Ninh Tiểu Xuyên dùng Tạo Hoá chi lực mô tả dung mạo của Sửu bà bà và Phong Nguyệt Hề cho Thanh Cơ.
– Thanh Cơ, giúp ta tìm hai người này.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Thanh Cơ nhắm mắt, hai tay giơ lên, trong Quy Khư Đồ hiện ra rất nhiều làn khói.
Một lúc sau Thanh Cơ ngẩng lên nhìn Ninh Tiểu Xuyên, lắc đầu nói:
– Chủ nhân, trong Quy Khư không có hai người này.
– Sao lại như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên trầm tư một lúc, đột nhiên tim run lên, lẽ nào họ cũng nuốt bản nguyên nội đan của tà nhân, trở thành bộ dạng của tà nhân rồi?
Ninh Tiểu Xuyên càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này. Thế là ngưng tụ ra hình thái của Vạn Long Dược Thần Đỉnh, nói:
– Giúp ta tìm vị trí của Dược Thần Đình.
Vạn Long Dược Thần Đỉnh là một món thứ thần khí của Sửu bà bà, dung mạo con người có thể thay đổi nhưng hình thái Dược Thần Đỉnh thì không thể.
Một lúc sau, trên bản đồ Quy Khư xuất hiện một điểm sáng.
Thanh Cơ vui mừng:
– Chủ nhân, Dược Thần Đỉnh ở vị trí điểm sáng kia. Cách chúng ta một trăm hai mươi triệu dặm.
– Được!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
– Giờ dẫn ta tới chỗ đó.
Ninh Tiểu Xuyên cất Quy Khư Đồ đi rồi đánh thức Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng:
– Đi thôi, chúng ta phải xuất phát rồi!
Mắt Kim Giác Yêu Hoàng sáng lên:
– Đi giết tà nhân Thanh Đế Bộ tiếp tục luyện chế thêm Tạo Hoá Huyết Đan hả?
Nghe Kim Giác Yêu Hoàng nói, Ngân Giác Yêu Hoàng cũng phấn khích:
– Được, giờ đi luôn!
Chỉ trong chín mươi năm đã đạt tới Tạo Hoá Cảnh tầng thứ ba, đây là việc trước kia họ không dám nghĩ tới.
Họ nhận được lợi ích từ Tạo Hoá Huyết Đan đương nhiên muốn giết nhiều tà nhân hơn, nhanh chóng nâng cao tu vi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Dùng Tạo Hoá Huyết Đan tuy có thể nâng cao nhanh chóng tu vi cho các ngươi nhưng có dùng nhiều thế nào cũng không thể giúp các ngươi đạt tới Thứ Thần Cảnh. Nỗ lực tu luyện mới là vương đạo!
– Huynh đệ bọn ta thật ra cũng rất nỗ lực, giờ chúng ta bắt đầu tham ngộ tầng thứ hai Đông Hoàng Kinh.
Ngân Giác Yêu Hoàng cười.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Các ngươi luyện hoá càng nhiều Tạo Hoá Huyết Đan thì tà khí trong cơ thể càng mạnh, sau này tịnh hoá sẽ càng khó. Với các ngươi mà nói, luyện hoá Tạo Hoá Huyết Đan vừa có lợi vừa có hại. Lần này ta dẫn các ngươi đi gặp một vị Thần Nông. Có lẽ chỉ có bà ấy mới giúp các ngươi tịnh hoá tà khí được.
Ra khỏi thần xác, Ninh Tiểu Xuyên, Kim Giác Yêu Hoàng, Ngân Giác Yêu Hoàng lập tức rời khỏi Ma Cương Thành, Thanh Cơ dẫn hộ tới nơi của Vạn Long Dược Thần Đỉnh.
Ra khỏi Ma Cương Thành, Ninh Tiểu Xuyên định mở cánh cửa hư không để vượt không gian.
– Ninh huynh đệ để ta. Giờ ta là Chúa Tể Vạn Cổ Cảnh, vượt không gian với ta dễ như trở bàn tay.
Ngân Giác Yêu Hoàng chủ động nói, một tay đánh vào hư không tạo ra một khe hở.
Ninh Tiểu Xuyên mỉm cười, thu tay về, bước vào cánh cửa hư không đó.
Một lúc sau, trên bầu trời của một vùng hoang nguyên cách Ma Cương Thành tám vạn dặm xuất hiện một quầng bạch quang.
Cánh cửa hư không mở ra trong bạch quang, Ngân Giác Yêu Hoàng bay ra, mệt thở phì phò, Tạo Hoá chi lực gần như tiêu hao cạn kiệt.
– Ta là Chúa Tể Vạn Cổ Cảnh tầng thứ ba sao mới vượt tám vạn dặm đã mệt đến mức này?
Ngân Giác Yêu Hoàng vốn rất hứng khởi định giúp Ninh Tiểu Xuyên mở đường nhưng khi thật sự vượt không gian mới biết nó khó khăn thế nào.
Ninh Tiểu Xuyên cười:
– Kết cấu không gian của Quy Khư ổn định hơn bên ngoài rát nhiều. Với tu vi của ngươi, ở bên ngoài có vượt tám trăm vạn dặm cũng dễ như trở bàn tay. Nhưng trong Quy Khư thì nhiều nhất ngươi cũng chỉ vượt được tám vạn dặm thôi. Cứ để ta đưa mọi người đi.
Ninh Tiểu Xuyên điểm một ngón tay, điều động thiên địa huyền khí mở ra một cánh cửa không gian rồi bước vào trước.
Với sự dẫn đường của Ninh Tiểu Xuyên, bọn họ một lần có thể di chuyển năm trăm vặn dặm. Sau hơn hai mươi lần, cuối cùng cũng gần với vị trí của Vạn Long Dược Thần Đỉnh.
– Chủ nhân, Vạn Long Dược Thần Đỉnh ở trong toà thành trì kia. Toà thành này không nhỏ hơn Ma Cương Thành, trong thành có rất đông tu sĩ.
Thanh Cơ nói.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
– Trong thành có phải có cả Thứ Thần toạ trấn?
– Đúng vậy!
– Xem ra lại là một cứ điểm của tà bộ xây dựng. Sao Sửu bà bà lại ở cứ điểm của tà bộ?
Khi Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn đang mơ hồ thì một đám tu sĩ tà bộ bay tới. Có tới hơn trăm tà nhân, khẽ nào cũng đứng trên một cái xác bay.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Dưới mặt đất nổi một trận bão cát, trong cơn bão là những tiếng quỷ rú hét. Đó là vài chục vạn tên âm binh quỷ thi.
Đám tử thi này đã bị chôn dưới đất hàng nghìn vạn năm. Đám tà nhân kia dùng tà pháp triệu hồi chúng lên.
Có tử thi đã rữa nát thành xương trắng, có tử thi cưỡi chiến thú, còn có hai cỗ tử thi toàn thân phát kim quang khiêng một cái kiệu.
Hai cỗ tử thi này phát ra thần lực cực kỳ cường đại, sau lưng có hai quầng thần quang, giống như hai vị thần linh vậy.
Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng vốn tự thấy mình tu vi cường đại, nhưng đứng trước hai cỗ thử thi kim quang kia thì không ngừng lùi sau, hai chân run rẩy như sắp quỳ xuống.
– Hai cái Tà Thần Chiến Thi!
Ninh Tiểu Xuyên mừng rỡ.
Để hai Tà Thần Chiến Thi khiêng kiệu, kẻ trong kiệu rốt cuộc là người thế nào?
Xoẹt xoẹt!
Trong đám tà nhân trên không trung bay ra một nam một nữ, đáp xuống hai bên kiệu.
Tu vi của họ đều vượt qua Tạo Hoá Cảnh tầng mười ba, đạt tới Hư Thần Cảnh.
Nam tử đứng bên trái nhìn khoảng ba mươi tuổi, một nửa tóc trắng, một nửa tóc đen, sắc mặt tái nhợt, giọng khàn khàn:
– Ninh công tử, lão tổ lệnh cho bọn ta tới đón ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên cảnh giác:
– Lão tổ của các ngươi là ai?
– Tới Tâm Ma Thành ngươi sẽ biết.
Nữ tử đứng bên phải lạnh băng băng nói.
Nhìn nàng ta khoảng hai mươi tuổi, dung nhan mỹ lệ, da trắng mịn, mặc một bộ đạo bào màu xanh, tạo cảm giác lạnh như băng.
– Tâm Ma Thành!
Ninh Tiểu Xuyên lẩm bẩm rồi hỏi:
– Nếu ta không đi thì sao?
Nam tử bên trái cười:
– Bọn ta phụng mệnh mời Ninh công từ thì nhất định sẽ mời được Ninh công tử tới Tâm Ma Thành. Ta tin ngươi sẽ không làm khó bọn ta đúng không?
Hai tà nhân Hư Thần Cảnh này, hai cỗ Tà Thần Chiến Thi, còn có vài chục vạn âm binh. Hơn trăm tà nhân trên trời kia cũng đều trên Tạo Hoá Cảnh.
Rõ ràng là đối phương đã có chuẩn bị khi tới, nếu là Ninh Tiểu Xuyên không theo họ Tâm ma Cảnh, chúng sẽ bắt hắn đi.