“Mạc gia loạn như vậy, còn Tề gia thì sao?” Cố Vân Khê hỏi hời hợt, Tề lão gia lại giật mình một cái, không tự chủ được mà nghiêm túc.
“Người thừa kế kế tiếp của Tề gia chúng ta là Tề Thiệu, điểm này đã được định sẵn, chỉ chờ hắn tốt nghiệp liền tiếp nhận sự nghiệp của gia tộc.”
Lấy tuổi của ông, ít nhiều còn có thể chống đỡ mười năm, cho nên, không vội để Tề Thiệu tiếp nhận.
Cố Vân Khê nhớ tới cuộc điện thoại tối qua, “Hình như có người không phục.”
Tề lão gia cảm thấy tâm nhãn của cô thật nhiều, cho dù cô không làm nghiên cứu, thì cũng là một tay làm ăn cừ khôi.
“Đó là chuyện của Tề Thiệu, có vài khối đá mài d.a.o cũng có lợi cho sự trưởng thành của nó.”
Cố Vân Khê mỉm cười, “Nói cũng có lý.”
….
“Tiểu Khê, em nói cái gì?”
Đối mặt với ba ánh mắt kinh ngạc, Cố Vân Khê lại nhắc nhở, “Đừng lo chuyện Mạc gia và Cố lão nhị, coi như cái gì cũng không biết.”
“Vì sao?” Cố Hải Ba có chút nóng nảy, chẳng lẽ trơ mắt nhìn Cố lão nhị mạo nhận sao? Nhìn Cố lão nhị có được tài phú không thuộc về hắn?
Như vậy thật không công bằng!
Cố Vân Khê cầm nước lọc uống từng ngụm, từng ngụm, “Thứ nhất, Mạc gia có ba đứa con trai rất lợi hại, người khác không chen vào được, mạnh mẽ chen một chân sẽ chỉ thành pháo hôi. Bọn họ ngay cả ruột thịt cùng nhau lớn lên cũng không dung nạp được, huống chi là một người anh cả lưu lạc ở bên ngoài?”
“Thứ hai, Mạc gia nhận thân chỉ là lý do trên mặt bàn, trên thực tế là tìm con trai lưu lạc trở về hiến thận.”
Cố Hải Ba hít một hơi khí lạnh, mặt tái mét.
“Không…… Không phải chứ?”
“Tuyệt đối không thể đánh giá cao tính thân của kẻ có tiền.” Cố Vân Khê thật sự không muốn xen vào, cũng không muốn các anh chị mình xen vào, “Anh cả, chị hai, anh nhỏ, em không muốn thấy các anh bị ép hiến thận, tin em đi, không có một quả thận nào là dư thừa, thiếu một quả suốt đời sẽ triền miên trên giường bệnh.”
Cô vừa nói như vậy, anh em Cố gia đều bị dọa.
Trước chưa nói rốt cuộc thân phận của bọn họ có phải con cháu Mạc gia hay không, nhưng chỉ chuyện hiện thận cũng đã dọa lui bọn họ. Một người chưa bao giờ xuất hiện trong sinh mệnh của bọn họ, chưa bao giờ cho bọn họ nửa điểm tình thân cùng tiền tài, dựa vào cái gì phải quyên thận cho hắn?
Cố Hải Triều là người đầu tiên nghĩ thông suốt, “Quên đi, chúng ta coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, vui vẻ chơi vài ngày.”
Cố Vân Thải sờ sờ hai bên thắt lưng, “Đúng vậy, thân thể khỏe mạnh mới là quan trọng nhất, về phần tiền, chúng ta có thể từ từ kiếm.”
“Em tin tưởng, dựa vào nỗ lực của bốn anh em chúng ta, cũng sẽ không lo cơm áo gạo tiền.” Cố Hải Ba cũng suy nghĩ cẩn thận, tiền cho dù tốt, nhưng cũng phải có mệnh tiêu.
Tuy rằng hiện tại còn đang nghèo, nhưng bọn họ có một trăm mẫu đất, chỉ cần xây nhà xưởng xong, đời này bọn họ cũng không cần lo lắng.
“Quyết định vui vẻ như vậy, ngày mai chúng ta đi dạo một vòng.” Cố Vân Khê hoàn toàn không để Mạc gia ở trong lòng.
Về phần Cố lão nhị, vậy thì tự cầu nhiều phúc đi.
Tiến vào tầm mắt Mạc gia, rất nhiều chuyện không phải do hắn quyết định.
Mà lúc này, Tề lão gia nhìn đứa con trai yêu quý nhất, hỏi: “Con có biết Cố Vân Khê và Mạc gia có quan hệ gì không?”
Tề Thiệu khẽ lắc đầu, “Không biết, cha mẹ của cô ấy đều mất, trưởng bối duy nhất lại không đối tốt với cô, tiểu Khê lớn đến tuổi này cũng đã rất khó khăn, cho nên đặc biệt độc lập có chủ kiến, tâm tư tương đối nặng, nhưng làm người không xấu, trọng tình trọng nghĩa, tâm chính.”
“Linh khí của Cố gia đều tập trung trên người cô ấy.” Tề lão gia cũng không có suy nghĩ nhiều, Mạc gia bên kia là một vũng nước rất sâu, ông nhớ lại mấy đứa nhỏ của Cố gia, nói: “Thế nhưng, cha rất thích anh cả của tụi nhỏ, thật thà lại có phong phạm huynh trưởng, nếu có hội thì dìu dắt thử vậy.”
Lớn tuổi, tâm địa cũng mềm nhũn, cho nên rất thích mấy đứa trẻ tốt.
“Được.”
Tề Thiệu tự mình dẫn đường, cùng anh em Cố gia đi dạo khắp Thâm Thành, còn chạy tới Quảng Thành dạo một vòng, mỗi ngày vui chơi giải trí, vô cùng vui vẻ.
Cố Vân Khê thấy thích liền mua, mua cho các anh chị mấy bộ quần áo thời thượng, kiểu dáng quần áo bên này đều rất đẹp.
Nhất là Cố Hải Triều, anh đã bước vào xã hội, cần vài bộ quần áo tốt chống đỡ mặt tiền.
Cho nên, Cố Vân Khê đặt may cho anh hai bộ âu phục.
Đương nhiên, cô cũng sẽ không ủy khuất chính mình, quần áo giày mũ đều mua một đống, vô cùng cao hứng.
“Chị hai, đôi khuyên tai trân châu này rất thích hợp với chị, mau thử xem đi.”
Lòng yêu cái đẹp thì mọi người đều có, hiện giờ có điều kiện, cho nên phải ăn mặc xinh đẹp lấy lòng mình, có vậy con người mới càng tự tin.