“Ông chính là vị Tông Sư của phủ Mộc vương?”
Diệp Phàm liếc mắt nhìn đối phương.
“Lão phu Đăng Không, đứng thứ 52 trong bảng Tông Sư!” Lão giả này vuốt nhẹ chòm râu thản nhiên nói.
“Ranh con, hôm nay có Đăng đại sư ở đây, mày chết chắc!” Mộc vương đứng dậy lớn tiếng quát Diệp Phàm.
“Ông nghĩ nhiều rồi!”
Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Mộc vương.
Dứt lời, hắn xông về phía Đằng Không.
Vẻ mặt của lão giả khựng lại, dây leo mọc ra khắp người, tất cả đều tấn công về phía Diệp Phàm.
Vụt vụt vụtI!! Diệp Phàm rút thanh kiếm ngắn màu đen chặt đứt từng dây một.
Hắn chém một đường đi thẳng tới trước mặt vị tông sư kia, biểu cảm của đối phương trở nên vô cùng khó coi.
PhụtI!!
Diệp Phàm chém một kiếm tới, lại một đống dây leo xuất hiện quanh người lão giả, nhưng lần này không phải để tấn công Diệp Phàm mà là bọc lấy cơ thể ông ta, ngăn lại công kích của Diệp Phàm!
Nhưng nhát kiếm của Diệp Phàm ẩn chứa toàn bộ sức mạnh của hắn, có sức tàn phá khủng khiếp, nháy mắt đã xuyên qua lớp dây leo bảo vệ, đâm thấu tim của đối
phương, khiến vị thuật sĩ tông sư kia một kiếm toi mạng!
Lúc này, dây leo trên người vị lão giả này tản đi, ông ta nằm trên mặt đất với đôi mắt trợn trừng.
“Đăng đại sư!”
Mộc vương nhìn thấy Đằng đại sư bị giết, vẻ mặt ông ta cực kỳ khó coi.
Vút!
Ánh mắt Diệp Phàm lại nhìn về phía Mộc vương
“Chìa khóa kho bí mật, bây giờ tôi lập tức đưa cho cậu!”
Lúc này, cơ thể Mộc Vương run rẩy, vội vàng giao hai chìa khóa ra.
Ngay cả Tông Sư cũng bị giết, Mộc vương nào dám đối địch với Diệp Phàm nữa? Người này là một kẻ biến thái!
Diệp Phàm lấy được hai chiếc chìa khóa, hắn liếc mắt nhìn Mộc Thần: “Có muốn tôi giết ông ta luôn không?”
Nghe Diệp Phàm nói vậy, vẻ mặt Mộc vương thay đổi, ông ta vội vàng nhìn Mộc Thần: “Mộc Thần, lúc trước là do cha không đúng, bây giờ cha lập tức cho người mời bài vị của mẹ con về, còn con nữa, con chính là thế tử của phủ Mộc vương ta!”
“Tha cho ông ta đi!”
Mộc Thần nói với Diệp Phàm rồi nhìn sang Mộc vương: “Từ hôm nay trở đi, tôi và phủ Mộc vương không còn bất kỳ quan hệ nào nữa!”
Nói xong, Mộc Thần và Diệp Phàm cùng nhau rời khỏi phủ Mộc vương. Cùng lúc đó, trong nhà họ Khương.
Một chàng trai trẻ có vẻ ngoài đoan trang, phong thái phi phàm xuất hiện, ông cụ Khương và ba anh em nhà họ Khương đều kính cẩn lễ phép với người này.
“Từ thiếu, hôm nay cậu có thể tới nhà họ Khương tôi, thật sự là vẻ vang cho kẻ hèn này!”
Khương Chính Thiên nịnh nọt người thanh niên kia. “Khương đại nhân khách khí rồi!”
“Hôm nay tôi tới đây để thăm cô Khương!”
“Sao cô Khương vẫn chưa ra?”
Từ Thiên Hạo nói.