Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 138: Thói quen của streamer, chúng sinh bình đẳng



Điểm yếu của sắt thép x vỡ mạch máu

✦✦✦

“Yêm đang, đang học hỏi, tư duy của anh mà!” Hệ thống nói.

Biểu cảm của Thời Tấc Cẩn đông cứng: “… Học từ phim truyền hình drama của thế kỷ 21 à?”

Hệ thống nghẹn ngào, run run hỏi: “Thiết lập cốt lõi của Gabriel hung hãn như vậy, anh có muốn cân nhắc lại không, đừng… đừng đi Carnival nữa, hoặc, đừng gặp nhau trực tiếp?”

“Yêm sợ anh gặp mặt ông ta mà bất đồng ý kiến là ông ta chém anh ngay!” Tuy hệ thống đã tiến hóa nhiều trong cách vận hành, nhưng đối với những mưu tính sâu xa và đấu đá vẫn còn mù mờ.

Dựa trên những tin nhắn văn bản và hành vi của Gabriel mà hệ thống có thể quan sát được, suy luận ra: “Chỉ vì một tin đồn mập mờ chưa chắc chắn, ông ta dám giết thân trùng của một vị có quyền lực để lấy lòng, Theo công thức tính toán của yêm, nếu anh gặp ông ta mà đưa ra thứ gì đó không đáp ứng được kỳ vọng của ông ta, có 89% khả năng Gabriel sẽ ngay lập tức nhắm vào anh, giết chết anh!”

“Tính cách thực của ông ta hoàn toàn trái ngược với những gì được mô tả trong sách hướng dẫn!”

Hệ thống lầm bầm: “Sao lá bài Gabriel này lại có tính cách lật ngược hoàn toàn thế nhỉ!? Dịu dàng bên ngoài nhưng cực đoan bên trong, thiết lập quá lỗi thời!”

Thời Tấc Cẩn lắc đầu, tuy nhíu mày, nhưng tâm trạng vẫn bình tĩnh, an ủi hệ thống: “Thoạt nhìn thiết lập cốt lõi thánh may của Gabriel có vẻ khó giải quyết, nhưng thực chất không phải vậy.”

Thời Tấc Cẩn dùng bút mực ghi chép lên sổ tay những dòng chữ: “Dòng thời gian sụp đổ ba lần”, “Nhu cầu HE của các vai chính”, “Nhân vật bất ổn hình thành sau này – Gabriel”, “Chấp niệm HE của tác giả nguyên tác”.

Anh rút ra một cây bút đỏ khác khoanh tròn cụm từ “chấp niệm HE của tác giả nguyên tác”.

“Đây mới chính là khái niệm ‘may mắn’ của Gabriel.” Thời Tấc Cẩn nói.

Giống như hàng chục đêm hỗn loạn trước đây, tình hình trở nên nguy hiểm và khó lường hơn bao giờ hết khi chìa khóa được mở khóa từ nguyên tác, Thời Tấc Cẩn vẫn bình tĩnh chọn lọc thông tin có lợi cho mình từ nguyên tác, tựa như vuốt phẳng một tờ giấy nhăn, kiên nhẫn lại bình thản.

“Sức mạnh may mắn của Gabriel được tạo nên từ VV và Anouchka. Nhìn từ góc độ khác, Gabriel được sinh ra dựa trên quỹ đạo cuộc đời của VV và Anouchka. Thiết lập may mắn của Gabriel ảnh hưởng lớn nhất đến cả hai, còn ảnh hưởng với bên ngoài giảm dần.”

Thời Tấc Cẩn trầm tư vài giây: “Lần này Gabriel có thể chặt đầu thân trùng của một kẻ cầm quyền để làm quà, cho thấy trong nhận thức của ông ta, giá trị của cái đầu này xoay quanh việc phục vụ thân thế của VV, liên quan đến VV chắc chắn ông ta sẽ thành công.”

“Thái độ tất nhiên này hé lộ một thông tin vô cùng giá trị.” Thời Tấc Cẩn ghi xuống “Quân đoàn 4” trên giấy.

“Sức ảnh hưởng của Gabriel không chỉ len lỏi vào Quân đoàn 4, mà ông ta còn có thể có mối quan hệ thân thiết với một số quân thư cấp cao ở Quân đoàn 3 và 9 đóng quân tại vùng sao Bắc Cực. Carnival do Bắc Cực tổ chức, chắc chắn Crawford Morgan không chỉ mời Quân đoàn Tò vò bảo vệ, mà còn có Quân đoàn 3 vì kim lư, cả Quân đoàn 9 tiếp nhận á thư cấp cao trung… Á thư và quân thư của Quân đoàn 9 chắc chắn có anh em là trùng đực, á thư là một nhánh của trùng cái, không có cánh vẩy và xương đao, về mặt gen có những khiếm khuyết không thể tránh khỏi. Tương đương cấp bậc anh em trùng đực của họ cũng không cao.”

Thời Tấc Cẩn nhớ lại thông tin về Mắt Mèo mà gia tộc Belin tiết lộ: Vị có uy thế nhất là trưởng lão lễ nghi, vị được Tòa án coi trọng nhất là trưởng lễ nghi nhỏ tuổi, mà Gabriel là trưởng lễ nghi tầm thường nhất.

Tầm thường ư?

Nực cười.

Một trưởng lễ nghi tầm thường sao có thể ngồi ngang hàng với hai trưởng lễ nghi kia.

Tư duy của Thời Tấc Cẩn chuyển hướng nhanh chóng, anh hiểu ra định nghĩa [tầm thường] của gia tộc Belin.

Bề ngoài, hai trưởng lễ nghi nắm giữ đặc quyền của tầng lớp cấp cao và các quý ngài cấp A trong xã hội. Còn cấp B-F trở xuống… Gabriel cũng là đặc quyền, nổi tiếng thân thiện hiền hòa, nên rất được lòng những quý ngài cấp trung thấp này, mà nếu họ muốn tìm hiểu về tầng lớp cấp cao, chắc chắn sẽ ưu tiên chọn Gabriel dễ nói chuyện nhất trong ba trưởng lễ nghi.

Gabriel tận tâm chỉ bảo và hỗ trợ cho các quý ngài cấp trung thấp, tất nhiên những quý ngài này sẽ tuân theo phép tắc xã giao tặng thầy những lời hứa hẹn có giá trị thiết thực.

Trong mắt gia tộc Belin, những quý ngài cấp trung thấp chỉ là thế lực tầm thường, nhưng Gabriel rất biết dùng [tầm thường] này, biến nó thành mạng nhện độc vô hình.

Mạng lưới quan hệ của Gabriel giống như một tảng băng trôi trên biển, chỉ lộ ra một phần nhỏ ở đỉnh, không ai biết được có bao nhiêu bí mật ẩn giấu dưới đáy biển.

Tham Khảo Thêm:  Chương 267: 267: Người Lái Đò Trên Sông

Tư duy của Thời Tấc Cẩn chuyển hướng, từ lượng thông tin thu thập được trong ngày hôm nay, anh đã sơ bộ bóc tách được thế lực ngầm của Gabriel.

Anh giải thích đơn giản với hệ thống vài câu, rồi cười nói: “Gabriel cúi đầu, nhưng chưa cúi hoàn toàn. Cúi đầu lại ngầm khoe khoang sức mạnh, việc chặt đầu vừa để tạ lỗi với tôi, vừa để cảnh cáo tôi. Hôm nay ông ta có thể chặt đầu thân trùng của một kẻ cầm quyền, mang cái đầu đó vào hội trường, ngày mai ông ta cũng có thể xử lý tôi hoặc bất cứ trùng nào bên cạnh tôi theo cách tương tự.”

Thời Tấc Cẩn lắc đầu: “Vừa cúi đầu vừa đe doạ, đặc tính chủng tộc.”

Hệ thống nghe xong rợn tóc gáy: “Nguy hiểm quá!!! Đến lúc đó chẳng phải Carnival đầy tai mắt của ông ta sao!! Đáng sợ quá!! Camera của trùng này thành tinh rồi!!!”

Thời Tấc Cẩn dùng bút khoanh đỏ quanh cụm từ [nhân vật bất ổn hình thành sau này – Gabriel], rồi nói: “Nhân vật này thành công hay thất bại đều do giai đoạn sau này quyết định.”

“Thất bại là tất cả hành động của Gabriel trong nguyên tác chỉ nhằm thúc đẩy kết thúc HE cho VV và Anouchka trong nguyên tác.”

Thời Tấc Cẩn vẽ một mạng nhện đơn giản lên tên Gabriel nói với hệ thống: “Mối quan hệ của VV và Anouchka trong nguyên tác chính là phạm vi ảnh hưởng của ông ta, tương đương với một lãnh thổ. Trong lãnh thổ này Gabriel làm gì cũng thuận lợi.”

Hệ thống nghẹn ngào: “Cái mạng lưới này… cũng lớn quá!”

“Dù sao cũng là mạng lưới quan hệ của hai vai chính mà.” Thời Tấc Cẩn cười nói, anh cụp mắt di chuyển ngòi bút, vẽ một đường dài bằng bút đỏ, kéo dài ra khỏi phạm vi mạng nhện phác thảo, vẽ một vòng tròn nhỏ mới ở mép giấy, nói với hệ thống: “Đây là chúng ta.”

“Ngay từ đầu chúng ta đã không nằm trong lưới của Gabriel, xét theo tình hình hiện tại, Gabriel không hề biết Anouchka và streamer Fate có quan hệ, mạng lưới quan hệ và vận may bí ẩn của ông ta thực chất vô hiệu đối với tôi.”

Thời Tấc Cẩn xé mép giấy đó, vò thành nắm trong tay: “Kể cả Gabriel biết streamer Fate và Anouchka có quan hệ thì sao? Tôi là streamer Fate, là Ronaldo, là Roland Sariel, hay là khách đến từ nơi khác.”

“Tôi không phải thú cưng khi nghe tiếng ồn lớn liền cụp đuôi sợ hãi. Nếu Gabriel muốn dùng vận may này đụng chạm tới streamer Fate, Fate có thể biến mất ngay lập tức trước khi mạng lưới may mắn của Gabriel kết nối với tôi. Nếu ông ta muốn nhắm vào mạng lưới mối quan hệ của Fate, cứ nhắm vào đi. Quân đoàn, Morgan, gia tộc Grimm, v.v,… đã mở rộng mối liên kết lợi ích ở Khu Tây. Nếu ông ta thực sự có thể nhổ tận gốc những tập đoàn lợi ích này…”

Thời Tấc Cẩn mỉm cười: “Vậy thì vai chính nguyên tác là Gabriel, không phải VV. Tổng lãnh thiên thần chỉ là kẻ bảo vệ, mà kẻ bảo vệ không phải thần.”

“Á thư bậc cao Fate không tồn tại trong thực tế.”

Thời Tấc Cẩn ôn tồn hỏi hệ thống: “Vậy làm sao ông ta có thể dùng vận may để giết chết một thứ vốn dĩ chưa từng tồn tại?”

“Quá tốt rồi…” Hệ thống ngơ ngơ đáp: “Miễn là chúng ta ẩn nấp kín đáo hơn ông ta! Gabriel sẽ không thể làm gì chúng ta được!”

“Nhưng nói về điểm yếu của chúng ta, cũng không phải là không có.” Thời Tấc Cẩn tranh thủ thời gian, nói một cách nghiêm túc.

Hệ thống lập tức hiểu ra, tắt máy: “…”

Định nghĩa lại điểm yếu.

Anh gọi đại Ma Vương vũ khí hình người một mình chống lại bầy dị thú trong giai đoạn sau của nguyên tác là điểm yếu đó hả?

Lừa đảo thật đó! Thời sensei!

“Yêm sẽ ghi chép lại tư duy của anh để tạo ra một chương trình chống lừa đảo nội bộ.” Hệ thống lầm bầm.

Thời Tấc Cẩn chắp tay lại: “Tạm thời kết án.”

Anh nhìn đồng hồ, lật trang sổ tay, nhớ lại bản thảo hoàn chỉnh của Quân Y trong đầu, bắt viết từ khóa.

Hệ thống kinh ngạc, vội vàng hỏi: “Chờ đã, Thời sensei! Thời sensei! Anh không quan tâm đến lời mời kết bạn của Gabriel nữa sao?”

“Để đó đã.” Thời Tấc Cẩn cúi đầu: “Bước đi đầu tiên của Gabriel đã rối loạn, hiện tại tôi nắm quyền chủ động trong cuộc trò chuyện này, nếu đáp ứng mọi yêu cầu quá nhanh, ông ta sẽ lại tung ra thủ đoạn mới.”

“… Anh mặc kệ lời mời kết bạn của ông ta, tối nay anh livestream trước… Wa.” Hệ thống nhỏ giọng nói: “Ông ta sẽ nổi điên đó.”

“Thói quen của streamer Fate cả thế giới đều biết, ông ta cúi đầu nhận lỗi không ra ngô ra khoai, bị phớt lờ cũng quá bình thường.” Thời Tấc Cẩn dứt lời, bắt đầu nghiêm túc soạn thảo bản thảo.

Mắt Mèo.

Hành cung.

Gabriel họp xong, đến Lộ Cung của Valentine.

Sắp đến tháng trưởng thành, tôi tớ Lộ Cung trông giữ nghiêm ngặt, Valentine trở về không ra ngoài nữa.

Tham Khảo Thêm:  Chương 20: Đại Trí Nhược Ngu

Lộ Cung rộng rãi xa hoa, có núi, có nước, có tuyết, diện tích bằng một hòn đảo nghỉ dưỡng, cảnh quan đẹp như mơ như tiên cảnh.

Gabriel tìm thấy Valentine trong vườn tuyết Lộ Cung, cậu khoác áo khoác lông dày, ngồi trong sảnh hiên ấm áp đọc sách.

Sách vở của loài người bày la liệt khắp nơi, Valentine cau mày lật giở những cuốn sách bìa dày, thỉnh thoảng lại ghi chép gì đó lên sổ tay.

Bỗng tiếng chào hỏi của tôi tớ đánh thức Valentine đang đắm chìm trong biển sách, cậu quay đầu, ngạc nhiên đứng dậy chạy đến: “Thầy Gabriel! Sức khỏe của thầy đã tốt hơn chưa? Có đi đến thành phố y tế không?”

“Chỉ là một vài căn bệnh cũ, nghỉ ngơi đủ sẽ khỏi.” Gabriel nhẹ nhàng nói, vén cổ áo lông dày cho Valentine hấp tấp.

Lớp lông dày mềm mại, phồng lên bên má Valentine, đầu mũi cậu hơi đỏ, trông vừa đáng yêu vừa khoẻ khoắn.

Valentine hỏi: “Thầy tới tìm con có chuyện gì không?”

Gabriel cong ngón tay, dùng khớp ngón tay chạm nhẹ vào mặt Valentine, nói: “Bác sĩ bảo với thầy, trưa nay con chỉ ngủ đủ một tiếng đã dậy rồi.”

Valentine rụt người lại, lẩm bẩm: “… Vâng.”

Vậy mà thầy không như mọi khi, mở đầu bảo không ngủ đủ giấc như thế nào, ra sao.

Mà Gabriel chỉ nhẹ nhàng hỏi: “Ngủ trưa, con còn mơ thấy gì nữa không?”

Hai mắt Valentine sáng rỡ: “Thầy! Thầy…” Thầy tin lời con nói!

Valentine cảm thấy vô cùng vui mừng!

Việc cậu là trứng còn sót lại của vụ án năm 1980, ngay cả ở Mắt Mèo cũng giữ kín như bưng.

Một số quý ngài lớn tuổi biết chuyện sẽ giữ chặt con cháu trong gia tộc, không cho bọn họ đến gần Valentine, dường như đang dè chừng điều gì đó.

Valentine không có gia tộc, ở Mắt Mèo cũng không có bạn bè thân thiết để tâm sự, từ trước đến nay cậu luôn cảm thấy cô đơn.

Giờ có một trùng có thể là anh em cùng lứa xuất hiện, tất nhiên sẽ cùng phe với cậu, cậu rất quan tâm cũng rất muốn tiếp cận!

Valentine thầm nghĩ: Nếu tìm được anh em ấy, đối phương yếu ớt cũng không sao! Bên cạnh cậu có đội ngũ y tế tốt nhất thế giới! Nếu cấp độ gen của đối phương tụt xuống mức trung hay thấp, cũng không sao! Khi đối phương trưởng thành, gen sẽ ổn định lại! Theo kế hoạch của thầy, mai sau này cậu còn kết hôn với một trùng cái có địa vị cao. Nếu Mắt Mèo không chấp nhận đối phương cấp trung hoặc thấp, cậu có thể đưa đối phương đến sống ở lãnh thổ của gia tộc mình! Nuôi đối phương cả đời!!

Valentine tính toán tài sản của mình. Từ khi còn nhỏ, cậu đã được xét nghiệm gen cấp A. Trong những năm qua, nhiều gia tộc đã tặng quà cho cậu, kho tiền riêng của cậu khá lớn.

Khi Valentine đang tính toán kho tiền, suy nghĩ của cậu bay xa, ký ức hỗn loạn khiến cậu cảm thấy gần gũi với anh em chưa từng gặp mặt, đó là anh em luôn đi theo bên cạnh Fate. Cậu còn bí mật tìm hiểu cách thành lập quỹ tín thác gia đình! (*)

(*) Family Trust để thành viên đó có thể đứng tên và quản lý tài sản. Thu nhập từ những tài sản này (như tiền lời sổ tiết kiệm, cổ phiếu và tiền cho thuê nhà) sẽ được phân chia cho người có thu nhập thấp nhất hoặc không có thu nhập trong gia đình và nhờ vậy không phải đóng thuế hoặc chỉ đóng thuế ở mức thấp nhất.

Lúc này! Thầy giáo mà cậu ỷ lại nhất tin tưởng vào lời kể của cậu, mà có vẻ như đang có ý định tìm kiếm anh em cho cậu, sao Valentine có thể không xúc động vui vẻ cho được!

“Suỵt.” Gabriel mỉm cười, đầu ngón tay chạm nhẹ vào chóp mũi cậu: “Nên mơ thấy gì cũng phải nói cho thầy biết.”

Không hiểu sao Valentine lại run lên, có lẽ do nhiệt độ cảnh quan quá thấp, có lẽ do thầy hôm nay không đeo găng tay, những ngón tay trắng bệch lạnh như băng, hoặc có lẽ…

Thoáng chốc, chẳng hiểu tại sao Valentine lại nhớ đến Vlad năm 12 tuổi.

Đôi mắt của Vlad cũng đen, đen đến mức không thể phân biệt được con ngươi thay đổi.

Lúc 12 tuổi Vlad từng nói với Valentine: “Kiểu mắt của tớ hơi khó phân biệt, nhưng khi có ánh sáng chiếu vào, phần con ngươi đen đột nhiên giống như hốc mắt của hộp sọ thì chính là đã hoá thú.”

Valentine nhìn vào mắt thầy, tim đập thình thịch.

“Sao thế?” Gabriel hơi nghiêng đầu, mái tóc bạc mềm mại trượt xuống vai từng sợi từng sợi.

“Thầy, tuyết.” Valentine nói: “Đầu thầy đầy tuyết, có lạnh không ạ.”

Cậu giấu suy nghĩ thực sự nảy sinh trong lòng: Thật đáng sợ, trong đôi mắt đó mình không thấy bóng dáng của mình.

“Không lạnh.” Gabriel sờ má Valentine, quay sang dặn dò với tôi tớ: “Tăng nhiệt độ lên, chuyển sang chế độ tuyết xuân, lạnh quá rồi.”

“Vâng thưa trưởng quan Gabriel.” Tôi tớ lập tức làm việc.

Chỉ sau 10 phút, cảnh tuyết rơi mùa đông đã biến thành khung cảnh đầu xuân.

Cả hai quay trở lại ngồi dưới mái hiên, bầu không khí ấm áp, nhâm nhi tách trà nhài nóng.

Tham Khảo Thêm:  Quyển 6 - Chương 49: Một đạo khói trắng

“Có ký ức mới nào xuất hiện không?” Gabriel hỏi.

“Con chẳng mơ thấy gì mới, chỉ mơ lại những chuyện cũ.” Valentine nói: “Nhưng mà! Con đã thấy chiếc hộp ấp từ một góc độ khác, quả trứng bên trong nhỏ hơn một chút so với những quả xung quanh.”

Valentine dùng cử chỉ tay để mô tả kích thước, vẻ mặt lo lắng: “Trứng này có vẻ không được khỏe mạnh… Con đã tra cứu qua bách khoa toàn thư về hình dạng trứng, nhưng hình dạng trứng đó không khớp với phôi trứng đông lạnh hay trứng tự nhiên.”

“…”

Nhận ra bầu không khí im ắng, Valentine rụt cổ lại, rồi nhỏ giọng hỏi: “Thầy ơi, thông tin này có ích không ạ?”

“Ừm.” Gabriel khẽ đáp.

“Vỏ trứng nhỏ như vậy sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của cậu ấy không ạ?” Valentine nắm lấy cánh tay thầy giáo, lắc lắc: “Thầy thích nhất đi thành phố y tế xem ngày nở trứng, thầy mau nói cho con biết, vỏ trứng nhỏ không ảnh hưởng gì đâu nhỉ? Hình dạng vỏ ấy đẹp lắm! Màu sắc trứng trông cực kỳ khỏe mạnh! Cam hồng đó! Khác biệt lớn với trứng tự nhiên màu trắng, phôi trứng màu xám trong sách giáo khoa, cảm giác siêu đáng yêu!”

Gabriel không tài nào nói ra được câu “không sao cả”.

Đột nhiên, chiếc vòng trí não của y rung lên.

“Tốt.” Gabriel nhẹ nhàng gỡ tay Valentine rồi nói: “Thầy có việc, tối nay có thể về trễ không ăn tối với con được. Con cứ ăn trước, đừng kén chọn. Chế độ dinh dưỡng bác sĩ kê cho con là tốt nhất rồi, dù không thích cũng phải ăn hết, sức khoẻ là…” “Sức khỏe là quan trọng nhất, sức khỏe là quan trọng nhất.” Valentine nối tiếp: “Vâng! Con biết rồi! Thầy cứ đi làm việc đi ạ!”

Gabriel gật đầu, chỉnh lại cổ áo cho Valentine rồi đứng dậy ra ngoài.

Valentine vừa thấy thầy đi liền vùi đầu vào lật quyển từ điển thành ngữ của loài người, hy vọng sẽ may mắn tìm được một thành ngữ quan trọng.

Gabriel đi đến trước Lộ Cung, cảnh tuyết trắng dưới ánh mặt trời sáng chói đến mức phản quang, ánh sáng của tuyết chói lòa mắt khiến y choáng váng.

Bình thường trùng tộc sẽ mổ trứng từ tháng thứ ba, đó là thời điểm thích hợp nhất để ngâm trong dịch dinh dưỡng, trứng nở trong dịch dinh dưỡng sẽ phát triển nhanh chóng.

Nhưng Gabriel lại mổ nó vào tháng thứ tư.

Trước khi mổ quả trứng đó, y không biết nó nhỏ như vậy.

Nho nhỏ, vỏ mỏng manh trong suốt, chỉ cần khép lại năm ngón tay là có thể che kín.

Lúc nắm trong lòng bàn tay, vỏ mỏng đến mức Gabriel có thể cảm nhận được rung động của vỏ, giống như một trái tim bé nhỏ.

Dù Gabriel biết, lúc ấy trong quả trứng không có sự sống, chỉ là một bãi chất lỏng được thụ tinh, mọi nhịp đập đều là mạch máu đang định hình.

Sau khi mổ quả trứng ra, y không còn cảm nhận được liên kết nào nữa.

Vậy trứng nhỏ sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển sao?

Y không biết.

“Trưởng quan Gabriel.” Một tôi tớ trong Lộ Cung hỏi nhẹ: “Ngài còn gì dặn dò chúng tôi không ạ?”

Hành lang bên ngoài Lộ Cung.

Gabriel đứng trong bóng tối, tỉnh táo lại vô thức đưa tay phải lên bụng, nhận ra bên cạnh có trùng, tay khựng lại, chỉnh lại dây pallium không một nếp nhăn một cách tự nhiên.

Y thuận miệng dặn dò vài câu đơn giản về vấn đề hàng ngày liên quan tới Valentine, cuối cùng nói: “Tối nay nhiều việc công, tôi không đến được, nếu Valentine lại thức khuya, hãy báo cho tôi.”

“Vâng.” Tôi tớ cung kính cúi đầu tuân lệnh.

Gabriel bước ra khỏi phạm vi Lộ Cung, lên xe ô tô, nói với tài xế: “Nhấc tấm chắn lên.”

“Vâng, thưa trưởng quan.” Tài xế đáp.

Vách ngăn vừa mở ra, Gabriel cụp mắt mở vòng tay trí não để kiểm tra tin nhắn. Y nhìn vào mục mạng xã hội trước, không thấy bất kỳ thông báo yêu cầu kết bạn được chấp nhận.

Y dừng lại một lúc, nheo mắt kéo thanh thông báo xuống.

Thông báo: Kênh [kiến thức] mà bạn theo dõi đang livestream sôi nổi! Chạm vào liên kết để đến phòng livestream! Còn chờ gì nữa! Hãy nhanh tay donate quà thúc giục streamer update nào!!

Gabriel: …

Năm giây, Gabriel ngừng thở.

Giây thứ sáu Gabriel nắm lấy chuỗi cầu nguyện. Giây thứ bảy mu bàn tay trắng bệch của y nổi gân xanh, những mạch máu tím xanh như rắn biển độc bơi ngược dòng tuyết, cuồn cuộn dưới da.

Gabriel vô cảm, lần đầu tiên kể từ năm 1981, y nếm trải mùi vị “không như ý”.

Y buông tay, chuỗi cầu nguyện trắng sáng như tuyết rơi xuống.

Tác giả có lời muốn nói:

Chủ nhật đang cắt cà rốt, lỡ tay cắt đứt một mẩu thịt ở đầu ngón giữa làm rách mặt trong của ngón áp út. Con dao mới mà bạn tặng thật quá sắc bén, sắc đến mức không tha cho bất kỳ ai, QAQ. Trương Tuyền O nào đó nói con dao này rất sắc bén, sắc đến mức không phân biệt được người thân hay kẻ thù. Tốc độ gõ chữ vốn đã chậm của tui giờ càng thêm chậm chạp. Tuần này, tui sẽ phải dùng điện thoại để gõ chữ, ngủ ngon.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.