Thế nhưng thứ cuốn hút của cô gái này không phải là vẻ đẹp bên ngoài mà là khí chất của nàng. Người con gái này tựa như sương tuyết, khí chất lạnh lẽo, không giận mà uy, làm người ta kính nể.
Cô gái này mình mặc chiến y, anh tư hiên ngang, mắt nàng sáng lạnh làm người ta không dám nhìn thẳng. Càng làm người ta hoàng hốt hơn là chân khí trên người nàng, nó như rồng ngâm phượng hót, như chân long vờn bay cửu thiên, như tiên phượng múa liệng thiên vũ.
– Phi Phượng tướng quân —
Nhìn thấy cô gái này, có trưởng lão môn phái sợ hãi, nhỏ giọng nhắc nhở:
– Đại Nguyên Soái tới rồi.
Mọi người xoay người lại, nhìn thấy người mới đi vào, không khỏi biến sắc. Bất kể Kinh Sư Thiếu Bảo Trần Thư Vĩ hay Ngân Hồ Từ Trí Kiệt thì cũng đều đổi sắc.
Phi Phượng tướng quân, Cuồng Đình đạo thống Đại Nguyên Soái — Sở Thanh Lăng! Người cầm quyền Sở doanh, cũng là Binh Mã Đại Nguyên Soái của Cuồng Đình đạo thống, là nữ tướng cầm quyền Cuồng Đình đạo thống, càng là thiên tài lợi hại nhất Cuồng Đình đạo thống, ngay cả thực lực cũng hơn cả hoàng đế Cuồng Đình đạo thống!
Phi Phượng tướng quân, Cuồng Đình đạo thống Đại Nguyên Soái, Sở Thanh Lăng… bất kể tên thật hay danh hiệu đều vang vọng khắp Cuồng Đình đạo thống. Ở Cuồng Đình đạo thống có lẽ có đệ tử không biết hoàng đế đương thời là ai thế nhưng nhất định biết ai đang chấp chưởng binh mã Cuồng Đình đạo thống, nhất định biết người số một trong thế hệ trẻ tuổi là ai!
– Kéo tư quân tới Khuyết Nha Sơn thì cũng thôi, chẳng lẽ còn muốn đánh nhau như lưu manh đầu đường xó chợ hay sao?
Lúc này, Sở Thanh Lăng lạnh lùng nhìn Trần Thư Vĩ cùng Từ Trí Kiệt.
– Tướng quân hiểu lầm, hiểu lầm rồi.
Bị Sở Thanh Lăng quát nạt, Trần Thư Vĩ cùng Từ Trí Kiệt cười gượng. So sánh ra, Từ Trí Kiệt khá hơn nhiều, dù sao hắn chỉ tới đây một mình.
Sở Thanh Lăng tuy khống chế binh mã Cuồng Đình đạo thống, có thể hiệu lệnh tất cả binh mã chuẩn bị chiến tranh, nhưng chỉ là lý thuyết suông.
Như Thượng bộ Trần gia, Thánh viện Bắc cảnh, bọn họ đều có tư quân của mình, gia tộc của bọn họ đều có đệ tử của mình, những đệ tử này chưa chắc đã nghe Sở Thanh Lăng điều khiển.
Thế nhưng bất kể như thế nào, ở Cuồng Đình đạo thống thì Sở Thanh Lăng cũng có được quyền thế mà Trần Thư Vĩ cùng Từ Trí Kiệt không thể so sánh. Bất kể quân đoàn Kinh Sư trong tay Từ Trí Kiệt hay binh mã Thánh viện trong tay Từ Trí Kiệt, trên nguyên tắc đều thuộc Sở Thanh Lăng quản lý.
Quan trọng nhất là, Sở Thanh Lăng là người duy nhất có thể mặc kệ Thánh viện, Thượng bộ, Vương phủ, Sở doanh, thậm chí là bất cứ môn phái nào hoặc bất cứ thế gia nào ở Cuồng Đình đạo thống.
Sở Thanh Lăng được tất cả lão tổ Cuồng Đình đạo thống hết sức ủng hộ cùng bảo vệ. Cũng có nghĩa, trên người Sở Thanh Lăng không có thiên kiến bè phái.
Bởi vì Sở Thanh Lăng là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Cuồng Đình đạo thống, nàng là người duy nhất trong thế hệ trẻ có hy vọng trở thành Chân Đế nhất. Vì vậy, trên người Sở Thanh Lăng trút rất nhiều tâm huyết của Cuồng Đình đạo thống, quyền điều khiển binh mã trong tay nàng là chân thật, quyền lực của nàng được mọi lão tổ bảo đảm, những lão tổ này đều đến từ các môn phái thế gia ở Cuồng Đình đạo thống!
Trong giây lát, tất cả mọi người trong khách sạn đều đứng im không dám lỗ mãng. Bất kể là trưởng lão môn phái hay là con cháu thế gia đều phải nín thở.
Nếu như Kinh Sư Thiếu Bảo Trần Thư Vĩ cùng Ngân Hồ Từ Trí Kiệt tới làm người trong khách sạn đứng dậy chào hỏi bọn họ để bày tỏ tôn trọng.
Thế thì Sở Thanh Lăng tới, trưởng lão môn phái cùng con cháu thế gia trong khách sạn không dám thở mạnh, chớ đừng nói chi chào hỏi Sở Thanh Lăng. Nếu như hành động của bọn họ với Trần Thư Vĩ cùng Từ Trí Kiệt xuất phát từ tôn trọng, thế thì hành động với Sở Thanh Lăng là xuất phát từ kính nể.
Quyền vị của Sở Thanh Lăng trên cả Trần Thư Vĩ cùng Từ Trí Kiệt, cho dù thật sự có ngày Trần Thư Vĩ hay Từ Trí Kiệt trở thành hoàng đế của Cuồng Đình đạo thống thì địa vị cũng chưa chắc có thể sánh bằng Sở Thanh Lăng.
Dù sao chư lão muốn bồi dưỡng Sở Thanh Lăng trở thành Chân Đế là ý kiến chung của mọi thế lực, nếu như thật sự có ngày Sở Thanh Lăng trở thành Chân Đế.
Như vậy cho dù nàng không đảm nhiệm bất kỳ chức vụ gì ở Cuồng Đình đạo thống thì quyền thế cùng địa vị của nàng cũng vượt trên mọi người, ở Cuồng Đình đạo thống nói một là một.
Dù sao sau Cuồng Tổ thì Cuồng Đình đạo thống cũng xuất hiện mấy vị Chân Đế, những Chân Đế này đều không đích thân nắm quyền Cuồng Đình đạo thống, thế nhưng vẫn có thể điều khiển toàn bộ Cuồng Đình đạo thống.
Vì vậy, lúc hoàng đế còn chưa băng hà, hắn luôn tôn trọng Sở Thanh Lăng. Chỉ riêng điểm này thôi cũng có thể thấy địa vị của Sở Thanh Lăng ở Cuồng Đình đạo thống.
– Hiểu lầm —
Sở Thanh Lăng lạnh lùng nhìn mười mấy cường giả vây quanh Lý Thất Dạ, nói lạnh lùng:
– Nếu như hiểu lầm thì bọn họ đang làm gì?
Sở Thanh Lăng nói vậy khiến Trần Thư Vĩ hết sức khó xử, còn mười mấy cường giả vây quanh Lý Thất Dạ thì vội vàng rút lui, không dám lỗ mãng. Ngay cả gia chủ Trần gia cũng phải nể tình Sở Thanh Lăng thì huống chi đệ tử Trần gia như bọn họ.
Khi Trần Thư Vĩ tiến thoái lưỡng nan thì Ngân Hồ Từ Trí Kiệt đứng bên cạnh xem diễn. Hắn khoanh tay trước ngực, ánh mắt tươi cười. So với Kinh Sư Thiếu Bảo Trần Thư Vĩ thì Ngân Hồ Từ Trí Kiệt bình tĩnh hơn nhiều.
– Tướng quân, người này giết hại thiếu chủ Bành gia. Ta chỉ giữ gìn trật tự Cuồng Đình đạo thống, bắt hắn tra khảo!
Trong lúc lúng túng, Trần Thư Vĩ nhanh chóng tìm được lý do, vội vàng nói:
– Hắn tùy ý giết hại Cuồng Đình đạo thống, coi thường triều cương, nhiễu loạn Cuồng Đình đạo thống. Ta muốn bắt hắn đền tội, kính xin tướng quân định đoạt!
Trần Thư Vĩ chụp mũ Lý Thất Dạ, muốn mượn cớ này để bắt Lý Thất Dạ. Nếu như hắn có thể thành công thì Sở Thanh Lăng cũng không thể nói gì.
– Cuồng Đình đạo thống tự có triều cương của Cuồng Đình đạo thống, nhưng không ở triều đình, lấy đâu ra triều cương! Ở rừng thì chớ bàn triều cương, giang hồ tự có quy luật của giang hồ. Cuồng Đình đạo thống vô vàn chi nhánh, tông môn truyền thừa ngàn vạn, nhưng truyền thừa cầm quyền chỉ có một hai phần mười. Nếu như ở rừng bàn triều cương thì Cuồng Đình đạo thống sao có thể đâm chồi rẽ nhánh!
Sở Thanh Lăng nói lạnh lùng.
Sở Thanh Lăng nói vậy khiến không ít trưởng lão môn phái cùng con cháu thế gia thầm khen hay, câu nói này của Sở Thanh Lăng cũng coi như công bằng.
Dù sao các đời Cuồng Đình đạo thống chỉ có một vài môn phái truyền thừa cầm quyền mà thôi, thế nhưng nó chỉ đại diện cho chính thống của Cuồng Đình đạo thống chứ tuyệt đối không phải thống trị hết thảy đạo thống ở Cuồng Đình đạo thống.
Từ trước tới giờ, không chỉ Cuồng Đình đạo thống mà bất kỳ đạo thống nào ở Tam Tiên giới cũng đều như vậy. Khi một môn phái truyền thừa cầm quyền đạo thống thì họ sẽ không can thiệp vào công việc của những môn phái khác trong đạo thống, chỉ cần không phản bội là được. Thế nhưng muốn chiếm đoạt quyền hành đạo thống thì lại là chuyện khác.