Lương Hành Thiều phân phó người đi giám sát Cát Xuân Di cùng Cát Xuân Như.
Thấy vậy, Lương Hành Ngọc hỏi: “Nhị ca, sao ca lại muốn giám sát hai người này?”
Lương Hành Thiều nói thật, “Cát Xuân Như đó không phải là người an phận, nếu muốn gặp muội muội, nàng ta nhất định sẽ giở trò quỷ, giám sát như vậy mới yên tâm được.”
Lương Hành Ngư suy nghĩ một chút: “Cũng đúng!”
Mặt khác, Cát Xuân Di lập tức trở lại sân thay quần áo, lập tức đi tới viện của Nhị hoàng tử phi.
Lại nói ra ý định đến thăm của nàng ta, tuy rằng Nhị hoàng tử phi cảm thấy khó chịu, nhưng nàng ta cũng không khó xử.
Chỉ nói Cát Xuân Di đi sớm về sớm.
Vì thế, Cát Xuân Di lập tức đi đến phủ tướng quân.
Nhìn phủ đại tướng quân, nó kém hơn phủ Nhị hoàng tử về mọi mặt, ánh mắt Cát Xuân Di hiện lên một chút kiêu ngạo.
Đặc biệt sau khi vào cửa, quản gia, nha hoàn càng nhiệt tình với nàng ta hơn.
Điều này cũng cho Cát Xuân Di một cảm giác vượt trội.
Nàng ta không còn là tiểu cô nương sống dựa dẫm vào người khác.
Nếu sau này Nhị hoàng tử có thể ngồi vào vị trí đó, nàng ta cũng có thể tiến xa hơn, những người này sẽ lại càng cung kính nàng ta hơn.
Nàng ta đến thẳng sân của Cát Xuân Như.
Nhìn thấy có người canh giữ ngoài sân, nàng ta rất không vui, lập tức dặn dò nha hoàn: “Đi mời tỷ phu ta qua.”
Chờ nha hoàn đi thỉnh Tiêu Nguyên Thạch nàng ta mới bước vào bên trong.
Vừa bước vào cửa lập tức thấy khuôn mặt tiều tụy của tỷ tỷ, nàng ta càng bất mãn với Tiêu Nguyên Thạch: “Tỷ tỷ.”
Cát Xuân Như đứng dậy, kéo nàng ta ngồi xuống, “Xuân Di, muội đến rồi.”
Nàng ta nhẹ nhõm nhìn muội muội mình, “Có vẻ như muội ở trong phủ Nhị hoàng tử thật sự rất được sủng ái, hiện tại ta có thể yên tâm.”
Nếu không được sủng ái, trắc phi làm sao có tư cách về mẫu tộc.
Cát Xuân Di có chút ngượng ngùng, “Điện hạ thực sự rất cưng chiều ta.”
Ánh mắt Cát Xuân Như rơi vào bụng của nàng ta: “Đã có chưa?”
Nhắc tới chuyện này, sắc mặt Cát Xuân Di có chút mất tự nhiên.
Tuy nhiên, nàng ta cùng tỷ tỷ sống nương tựa vào nhau, suy nghĩ một hồi vẫn nói: “Muội, muội cùng điện hạ vẫn chưa có viên phòng.”
Cát Xuân Như kinh ngạc: “Vì cái gì?”
“Điện hạ nói muội còn nhỏ, sợ làm muội bị thương.”
Nghe vậy, Cát Xuân Như thở phào nhẹ nhõm: “Không sao, Nhị hoàng tử rất yêu muội.”
Nàng ta lại đề nghị: “Tuy nhiên muội cũng nên viên phòng với Nhị hoàng tử càng sớm càng tốt, sớm sinh hạ hài tử,, tương lai sau này ở hậu viện mới đứng vững được.”
Cát Xuân Di thở dài: “Muội cũng nghĩ như thế, nhưng ép buộc Điện hạ cũng không tốt, nếu muội chủ động, hắn ta có thể cho rằng muội quá tùy tiện.”
Mỗi ngày nàng ta cũng lo lắng chuyện này.
Cát Xuân Như thay đổi suy nghĩ, “Tỷ biết một công thức để nấu canh. Chỉ cần một nam tử uống nó sẽ lập tức muốn viên phòng, muội có thể thử xem.”
Cát Xuân Di ngẩn người, suy nghĩ một hồi rồi cũng gật đầu: “Được, tỷ tỷ mau đưa công thức cho muội.”
Tiếp theo hai người trò chuyện về cuộc sống sinh hoạt hàng ngày trong phủ.
Cát Xuân Di nói, “Muội đã thỉnh cầu điện hạ đến Bắc Cương để cứu nhị ca, tỷ tỷ không cần phải lo lắng nữa.”
Cát Xuân Như cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe những gì nàng ta nói, “Thật tốt, tỷ phu của muội bây giờ đã hoàn toàn bị mê hoặc bởi hồ ly tinh ở trắc viện ki rồi.”
Cát Xuân Di hừ lạnh: “Cho nên không thể bỏ qua, chờ tỷ phu lại đây, muội lập tức mắng một trận.”
Nàng ta luôn biết tỷ phu muốn đầu nhập vào Nhị hoàng tử.
Mà nàng ta lại là nữ nhân của nhị hoàng tử, cho nên Tiêu Nguyên Thạch cũng phải chiều theo nàng ta.
Cát Xuân Như ấm lòng: “Nghe muội!”
Muội muội trở về đây là để chống lưng cho nàng ta, chuyên tốt như vậy đương nhiên Cát Xuân Như sẽ không từ chối.
Sau đó nàng ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Làm sao có thể tiêu diệt được huynh muội Tiêu Hàn Tranh?”
Nếu không phải Tiêu Hàn Tranh và Thời Khanh Lạc, thì Đào Liễu làm sao có thể đến phủ tướng quân.
Còn có hai tiện chung kia, bây giờ nghĩ đến hai cái tên “Tiểu nương” và “Cát tỷ tỷ”, nàng ta tức giận đến đau tim.
Hiện tại nàng ta hận nhất là người nhà Tiêu Hàn Tranh.
Cát Xuân Di hỏi ngược lại: “Tỷ muốn làm gì?”
Cát Xuân Như nói, “Trước tiên tỷ muốn phá hủy sự trong sạch của Tiêu Bạch Lê, làm cho Tiêu Hàn Tranh cũng phải bẽ mặt.”
“Tỷ hy vọng chuyện này xảy ra trước kỳ thi Đình, như thế Tiêu Hàn Tranh sẽ có cơ hội không vào được ba hạng đầu.”
“Lúc đầu ỷ muốn Trịnh Đồng Phong trực tiếp phá hủy sự trong sạch của Tiêu Bạch Lê, rồi giả vờ có người bắt gặp.”
“Đến lúc đó, để Trịnh Đồng Phong nói rằng Tiêu Bạch Lê chủ động dụ dỗ hắn ta.”
“Cuối cùng, cả hai buộc phải thành thân. Sau khi cưới Tiêu Bạch Lê, Trịnh Đồng Phong cũng có thể nạp ngoại thất mà hắn ta yêu thích vào cửa.”
Cát Xuân Di không nghĩ rằng tỷ tỷ có lỗi, dù sao cũng là do đám người Tiêu Hàn Tranh hại tỷ tỷ trước.
“Nghe nói mấy ngày nữa Nhị phu nhân của Anh quốc công phủ sẽ tổ chức yến tiệc ngắm hoa, đến lúc đó, các phu nhân từ tứ phẩm trở lên sẽ được mời đưa gia quyến đến dự yến tiệc.”
“Nhi tử của bà ta Kỳ Y Dương cũng sẽ mời nhóm cử nhân đến, cũng có thể mang theo người nhà tới tham gia yến tiệc ngắm hoa này.”
Kỳ thực là một buổi gặp mặt ngụy tạo, các phu nhân nhìn xem trong tương lai có tiến sĩ nào phù hợp với nữ nhi nhà mình không.
“Tỷ tỷ khẳng định được mời, mẫu thân Trịnh Đồng Phong cũng sẽ được mời.”
“Nếu lúc đó Kỳ Y Dương không có mời Trịnh Đồng Phong, cứ để hắn ta đi với mẫu thân của mình đi.”
“Tiêu Hàn Tranh cùng Thời Khanh Lạc tám chín phần mười sẽ mang theo Tiêu Bạch Lê.”
Nàng ta kề sát Cát Xuân Như thì thầm: “Sau đó tỷ lập tức khiến cho Trịnh Đồng Phong…