Vân Ca mở to mắt, hoa văn phức tạp trên đỉnh phòng ngủ đập vào mắt.
Phòng ngủ phát hiện chủ nhân đã thức giấc, rèm cửa sổ cao từ trần đến sàn từ từ mở ra, để những tia sáng li ti chiếu vào phòng ngủ.
Vân Ca nửa ngồi dậy và nhìn sang bên trái.
Cảnh Trí đang nằm dưới đất, nửa cuộn tròn, đối diện với cô.
Lông mi của hắn dày và thẳng, giống như một con búp bê được thiết kế đặc biệt.
Sau khi Cảnh Trí trở lại cơ thể người bình thường, hắn tiếp tục ngủ dưới đất thay vì ngủ cạnh gối Vân Ca như trước.
Có lần hắn ngủ như vậy…
Đêm đó, Vân Ca dùng d.a.o đ.â.m hắn ba nhát vào bụng, c.h.é.m cổ hắn hai nhát…
Mặc dù những hành động này sẽ không gây ra bất kỳ tổn hại nào cho Cảnh Trí, nhưng cảm giác con d.a.o đ.â.m vào cơ thể sẽ khiến hắn cảm thấy cảm giác của một vật thể lạ.
Rất không thoải mái.
Sau sự kiện đó, Cảnh Trí nằm ngủ trên mặt đất.
Vân Ca tỉnh lại không bao lâu, Cảnh Trí cũng tỉnh giấc.
Lông mi của hắn giật hai cái, sau đó trong con ngươi màu xanh lam sâu cạn không đồng nhất lóe lên một chút dữ liệu, hắn ngồi thẳng dậy nhìn Vân Ca, vuốt phẳng nếp nhăn trên bộ vest.
Vân Ca co chân lại, nghiêm túc hỏi: “Anh chỉ có bộ này?”
Cảnh Trí lắc đầu, “Có cần tôi đổi kiểu quần áo khác không? Cô thích kiểu quần áo nào?”
Vân Ca xua tay nói: “Tôi chỉ hỏi thôi.”
Cảnh Trí liếc nhìn cô, cong môi, giơ tay vò mái tóc vàng rối bù hai lần rồi mở cánh cửa nhỏ bên phải phòng ngủ.
Vân Ca ngồi ở mép giường, chờ Cảnh Trí mang quần áo hôm nay mặc đến. Phòng thay đồ của cô chứa đầy quần áo do người chơi gửi đến, cho dù phòng thay đồ của cô có được mở rộng bao nhiêu lần đi chăng nữa thì nó vẫn luôn đầy ắp!
Nếu không hài lòng, Thiển Hạ còn mang một đống quần áo đến lấp đầy!
Điều này khiến cô đau đầu khi chọn quần áo mỗi ngày, khi Cảnh Trí xung phong đảm nhận nhiệm vụ này, Vân Ca rất vui mừng vì hệ thống của cô cuối cùng cũng trưởng thành và biết chủ động chia sẻ phiền phức với chủ nhân rồi.
Tất cả ký ức trong cơ thể Vân Ca đều được khôi phục, cô và Cảnh Trí kỳ thực là người quen cũ, cô là ký chủ đầu tiên của Cảnh Trí.
Lúc đó, Cảnh Trí là hệ thống có thành tích cao nhất trong hệ thống trường học, và nhiệm vụ tốt nghiệp của hắn là giúp một nhân tinh có trải nghiệm một cuộc đời bi thảm, lấy lại vị trí xứng đáng của mình trong tinh hệ này…
Vào thời điểm đó, Cảnh Trí không phải là một hệ thống xây dựng trang viên mà là một hệ thống phát triển, mục đích là giúp Vân Ca, người bị giam cầm từ nhỏ, phát triển thành một nhân tinh bình thường cho đến khi cô mạnh mẽ như chính đồng tộc của mình.
Trong khoảng thời gian này đã xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, khi Vân Ca thành công trốn thoát khỏi ma tháp thì Cảnh Trí lại biến mất, Cảnh Trí lúc đó đối với cô rất quan trọng, khiến cô hoàn toàn suy sụp.
Một nhân tinh không thể mất kiểm soát cảm xúc của mình, đặc biệt là một người như cô, người vẫn chưa xác định được nên ràng buộc với tinh cầu nào vào thời điểm đó, tất cả các tinh cầu đều muốn đến gần cô.
Ngoài ra, sau khi nhân tinh chủng tộc sinh vật trí năng g.i.ế.c chết, ý thức còn sót lại của họ biến thành lời nguyền, sau đó bị sức mạnh của Vân Ca lúc đó kích hoạt, sinh vật cộng sinh đã ra đời.
Vân Ca trước khi chìm vào giấc ngủ cũng không biết chuyện này, sau khi cho nổ tinh cầu, tiêu diệt hàng trăm ngàn chủng tộc sinh vật trí năng vào thời điểm đó, cô đã kéo mọi người đi về phía sự hủy diệt tinh hệ. Giữa chừng sự hủy diệt, cô cảm thấy buồn chán và tìm một nơi để ngủ.
Có một số chủng tộc còn sống sót, nhân loại, Trùng Tộc và sinh vật quang giáp là một số trong số đó.
Lúc đó cô như một Đại Ma Vương.
Cô ngủ rất lâu, lớn dần đến mức gần như hòa nhập với tinh cầu đã chọn, cho đến khi được mang ra ngoài, cô mới trở thành Vân Ca hiện tại.
Vân Ca là nhân tinh của năm đó, cô kiên quyết rằng mình vẫn chỉ ở độ tuổi 20, từ chối dựa vào tuổi thân thể làm tuổi hiện tại.
Cảnh Trí mở khóa bộ nhớ cơ sở dữ liệu và nói rằng hắn không tự mình rời khỏi Vân Ca mà bị buộc phải rời đi, vì hắn đã làm chuyện phi pháp.
Vì vậy, lần đầu tiên gặp Vân Ca, Cảnh Trí đã tuân theo quy củ, tuyệt đối sẽ không làm ra sự việc ngoài quy củ, trong tiềm thức hắn vẫn còn nhớ tới chuyện kia.
Mặc dù cả hai đều đã lấy lại được ký ức, nhưng ký ức về việc quan sát từ bên ngoài thay vì tự mình trải nghiệm khiến bọn họ có cảm giác bị bóp méo——
Ý nghĩa chính của việc này là bọn họ đã từng là người yêu của nhau trước đây!
Khi Vân Ca nhìn thấy cảnh tượng mình như chú chim nhỏ nép vào trong vòng tay của Cảnh Trí trong ký ức, cô sợ hãi đến cầm đao huơ loạn!