương mặt không chút cảm xúc, bộ dạng con trai cưng đã c.h.ế.t hầu như không để lại bất cứ cảm xúc nào trong lòng ông ta.
Những gia tộc lớn sống ở Thần Châu Tinh, có ai mà không phải là người lắm suy nghĩ, cảnh này đã triệt để cắt đứt tâm tư của bọn họ, bọn họ cảm thấy mình vẫn nên buông tay an phận ở trước mặt chủ tinh cầu thì hơn, so ra như vậy vẫn tốt hơn nhiều so với việc bị tóm gọn ở trong một chiếc nồi như vậy.
Tất cả người của Liễu gia đều bị bắt, bao gồm cả Mạc Nhu.
Ở trên tinh cầu, chủ tinh cầu là người có uy quyền lớn nhất, bất cứ ai muốn ra tay với chủ tinh cầu, tất cả người thân của kẻ đó đều phải bồi táng cùng.
Vân Ca nhìn thấy Mạc Nhu bị âm thầm mang đi, cô nhăn mày, không hiểu Mạc Nhu đang muốn làm gì.
Đột nhiên Mạc Nhu nhìn về phía Vân Ca, từ từ nở một nụ cười.
Cô ra khẩu hình: “Xin lỗi.”
Đôi mắt vẫn luôn sáng rực như ánh sao của cô ấy giờ đây đã trở nên u ám, hoặc có thể nói là khôi phục lại sự u ám.
Lúc này Vân Ca mới nhận ra Mạc Nhu muốn chết.
Cô ấy không những muốn Liễu gia chết, mà bản thân cô ấy cũng không muốn sống nữa…
Vân Ca không lý giải nổi tại sao Mạc Nhu lại có suy nghĩ như vậy, cô bây giờ chỉ có thể khẳng định một điều đó chính là Mạc Nhu sẽ không chạy trốn.
Cướp người à?
Cho dù Mạc Nhu có muốn c.h.ế.t đi chăng nữa, cô ấy cũng chỉ có thể được c.h.ế.t ở trong tay của Vân Ca mà thôi.