Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 472: C472: Hắn muốn giết kẻ nào bất luận là ai cũng không cản được



Cảnh tượng này khiến tất cả người trong phủ Đoàn Vương khiếp sợ, những hộ vệ còn lại bị dọa đến mức không dám ra tay!

“Lên cho ta, giết hắn, bổn vương ban thưởng một ngàn vạn!”

Đoàn Vương giận dữ hét lên, trong mắt tràn ngập sát khí nồng đậm.

Lời ông ta vừa nói khiến những sự sợ hãi trong lòng những hộ vệ kia bị tiền tài kích động đã bay sạch không còn sót lại chút gì, bọn họ lao về phía Diệp Phàm, coi hắn như cái cây hái ra tiền!

Giờ phút này, toàn bộ cao thủ võ đạo được Đoàn Vương mời chào đồng thời xuất hiện, bộc phát ra uy thế khủng bố, xông tới chỗ Diệp Phàm!

Trong những người này, cao thủ cấp bậc Nhân Cảnh, Huyền Cảnh đều có đủ, trong đó còn có mấy chục. cường giả cấp bậc Địa Cảnh.

“Cút”

Mặt mày Diệp Phàm lạnh lẽo như băng, hắn quát lên.

Theo tiếng quát của hắn, một nguồn sức mạnh khủng bố từ trên người hắn bộc phát ra, hóa thành sóng xung kích vô hình đánh những người đó.

Toàn bộ mấy trăm hộ vệ và cao thủ võ đạo của phủ Đoàn Vương bị đánh bay ra ngoài, từng người từng người nện trên mặt đất, điên cuồng hộc máu, lập tức tắt thởi

Đợt sóng này trôi qua, những cao thủ hộ vệ của phủ Đoàn Vương trên cơ bản đều chết gần hết, chỉ còn lại có mấy vị cao thủ Địa Cảnh tầng năm trở lên bảo vệ bên người Đoàn Thiên Đức!

“Người đâu lên cho tôi, giết hắn!”

Đoàn Thiên Đức kêu lên với mấy người này.

“Vương gia, thực lực của người này rất mạnh, chúng tôi sợ là không phải là đối thủ của hắn!”

Mấy người này vẻ mặt nặng nề nói. Lúc này, Diệp Phàm đã trị liệu xong thương thế của

Hoa Hồng Đỏ, hẳn đặt đối phương sang một bên, nhìn chăm chú Đoàn Thiên Đức, trong mắt hiện lên sát ý lạnh lẽo, đi tới! “Mày muốn làm gì?” “Đây là Đoàn vương gia!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 74

Mấy vị cao thủ Địa Cảnh nhìn Diệp Phàm đi tới, vẻ mặt sợ hãi vội vàng kêu lên, trán đổ mồ hôi hột!

Phụt! Phụt! Phụt!

Diệp Phàm vung ra đoản kiếm màu đen lên, ném thẳng về phía trước.

Mấy vị cao thủ Địa Cảnh này không kịp phản ứng, toàn bộ bị Diệp Phàm cắt cổ, từng người một trợn tròn mắt ngã xuống đất.

Diệp Phàm đứng trước mặt Đoàn Thiên Đức, lạnh lùng nói: “Ông muốn chết như thế nào?”

“Tao là một trong bát đại vương gia của Long Quốc, mày dám giết tao?”

Đoàn Thiên Đức nhìn Diệp Phàm kêu lên.

“Cách đây không lâu tôi vừa mới giết một vị Vương gia, không ngại giết thêm một vị nữa!”

Diệp Phàm cầm đoản kiếm màu đen trong tay, lạnh lùng nói.

Bộp!

Đoàn Thiên Đức nghe lời Diệp Phàm nói thì sắc mặt thay đổi, khiếp sợ nhìn hắn: “Chẳng lẽ Xuyên Vương do mày giết?”

Vương gia của Long Quốc chết cách đây không lâu chỉ có Xuyên Vương của Tây Nam, hơn nữa nghe đồn người sát hại Xuyên Vương là một thanh niên trẻ tuổi, chẳng lẽ chính là người này?

“Đúng vậy, là tôi!”

“Ông có thể xuống dưới đất làm bạn với ông ta rồi!”

Diệp Phàm nhìn Đoàn Thiên Đức lạnh nhạt nói, nói xong hắn muốn lập tức giết chết Đoàn Thiên Đức.

Kẻ này dám mơ tưởng đến Bách Hoa Lâu của Thất sư phụ, còn làm Hoa Hồng Đỏ bị thương thành như vậy thì phải chết!

“Dừng tay!”

Đột nhiên, bên ngoài phủ Đoàn Vương truyền ra một tiếng quát, một đám người vọt vào.

Những người này mặc quần áo giống nhau, cả người tản ra khí tức lạnh như băng.

Thực lực của bọn họ từ Huyền Cảnh trở lên, trong đó cường giả Địa Cảnh có không ít.

Tham Khảo Thêm:  Chương 406: Con trai lớn nhà họ uông - Một pha mạo hiểm (1)

Cầm đầu một người đàn ông trung niên có thực lực Địa Cảnh tầng năm, ông ta nhìn Diệp Phàm trực tiếp kêu lên: “To gan, cậu dám ra tay với Đoàn Vương, cậu thật to gan!”

“Các ông là ai?”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Chúng tôi là người của sở Hộ Long!”

“Cậu đã vi phạm pháp luật, lập tức buông vũ khí

xuống đầu hàng, nếu không đừng trách chúng tôi không khách sáo!”

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Phàm kêu lên.

“Chỉ bằng các ông?”

Diệp Phàm cười lạnh nói.

“Tôi đã bẩm báo cho quân Kỳ Lân, bọn họ sẽ lập tức đến ngay, nếu cậu không lập tức đưa tay chịu trói, sẽ chết rất khó coil”

Người đàn ông trung niên lạnh lẽo quát.

Xoeẹt xoẹt xoetIII

Rất nhanh sau đó, một nhóm chiến sĩ vũ trang hạng nặng vọt vào, bọn họ chính là người của quân Kỳ Lân, một trong cửu đại quân đoàn Long Quốc.

Là một trong chín quân đoàn đứng đầu, nhiệm vụ của quân Kỳ Lân là đóng quân ở Đế Đô, bảo vệ an toàn

của Đế Đô, đồng thời giúp sở Hộ Long xử lý một số người phá hoại trật tự Đế Đô!

Lúc này, Thiếu Quân chủ quân Kỳ Lân – Xích Lân đi tới, khi hắn ta chú ý thấy Diệp Phàm, mặt mày hắn ta thay đổi.

“Người của sở Hộ Long và quân Kỳ Lân đã tới đông đủ, mày chết chắc rị

Đoàn Thiên Đức kêu lên với Diệp Phàm, theo đó ông †a nhìn người của sở Hộ Long và quân Kỳ Lân: “Kẻ này đã giết con ta, còn muốn giết bản vương, các anh hãy lập tức bắt hắn!”

“Thiếu quân chủ Xích Lân, kính xin người của cậu giúp chúng tôi, bắt tên này lại!”

Người đàn ông trung niên sở Hộ Long mở miệng nói với Xích Lân.

“Các ông không phải đối thủ của hắn!” Xích Lân nói thẳng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 636

“Thiếu Quân chủ Xích Lân? Cậu có ý gì?” Người đàn ông trung niên nhướng mày.

“Hắn muốn giết kẻ nào, bất luận là ai cũng không cản được!”

Xích Lân lạnh lùng nói.

Hắn ta từng chứng kiến Diệp Phàm chém giết phó thủ lĩnh Long đoàn và hai vị chủ quân đoàn như thế nào, hắn ta rất rõ ràng sự đáng sợ của Diệp Phàm, chỉ bằng bọn họ căn bản ngăn không được đối phương!

“Hôm nay dù ai tới, cũng không cứu được ông!”

Diệp Phàm nhìn Đoàn Thiên Đức lạnh lẽo quát lên.

Phụ!!!

Hắn nói xong, chém ra một kiếm, trực tiếp chém đầu bay Đoàn Thiên Đức, đầu của ông ta rơi cuống lăn lông lốc trên mặt đất.

Lúc Đoạn Thiên Đức bị giết, có một viên ngọc cổ trên người ông ta rơi ra!

“Ngọc Rồng!”

Diệp Phàm nhìn ngọc cổ này kinh ngạc thốt ra, hắn đi tới nhặt lên.

Lúc trước hắn đã lấy được hai viên ngọc Rồng, về sau lại lấy được một viên ngọc Rồng trên người Tông chủ Độc Tông, cộng thêm viên này nữa là được bốn viên ngọc Rồng!

Nghe đồn nếu tập hợp đủ chín viên ngọc Rồng thì có thể tìm được bảo tàng cổ xưa!

Lời đồn này là thật hay giả, Diệp Phàm cũng không rõ ràng lắm.

Không có lửa làm sao có khói, đã có lời đồn đãi này, tin rằng chuyện đó cũng là sự thật, bởi vậy cứ hễ Diệp Phàm nhìn thấy ngọc Rồng thì phải lấy cho bằng được!

Lần này ngược lại hắn may mắn, lại chiếm được một viên ngọc Rồng!

Đoàn Vương – một trong bát đại vương gia của Long Quốc đã bị giết.

Toàn bộ sở Hộ Long và quân Kỳ Lân giật mình, từng người hít sâu một hơi, lộ ra vẻ chấn động!

Có người dám giết Vương gia? Hắn ta điên rồi sao?

Sát hại Vương gia là đại tội liên lụy cửu tộc!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.