Nửa năm sau, ký ức quá khứ của cô đã khôi phục đến 70% đến 80%, ký ức chủ đạo vẫn là 20 năm qua khi cô trở thành Vân Ca.
Cô đã sống lâu như vậy, chỉ khi còn là Vân Ca, cô mới có cuộc sống rất “vô tư” so với trước đây.
Để duy trì sự sống này, cô sẵn sàng dành toàn bộ sức lực của mình để duy trì nó.
Sau khi Vân Ca hoàn toàn nắm giữ được sức mạnh của nhân tinh, cô lấy lý do Vân Thanh Lưu mất tích, Vân gia không được an toàn, đem toàn bộ người Vân gia dời đi, cô cũng ngẫu nhiên tìm được một lý do khiến người dân Miểu Tinh rời đi, sau khi người sợ hãi rời đi Miểu Tinh, cô hấp thu toàn bộ Miểu Tinh.
Quả nhiên dây leo chưa chết, Vân Thanh Lưu còn dự trữ thêm mấy thi thể, chờ dây leo chậm rãi hấp thu sinh mệnh của nhân loại mới đánh thức hắn ta lần nữa.
Vân Thanh Lưu trước khi c.h.ế.t chỉ để lại một câu: “Lạc Bách Hợp cái gì cũng không biết, chuyện tôi làm cũng đều giấu cô ấy.”
Vân Ca cũng không có nói cho Lạc Bách Hợp tất cả những gì Vân Thanh Lưu đã làm.
Cô đã sắp xếp cho Lạc Bách Hợp và người Vân gia một nơi ở trên Bái Tinh, sau đó cô sẽ không quan tâm đ ến những người này nữa.
Cảnh Trí nói với Vân Ca rằng mấy người chơi đã sẵn sàng, một số lượng lớn các tinh hạm đang bao vây Bái Tinh và đang tấn công lá chắn phòng thủ của Bái Tinh.
Vân Ca buông bỏ phòng ngự của tinh cầu, những tinh hạm kia tưởng rằng mình tấn công thành công liền xông vào Bái Tinh.
Vân Ca đứng trước cửa sổ, nhìn chằm chằm vào tinh hạm trên bầu trời, cô điều khiển sức mạnh của tinh cầu.
“Đùng đùng đùng——”
Vô số pháo hoa lộng lẫy nổ tung trên bầu trời, Hùng Sơ Mặc quay lại và nói với tất cả sinh vật trên thảo nguyên: “Nào, chúng ta hãy ăn bữa tối cuối cùng trước khi Bái Tinh của chúng ta rời khỏi tinh tế! Hãy phấn khích lên!”
Người dân Bái Tinh nhìn pháo hoa khổng lồ trên bầu trời và thở dài: “Những pháo hoa này trông thật khác biệt. Chúng trông rất giống một tinh hạm nổ tung.”
Người chơi nghiêm túc nói: “Đây là pháo hoa đặc biệt, cố ý làm như thế này, chỉ là để chúng ta nhớ đến đắng cay ngọt bùi…”
Người dân Bái Tinh gật đầu đồng tình, họ bắt chước những người chơi và cho Trùng Tộc có vẻ ngoài hung dữ ở bên kia ăn.
Mấy người chơi gặm chân cừu và tinh nghịch nhìn chằm chằm vào các tinh hạm trên bầu trời, trong mắt bọn họ lóe lên vẻ hả hê mà chỉ bọn họ mới biết.
Đồ ngốc, dám tới tấn công Bái Tinh, bọn chúng không biết chủ tinh cầu mạnh cỡ nào sao!
Quân đội nhân loại cố gắng tấn công Bái Tinh đã bị tiêu diệt hoàn toàn, đám người tinh tế trở nên tức giận, đồng thời bọn họ cũng có lý do chính đáng để tấn công Bái Tinh!
Nhưng khi họ muốn tấn công Bái Tinh thì phát hiện ra——
Bái Tinh đã biến mất khỏi tọa độ ban đầu!
Thật! Là! Thấy! Quỷ! Rồi!
… “Tinh Cầu Của Chúng Ta” là trò chơi được chứng nhận cấp quốc gia, được người dân quốc gia Z của trái đất, đặc biệt được các giáo viên nhiệt tình chào đón.
Quốc gia Z đã giải quyết được tác dụng phụ chóng mặt của thanh thiếu niên khi tham gia trò chơi thông qua phương pháp tập thể dục buổi sáng, từ nay học sinh có thể vào trò chơi để làm bài tập trên lớp và không còn phải lo lắng ảnh hưởng đến sức khỏe nữa!
Học sinh cười đến phát khóc, từ đó trở đi học sinh không thể trì hoãn bài tập về nhà vì những lý do như sức khỏe kém hay thiếu thời gian nữa.
Ngành giáo dục quốc gia Z bất ngờ vươn lên một tầm cao mới.
Tất nhiên, đây chỉ là bề ngoài, lực lượng sức mạnh quân sự bí mật của quốc gia Z đột nhiên tăng trưởng nhảy vọt, khiến các quốc gia khác ghen tị và háo hức mua quyền phát triển trò chơi từ quốc gia Z.
Quốc gia Z tạm thời sẽ không từ bỏ bản quyền trò chơi, vẫn chưa phải lúc, nhưng sau này nhất định sẽ chia sẻ. Hiện tại…trước tiên cứ bàn điều kiện với các quốc gia khác, nếu không có điều kiện thỏa đáng, đừng có mơ nghĩ về công nghệ đặc biệt của họ.
“Tinh Cầu Của Chúng Ta” đang được quảng bá mạnh mẽ ở nước Z, ngày càng có nhiều người chơi mới tham gia Tinh Cầu Của Chúng Ta, bọn họ có thể chọn sinh ra ở các khu vực đô thị khác nhau để trải nghiệm trò chơi sinh hoạt tiên tiến và thực tế, hoặc có thể chọn ở một nơi chưa phát triển trong khu vực Bái Tinh và tận hưởng một cuộc sống hoàn hảo về trò chơi sinh tồn/làm nông trại.
Nếu chọn ở khu vực chưa phát triển, nếu may mắn, bạn có thể gặp được nhân vật chính quan trọng nhất trong trò chơi – Chủ tinh cầu Vân Ca và nhận được gói quà hậu hĩnh dành cho người mới.
Nghe nói đó là đãi ngộ chỉ có người may mắn mới có.
Hùng Sơ Mặc, Khuyết Hân Nghiên, Quảng Trúc Kỷ, Dịch Kì Cẩu và mấy người khác chạy đến lãnh thổ của Cương Môn Đằng và Cúc Nội Do Tuyết để thấy sự khác biệt giữa những người chơi mới ở đây và những người sinh ra trong nội thành.
Thuận tiện, bọn họ mang theo nhãi con Vân Ca, hy vọng có thể để Vân Ca trải nghiệm lại niềm vui chào đón bọn họ ngày đó.
Vân Ca nhớ tới lúc đầu cô không thích, thậm chí chán ghét mấy người chơi này.
Giờ thì, thật thơm!
Vân Ca tựa vào trong lều, nhướng mày nhìn người chơi mới từ trong khoang trò chơi đi ra, sau khi nhìn rõ mặt đối phương, cô ôm n.g.ự.c không thể tiếp nhận.
Đã lâu rồi Vân Ca mới nhìn thấy một người chơi có dung mạo muốn chọc mù mắt cô như vậy…
Quả thật có cảm giác giống như khi gặp người chơi lần đầu tiên!
Hùng Sơ Mặc cũng sốc, đây là khuôn mặt mà con người có thể làm ra được sao?
Nhóm người chơi có vẻ ngoài hiếm thấy này thực ra có những cái tên khó đỡ đòn như “Giang Lưu Nhân”, “Lý Na Tra”, “Tôn Ngộ Không”, “Tinh Vệ”, v.v., tập hợp thành một nhóm lấy tên từ sách thần thoại à?
Điều kỳ quái nhất là thường không ai chọn những cái tên như thế này!
Vân Ca nói: “Chào mừng đến với Bái Tinh, người bionic của tôi, tôi là chủ tinh cầu của các người, Vân Ca…”
Người chơi mới chớp mắt, lễ phép hỏi: “Đây là dị giới sao?”
Dịch Kì Cẩu, Khuyết Hân Nghiên, Cương Môn Đằng cười lớn, dị giới là cái quái gì vậy!
Hùng Sơ Mặc: “?”
Vân Ca: “?”