Cũng may lúc thiếu niên đi tới ánh mắt chỉ lướt qua người bà ta rồi dừng lại trên người Bạch Hổ Yêu, sau đó mở miệng nói: “Bạch Hổ, bổn quân biết ngươi chính là tộc Bạch Hổ trăm năm trước bước ra từ địa hạt Đại Hoang, đặt chân trong ngọn núi phạm vi ba trăm dặm trong thành Yêu Quang, mặc dù có sai lầm nhỏ nhưng vẫn không tính là quá đáng, vì vậy bổn quân có thể tha thứ.
Hôm nay thừa dịp thành Yêu Quang đại loạn, ngươi lại sai khiến quần tộc muốn đến đây giết hại sinh linh, đã phạm vào kiêng kị của bổn quân, bởi vì kể từ hôm nay châu Nam Sơn không giữ ngươi lại được nữa, mang theo chúng yêu dưới tay ngươi quay về Đại Hoang đi, ngươi có gì dị nghị không?”
Mặc dù lời nói của thiếu niên áo trắng không nóng không lạnh nhưng trong giọng nói lại tràn đầy không cho phép nghi ngờ, nghe giống như đang ra lệnh. Hơn nữa sau khi hắn ta nói xong thì toàn thân tỏa ra một luồng uy áp như núi cao.
Thứ này thoáng cái khiến toàn thân Bạch Hổ Yêu chấn động, nội tình của ông ta bị thiếu niên áo trắng thoắt cái nói toạc ra, vốn dĩ ông ta đứng đầu tứ yêu, ông ta lại biết một số bí mật cổ xưa của Sơn Hải Giới, vì vậy ban đầu ông ta mới nấp phía sau không lộ diện. Bây giờ ông ta nhìn thiếu niên áo trắng phía trước thì âm thầm cảm thấy may mắn vì cũng may bản thân không ra mặt, nếu không hậu quả khó mà lường được. Trong đầu ông ta cũng nhớ tới một tin đồn hãi hùng khiếp vía.
Ông lão do Bạch Hổ Yêu biến thành đối mặt với thiếu niên áo trắng thì toàn thân run rẩy, ông ta nhắm mắt nói: “Xin hỏi tiền bối chính là Giới Diện sứ giả đúng không?”
Thiếu niên áo trắng nhìn chằm chằm vào ông lão Bạch Hổ Yêu, cười ha ha nói: “Ngươi biết không ít đấy!”
Mặc dù không nói phải nhưng cũng không nói không phải, điều này tương đương với việc biến tướng thừa nhận hắn ta chính là Giới Diện sứ giả.
Bạch Hổ Yêu biến thành ông lão nghe vậy thì toàn thân run lên, ông ta cúi đầu dưới ánh mắt của thiếu niên áo trắng rồi lập tức vội vàng nói: “Tiểu yêu từng nghe trưởng bối trong tộc nói về lời đồn sứ giả Sơn Hải Giới, hôm nay nhìn thấy chân quân thật không uổng phí. Chân quân yên tâm, tiểu yêu sẽ dẫn theo những huynh đệ này trở về Đại Hoang.”
Ông ta nói xong thì phất tay với Hắc Hùng, Thanh Lang, Hoa Ban Báo bên cạnh, ngay sau đó biến thành yêu quang bay về phía chân trời rời khỏi thành Yêu Quang. Đương nhiên lúc đi ông ta còn thét dài kêu gọi tất cả yêu thú trong thành Yêu Quang, trong mười hơi thở ngắn ngủi tất cả yêu thú đã đi sạch.
Lúc này thiếu niên áo trắng mỉm cười nhìn về phía lão ma tước, mở miệng đã kéo thấp bối phận của bà ta: “Tiểu ma tước, ngươi thì sao?”
Lão ma tước Động Đình nương nương bị thiếu niên áo trắng gọi là “Tiểu ma tước” không hề dám tức giận chút nào, bởi vì từ trong đối thoại của thiếu niên áo trắng và Bạch Hổ Yêu bà ta đã mơ hồ biết thân phận của thiếu niên mang theo mỉm cười trước mắt.
Thân là Đại Yêu ngũ chuyển hiển nhiên kiến thức sẽ không tệ.
Giới Diện sứ giả?
Lúc trước khi nghe Bạch Hổ Yêu nói ra bốn chữ này, trong lòng lão ma tước Động Đình nương nương đã dậy sóng, bốn chữ Giới Diện sứ giả thật sự chính là truyền kỳ ở Sơn Hải Giới.
Trong đầu lão ma tước Động Đình nương nương hiện lên những lời đồn được lưu truyền từ trước tới nay trong Sơn Hải Giới, chính là về Giới Diện sứ giả. Tương truyền giới tu hành vô cùng mênh mông, Sơn Hải Giới chỉ là một tiểu thế giới trong tu chân giới mênh mông mà thôi.
Mà Giới Diện sứ giả lại khống chế thông tin từ Sơn Hải Giới tới giới tu hành mênh mông, cũng là sứ giả bảo vệ một phương thế giới. Không ai biết tại sao Sơn Hải Giới lại có Giới Diện sứ giả, nhưng ai cũng biết bên ngoài Thiên Trảm Sơn Hải Giới có thế giới tu hành cấp cao hơn, mà muốn vượt qua Thiên Trảm rời khỏi Sơn Hải Giới, hướng về thế giới tu hành mênh mông hơn thì nhất định phải trải qua thử thách của Giới Diện sứ giả mới được.
Về phần Giới Diện sứ giả mạnh bao nhiêu, không ai có thể nói rõ, nhưng có một tin đồn rằng Bổ Thiên Cung thánh địa nhân tộc Sơn Hải Giới từng có một vị cung chủ khiêu chiến Giới Diện sứ giả, cũng là bị một chiêu trấn áp.
Thời đại hiện tại, lão ma tước biết bên ngoài là thiên hạ của tu sĩ Nguyên Anh Cảnh, thế nhưng phía sau đã có cường giả Xuất Khiếu Cảnh tọa trấn, nhưng Bổ Thiên Cung là thế lực siêu cấp thánh địa của nhân tộc, một cung chủ theo lão ma tước thấy tuyệt đối là cường giả số một Sơn Hải Giới, thậm chí còn vô cùng có khả năng vượt qua cảnh giới Xuất Khiếu. Mấy cường giả như vậy còn bị một chiêu của Giới Diện sứ giả trấn áp, có thể tưởng tượng được Giới Diện sứ giả có đạo hành như thế nào.
Ban đầu lão ma tước còn cho rằng thiếu niên áo trắng và ông lão đều là tu sĩ Xuất Khiếu Kỳ, nhưng hiện tại sau khi thiếu niên áo trắng phóng ra khí thế mạnh mẽ với Bạch Hổ Yeey, ngay cả Đại Yêu ngũ chuyển như bà ta trong lòng cũng xuất hiện cảm giác vô lực.
Nghe thiếu niên áo trắng gọi mình là tiểu ma tước, Đại Yêu ngũ chuyển là Động Đình nương nương không dám có chút bất mãn, bà ta hít sâu một hơi nói: “Bẩm sứ giả, tiểu yêu không có tâm tư thương hại thanh niên kia, càng không có ý định đến thành Yêu Quang, chỉ là muốn nghênh đón vương của tộc ta Phượng Hoàng quay về Đại Hoang.
Nhưng thiếu niên bị yêu hồn quấn thân kia có ơn với Phượng Hoàng vương của ta, bây giờ hắn rơi vào nguy cơ hóa ma cắn trả, tiểu yêu cũng chỉ có thể cố gắng hết sức thay Phượng Hoàng vương trả ân đức ấp trứng lúc trước, vẫn phải chuộc tội với sứ giả, đợi thiếu niên kia hóa giải nguy hiểm thì tiểu yêu sẽ dẫn theo quần tộc yêu cầm rời khỏi, trở về Đại Hoang.”
Hồi tưởng lại lúc trước ông lão cung kính gọi thiếu niên áo trắng là chủ nhân, tu vi của Xuất Khiếu Cảnh của ông giả có thể so với cấp bậc tu vi của Yêu Tộc ngũ chuyển mà cũng chỉ là người hầu của thiếu niên áo trắng, nhưng vậy tám chín phần mười thiếu niên áo trắng này chính là Giới Diện sứ giả trong truyền thuyết. Lão ma tước đã nhận lời Tiểu Phượng Hoàng bảo vệ Dương Bách Xuyên nên chỉ có thể kinh hồn bạt vía nói ra những lời này.
Không ngờ rằng thiếu niên áo trắng lại gật đầu: “Tiểu ma tước ngươi xem như có lòng, không lấy oán báo ơn, có ơn tất báo cũng xem như tốt. Quần tộc yêu cầm của ngươi có thể tìm được Tiểu Phượng Hoàng, sau này ở Đại Hoang cũng xem như không tệ, sau khi trở về hãy đối xử tử tế với Tiểu Phượng Hoàng, sau này sẽ không thiếu một phần cơ duyên của ngươi, tuyệt đối đừng có tâm tư dư thừa.”
Lão ma tước Động Đình nương nương nghe vậy thì toàn thân run lên, lúc bà ta định nói chuyện thì Tiểu Phượng Hoàng bên cạnh đã thanh thúy mở miệng: “Ca ca ta làm sao bây giờ? Xin ngươi mau cứu hắn.”