Hơn nữa ngay từ đầu nếu không phải Trần Thiên Hải nói mình giết Miêu Thánh Thủ với lão tổ Miêu trại thì lão tổ của Miêu trại vẫn đứng bên phía Tửu Tiên lão đầu, là Trần Thiên Hải ly gián khiến lão tổ của Miêu trại và Tửu Tiên lão đầu tan vỡ.
Cho dù là một giây trước lão tổ của Miêu trại còn nói với Tửu Tiên lão đầu chỉ cần giết mình thì ông ta vẫn đi theo Tửu Tiên lão đầu thủ hộ thông đạo, chỉ tiếc Tửu Tiên lão đầu cũng là người trọng tình trọng nghĩa không đồng ý.
Người bậc này, Dương Bách Xuyên giết thật sự run tay.
Ngay khi kiếm của Dương Bách Xuyên đang khó xử chắn trước mi tâm của lão tổ Miêu trại, sau lưng truyền đến giọng nói của Tửu Tiên lão đầu: “Nhóc Vân giơ cao đánh khẽ, lão Miêu cũng không xấu.”
Dương Bách Xuyên nghe Tửu Tiên lão đầu nói thì chẳng hiểu sao trong lòng thở phào nhẹ nhõm, giống như đã tìm được cho mình một lý do để tha cho kẻ thù.
Ngoài mặt anh hừ lạnh một tiếng, Dương Bách Xuyên thu hồi kiếm Đồ Long, tiện tay chín cây ngân châm xuất hiện lập tức đâm vào người lão tổ Miêu trại, triệt để phong ấn tu vi của ông ta, khiến ông ta mất đi khả năng hành động.
Vòng qua ông ta, cũng không để ông ta gây phiền phức cho mình.
Dương Bách Xuyên lập tức vẫy tay một cái thu hồi xích trói yêu, lúc anh anh mới quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng đặt trên người Trần Thiên Hải đầu tiên.
Khác với lão tổ của Miêu trại, Dương Bách Xuyên thấy được tham vọng vô tận từ trong ánh mắt của Trần Thiên Hải. Anh biết loại người chết cũng không quay đầu như Trần Thiên Hải một mực muốn mở thông đạo Sơn Hải.
Vì vậy người tiếp theo anh chuẩn bị xử lý chính là Trần Thiên Hải.
Lúc này kỳ thật ở hiện trường đã rơi vào hỗn chiến, kể cả mấy người Chiêm Khánh Nhân cũng đã gia nhập chém giết.
Chỉ tiếc trong mắt Dương Bách Xuyên tu vi của mấy người Chiêm Khánh Nhân chung quy vẫn kém hơn đám lão quái vật Hư Cảnh trước mặt một chút.
Ban đầu mấy người đã bị ảnh hưởng của những cao thủ này liên lụy, căn bản không giúp được gì.
Cao thủ quyết đấu không phải chuyện đùa, bất cẩn một chút là sẽ bị vạ lây, vì vậy mấy người Chiêm Khánh Nhân đặt mục tiêu trên người Trần Trầm Hương. Đánh không lại già chẳng lẽ còn không xử lý được nhỏ sao?
Trong mắt mấy người Chiêm Khánh Nhân Trần Trầm Hương là một kẻ phản bội, vì vậy mấy người bọn họ bắt đầu bao vây tấn công Trần Trầm Hương.
Dương Bách Xuyên thấy vậy cũng không để ý tới nữa, dưới chân khẽ động lách mình tới bên cạnh Trần Thiên Hải. Lúc này Trần Thiên Hải đang chém giết với Tửu Tiên lão đầu.
Trần Thiên Hải không phải đèn cạn dầu, một thân thực lực tu vi cũng sâu không lường được, đánh với Tửu Tiên lão đầu là sàn sàn chẳng thể phân rõ, pháp khí trong tay là một thiền trượng màu đỏ máu, bên trên là bộ xương khô được điêu khắc, từ xa đã tỏa ra hơi thở tà tính.
Trong mắt Dương Bách Xuyên vậy mà lại khiến Tửu Tiên lão đầu có điều kiêng dè, không dám trực tiếp tiếp xúc chính diện với thiền trượng của Trần Thiên Hải.
Vì vậy lúc Dương Bách Xuyên tiếp cận Trần Thiên Hải cũng cẩn thận từng li từng tí, lúc lách mình đi qua, kiếm Đồ Long bổ một phát về phía Trần Thiên Hải, một kích thăm dò.
“Hừ!”
Khoảnh khắc đó Trần Thiên Hải như có mắt mọc sau đầu hừ lạnh một tiếng, thiền trượng xương khô màu đỏ trong tay đột nhiên bừng lên ánh sáng máu, không quay đầu lại vung lên với một kiếm sau lưng của Dương Bách Xuyên.
“Ầm!”
“Cẩn thận Thiền Trượng Huyết sát của ông ta!” Tửu Tiên lão đầu vội vàng nhắc nhở Dương Bách Xuyên một tiếng.
Tuy rằng Dương Bách Xuyên đã cảnh giác từ trước nhưng sau khi Trần Thiên Hải chém ra một kích, trong lòng anh vẫn không nhịn được hít vào một hơi.
Kiếm Đồ Long và thiền trượng của Trần Thiên Hải tấn công nhau.
Trong phút chốc Dương Bách Xuyên cảm thấy một nguồn lực lớn khiến kiếm Đồ Long trong tay suýt chút nữa rời tay.
Sức mạnh chân nguyên hùng hậu của Trần Thiên Hải có chút nằm ngoài sức tượng tượng của Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên cảm thấy chân nguyên của Trần Thiên Hải mạnh hơn anh một bậc, sau khi một kích giao nhau, cánh tay của Dương Bách Xuyên run lên, mà thân kiếm Đồ Long trong tay bị ánh sáng máu hay tỏa ra từ thiền trượng của Trần Thiên Hải hay sát khí quấn quanh, kiếm Đồ Long lập tức rung động mãnh liệt.
Khí huyết sát trên thiền trượng của Trần Thiên Hải vậy mà có thể áp chế kiếm khí Huyền Hoàng trong kiếm Đồ Long của anh.