Mèo Lớn cho rằng nó vốn dĩ không xem trọng việc ăn uống, những năm trước đây, nó hay bất cứ người nào trên Tinh Tế này đều một ngày ba bữa giải quyết bằng dịch dinh dưỡng.
Thậm chí nó còn không chọn phong vị, dưới cái nhìn của nó dịch dinh dưỡng mùi gì cũng như nhau.
Nhưng giờ khắc này nó mới phát hiện, nó không phải không xem trọng, mà do từ trước đến giờ nó chưa được thưởng thức qua thức ăn chân chính.
Mì Đao Tước luộc vừa chín tới, mang theo chút dẻo dai, trộn lẫn mùi thịt gà, hương khoai tây cùng tương Đậu Biện, mùi vị đặc biệt xen chút cay cay tê dại lan tràn toàn bộ khoang miệng.
Đầu lười vội vãi cuốn thức ăn lên liền một mạch nuốt xuống, Mèo Lớn cả thân thể đều lâng lâng, trong mắt chỉ còn thấy mỗi chậu thức ăn này.
Hơn nữa chậu Gà Hầm tưởng đã tuyệt vời nhất nhưng khi cẩn thận ăn vào miếng Sườn Xào Chua Ngọt bên cạnh không nghĩ hương vị cũng không hề thua kém, vẫn giống với cá hôm qua, tư vị chua ngọt k1ch thích, trong hơi thở cũng tràn ngập mùi thơm đồ ăn khiến người ta say mê.
Đồng dạng đều là dấm đường, nhưng xương sườn hôm nay cùng đầu cá đuôi cá ngày hôm qua lại là mùi vị hoàn toàn khác biệt.
Mèo Lớn toàn bộ tâm trí đều chìm đắm trong hai chậu thức ăn, cả quá trình từ khi bắt đầu cho đến khối xương sườn cuối cùng bị nó ăn tươi nuốt sống, cái đầu lông xù quấn băng gạc cũng không thèm ngẩng lên lần nào.
Ranh nanh sắc bén kẽo kẹt đem phần xương cốt hầm mềm ngon miệng nhai nuốt không thừa một mẫu.
Lực nhai của thú ăn thịt rất mạnh, thể chất lại đặc thù nên những thứ như xương cốt nuốt xuống cũng không gây ảnh hưởng gì cho nó.
Phản ứng của Ninh Vân Dập đối với những thức ăn quen thuộc này bình thường, lơ đãng nghe được thanh âm rất nhỏ, vô ý thức nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy Mèo Lớn ngồi xổm trong lồ ng đang đối mặt với y,, một mặt híp mắt hưởng thụ đón ánh nắng…!Đem xương cốt nhai nuốt như mỹ vị.
Ninh Vân Dập:…
Nghĩ tới đây là thời đại của khoa học vũ trụ, thể chất các giống loài tiến hóa đặc thù, không có nghe nói ăn không được mấy thứ này.
Nhưng không thể không nói, vết thương của con Mèo Lớn đang ngồi ở kia khôi phục cực nhanh, lông đã cạo đi ở những nơi băng bó vết thương giờ lại mọc dài ra.
Mỗi cọng lông mới mọc của Mèo Lớn phảng phất chứa đựng một loại ngông cuồng mạnh mẽ, dưới ánh sáng mặt trời, những sợi râu mèo rung rinh rung rinh theo biên độ nhai nuốt của nó.
Hai lỗ tai to lớn mềm mại y đã được nắm qua bao quát gần hết đỉnh đầu, lông tơ nhỏ bé nhọn nhọn, nhất là phần đỉnh tai, càng mảnh mai trong suốt.
Ninh Vân Dập nhìn gương mặt Mèo Lớn híp mắt ăn đến thoả mãn, khẩu vị cũng tốt hơn, đồng thời cũng có chút ngứa ngáy trong lòng.
Y lặng lẽ thu lại ánh mắt, không tiếp tục nhìn gương mặt Mèo Lớn thất vọng lạc lõng khi ăn hết cục xương cuối cùng trong chậu nữa.
Ninh Tiểu Miêu ăn đến bụng nhỏ căng tròn, Ninh Vân Dập phân cho bé đồ ăn chủ yếu là Sườn Xào Chua Ngọt cùng Măng Tây Xào Tôm Trứng, Gà Hầm có chút cay, chỉ cho bé nữa muỗn ăn thử biết vị.
Dù chỉ ăn hai món, nhưng vì lượng thức ăn được cho nhiều, bé vẫn ăn đến một đầy thỏ mãn.
Bộ dáng ôm bụng nhỏ của bé làm Ninh Vân Dập cảm thấy rất đáng yêu, nhịn không được đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của bé.
Ninh Tiểu Miêu ngoan ngoãn híp mắt cọ cọ đầu vào tay cha lấy lòng, tư thế này của bé khiến Ninh Vân Dập yêu chết đi được, lại sờ sợ bụng nhỏ, dặn dò bé đợi cơm tiêu chút rồi mới được đi ngủ.
Thể chất của Ninh Tiểu Miêu không tốt, mặc dù ăn được tiêu hóa cũng nhanh, rất ít khi tiệu hoá không tốt bị đầy bụng.
Chờ thu dọn phòng bếp xong xuôi, Ninh Vân Dập vẫn quyết định dẫn bé đi một vòng quanh sân cho tiêu cơm.
Sau đó liền mang theo Ninh Tiểu Miêu lên lầu.
Trước đó trong rừng mô phỏng, Ninh Vân Dập dự tính trồng một ít cây giống quanh khu vực y chọn để làm nơi tu luyện, không ngờ tới nơi đó lại xuất hiện sinh vật sống.
Để phòng thứ khác sẽ xuất hiện tiếp, Ninh Vân Dập tạm thời bỏ qua ý định tu luyện ở rùng mô phỏng.
Y dứt khoát đem một gian phòng ở lầu ba cải tạo thành phòng tu luyện.
Không có bùn đất, y trực tiếp lấy trong không gian ra, làm thành vốn chậu đất đặt ở bốn góc phòng, đem bốn gốc cây giống gieo xuống bốn cái chậu đất đó.
Để chắc chắn cây giống sống sót, y còn rót linh lực cho mỗi gốc cây.
Mặc dù ở trong phòng tu tập hiệu quả có thể không bằng bên ngoài, ngưng trong thời gian ngắn có thể từ đó hấp thu được lượng linh lực mỏng manh, miễn cưỡng có còn hơn không.
Ninh Vân Dập làm xong hết thảy trực tiếp mang theo bé mèo con ở lại trong phòng bắt đầu tại trong phòng này bắt đầu ngồi xếp bằng ngồi thiền) tu luyện, bé con cực kỳ nghe lời, vì chưa biết nói chuyện nên cũng không hỏi nhiều, cha bé bảo làm gì bé liền làm cái đó.
———
Một bên khác, sau khi Ninh Vân Dập lên kệ hương vị, Cổ viện trưởng liền mang theo các học trò cướp đoạt.
Lần này vận khí cũng không tệ lắm, trừ cậu học trò nhỏ lúc trước ra, đại sư huynh Lộ Gia lần đầu gặp may cướp được một phần.
Cổ viện trưởng mới vừa mặt ủ mày chau, lập tức toe toét cười thấy cả lợi.
Cậu học trò nhỏ cướp được chính là Sườn Xào Chua Ngọt vị trí bảy, hương vị chỉ có ba bốn phần mười, đúng là không dễ dàng gì.
Lộ Gia cướp được chính là Gà Hầm Khoai Tây, vị trí cuối cùng, hương vị chỉ có một phần.
Cổ viện trưởng vẫn như trước tập hợp học trò lại thành một vòng tròn, ở giữa là bàn nhỏ đã đặt sẵn một củ khoai tây, một hạt đậu tằm.
“Chuẩn bị xong chưa?” Cổ viện trưởng không kịp chờ đợi hít sâu một hơi hỏi.
Các học trò chưa kịp mở miệng, Đường lão bị xem nhẹ nãy giờ đột ngột lên tiếng: “Chờ một chút, trước tiên chờ chút đã, lão đầu, Cổ lão đệ, tôi bên này không có cướp được, hắc hắc, nếu không các người chờ một chút lại nghe mùi có được không, tôi hiện tại liền để người chuẩn bị xe bay qua, hai giờ! Hai giờ sau tôi liền có mặt!”.