Chương 383 MƯU LƯỢC VỚI TÀI TRÍ CỦA TƯ LỆNH ĐỦ ĐỂ HIỆU TRIỆU THIÊN HẠ
Quản gia Tăng giật mình bởi suy nghĩ vừa chợt nảy ra của Tổng thống.
“Sao lại là cô ta? Hình như bối cảnh cô ta cũng không có gì đặc biệt, chỉ sợ không củng cố được địa vị của cậu Duật Nghị.” Quản gia Tăng khó hiểu.
“Ai nói bối cảnh cô ta không có gì đặc biệt? Bối cảnh của hoàng hậu Hiếu Trang[1] chính là Đa Nhĩ Cổn. Nếu không có sự kìm hãm của Đại Ngọc Nhi thì Đa Nhĩ Cổn đã lên ngôi từ lâu rồi. Tình hình bây giờ cũng vậy, Hoắc Vi Vũ sẽ giữ vai trò kìm hãm để biến Cố Hạo Đình thành Đa Nhĩ Cổn củng cố vị trí cho Duật Nghị. Chưa kể phía sau Hoắc Vi Vũ còn có tên Du Tiệp Ngạo chống lưng. Một khi Hoắc Vi Vũ có con với Duật Nghị, tôi sẽ có thể ổn định địa vị ba đời rồi.” Tổng thống tính toán kĩ lưỡng.
[1] Tương truyền bà có tên chữ Hán là Đại Ngọc Nhi. Bà là một phi tần của Thanh Thái Tông Hoàng Thái Cực và là mẹ của Thanh Thế Tổ Thuận Trị hoàng đế. Sau khi Hoàng Thái Cực qua đời, cuộc tranh đấu giành ngai vàng của nhà Thanh trở nên quyết liệt với người chiếm ưu thế lớn nhất là Duệ Thân vương Đa Nhĩ Cổn. Để Đa Nhĩ Cổn lần lượt giúp đỡ con trai bà và sau này là cháu bà (hoàng đế Khang Hi) lên ngôi khi còn rất nhỏ, bà đã có mối quan hệ không trong sáng với vị Nhiếp chính vương Đa Nhĩ Cổn này.
“Lý tưởng thì tốt đẹp nhưng hiện thực lại tàn khốc. Hoắc Vi Vũ có Cố Hạo Đình rồi, chỉ e không để mắt đến cậu Duật Nghị thôi.” Quản gia Tăng phản bác.
Tổng thống: “…”
“Thành sự tại thiên, mưu sự tại nhân. Chuẩn bị kĩ càng chu đáo thì chắc chắn sẽ được thôi.” Tổng thống thâm trầm.
Quản gia Tăng xót thương cho tấm lòng người cha của Tổng thống, không còn đả kích nữa, đổi chủ đề: “Ngài xem, có thể khơi lên mâu thuẫn giữa Cố Hạo Đình với phó Tổng thống không?”
“Tôi đã sớm ra tay rồi, chỉ có điều phó Tổng thống bụng dạ thâm sâu, lại lắm mưu nhiều kế, vô cùng kiên nhẫn. Hắn sẽ không lấy ‘trứng chọi đá’, xung đột với Cố Hạo Đình đâu. Anh đừng quên lúc trước hắn đã hạ một nước cờ, để anh em của Cố Hạo Đình trở thành chồng em họ hắn.” Tổng thống nói với vẻ lo ngại, tâm sự chất chồng.
“Vây bây giờ phải làm thế nào đây? Bốn bề của cậu Duật Nghị đều là địch.” Quản gia Tăng tỏ vẻ lo ngại.
“Còn một kế nữa, đó là chờ bên Mai Kính Sơn giải quyết xong thì tìm đường sống trong cõi chết.” Đôi mắt Tổng thống ngập tràn sát khí.
Đúng lúc này, điện thoại Tổng thống đổ chuông. Hắn nhìn, thì ra là cuộc gọi của bên Ủy ban Quân sự. Hắn nghiêm túc nhấc máy.
Quản gia Tăng thấy sắc mặt Tổng thống kém đi: “Sao vậy ạ?”
“Có hơn hai mươi thành viên nghị viện đề nghị thống nhất quản lý hải quân, cử một người ra làm lãnh đạo, tăng cường tinh thần hợp tác toàn quân.” Tổng thống nặng nề nói.
“Vậy không phải sẽ khiến mâu thuẫn giữa lãnh đạo phía Nam Hải với lãnh đạo lực lượng hải quân số 24 càng thêm gay gắt hay sao?”
Ánh mắt Tổng thống sắc bén: “Anh nhìn ra được rồi đó. Đó chính là năng lực của Cố Hạo Đình, chỉ trong mấy chục phút ngắn ngủi, hắn đã có thể hiệu triệu nhiều thành viên nghị viện phục tùng hắn như vậy. Nam Hải vừa giao cho Mai Kính Sơn, hắn đã có thể lập tức khiến Khuê An Quyền chạy về phía hắn. Tên này bất kể là thực lực, quyền lợi hay mưu lược đều khiến người khác phải e dè.”
“Nếu như Khuê An Quyền về phe hắn, vậy Lâm Trung Kiệt cũng thành người của hắn rồi. Hắn cưới được Hoắc Vi Vũ thì có thể danh chính ngôn thuận nhận được sự ủng hộ của Du Tiệp Ngạo. Hắn ta quả thực vô cùng lợi hại mà.” Quản gia Tăng cũng lo lắng.
“Anh ra tay đi! Mai Kính Sơn quá đần độn, không trông đợi gì được. Bây giờ phải cài cắm người của chúng ta vào các vị trí, thăng chức cho một số người, một số khác thì tìm lí do giáng chức. Đẩy nhanh tiến độ nhưng cũng phải hết sức chú ý, nhất định phải đưa ra điều kiện cưỡng chế, chỉ có thể tìm đường sống trong cõi chết.” Tổng thống gấp gáp nói.
“Vâng.” Quản gia Tăng nhận lệnh.
***
Trên xe.
Hoắc Vi Vũ tựa vào cửa sổ xe, ngẩn người.
Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Cô càng nghĩ càng thấy quái lạ. Rõ ràng Cố Hạo Đình nói bọn họ là bạn bè, có thể an toàn rút lui. Vậy tại sao nhà Thừa Ân lại đẩy cô ra đầu sóng gió ngay thời điểm mấu chốt như thế?
Thừa Ân biết rõ cô thích Cố Hạo Đình mà. Hơn nữa, cô rất chắc chắn tình cảm Thừa Ân dành cho cô không phải là tình yêu. Cô vô tình biết được điều đó. Vậy chuyện này rốt cuộc là thế nào vậy?
“Người cô thích là Cố Hạo Đình sao?” Y Phương Phương nhìn Hoắc Vi Vũ qua gương chiếu hậu.
Hoắc Vi Vũ tỉnh táo lại: “À, cảm ơn cô giải vây giúp tôi.”