Âm Quan Minh Thê

Chương 117: Con người rốt cuộc cũng chỉ vì bản thân



“ loại hồn thuật này,e rằng không phù hợp lắm’

Tôi có chút lung túng nhìn Tạ chính đức, nói với ông ta: “ cho dù như
thế nào,con cũng là một danh môn chính phái,nếu như thực sự tu luyện
loại hồn thuật này,chỉ e rằng làm cho người khác bất ngờ”

Tạ chính đức có chút giận dữ lắc đầu: “ đúng thật là một suy nghĩ hủ bại lạc hậu”

“ chisnh đạo tà đaho,chẳng qua chỉ là từ ngữ mà thôi,người thiện hay ác
đều ở trong tâm,chứ không phải ở trong ý nghĩ chủ quan của người
khác,huống hồ những linh hồn bị nhốt trong đây,chẳng phải đều là kẻ
ácsao,con hấp thụ am khí của chúng theo một phương diện khác thì chính
là trừng phạt tội chúng tạo nghiệt,chuyện có lợi cho mình và mọi người
như vậy sao không thể làm chứ?”

Tạ chính đức nói rất nhiều đạo í,nhưng nghe vào lại thấy kì kì: “ nhưng sư phụ cũng ở trong quỷ mộ mà,người thì sao?”

Tạ chính đức nghe vậy sắc mặt trở nên khó coi: “ đừng có tò mò nữa,ta hỏi con một câu,con rốt cuộc có muốn học hay không?”

“ học!”

Tôi do dự một lát,sau đó kiên định gật đầu

Giống như tạ chính đức nói,chính đạo tà đạo chẳng qua chỉ là ý kiến chủ
quan của người khác mà thoi,bây giờ,thân là chính thống đạo gia như
tôi,lại bị người của quỷ mộ môn coi là ma quỷ đã làm hại núi mộ kia,bị
nhốt trong đây không thấy ánh mặt trời,đồng thơi còn trừng phạt tôi,tôi
bây giờ,đã là con đường cùng rồi,làm gì còn tâm trạng quan tâm chính tà
chứ

Cứ như vật,trong mấy ngày tiếp theo,tôi tạm thời dừng việc suy nghĩ về
trận pháp quỷ mộ kia,bắt đầu chuyên tâm tu hành với tạ chính đức

Thân là thuần dương chi nhân,không chỉ có ưu thế hơn người trên phương diện tu hành đạo pháp,cho dù là về hồn thuật cũng như vậy

Trong 7 ngày ở trong quỷ mộ,tôi cuối cùng cũng đã chạm đến ngưỡng cửa của hồn thuật

Theo sự dặn dò của Tạ chính đức,tôi phóng thích sức mạnh linh hồn mình
ra ngoài,trong quỷ mộ lan tỏa âm khí,vừa tiếp xúc với sức mạnh tôi phóng ra,liền cuồn cuộn tràn vào trong cơ thể tôi

Những âm khí kia sau khi đi vào cơ thể tôi,lập tức trở thành một nguồn
hồn lực thuần,lan tràn trong linh hồn tôi,làm linh hồn tôi trở nên mạnh
mẽ hơn

Tham Khảo Thêm:  Chương 9: Vung tay nhầm hướng, ha ha

Chỉ có điều,âm khí trong quỷ mộ này vẫn quá mỏng manh,không thể trong
thời gian ngắn,thăng cấp nhanh chóng sức mạnh của linh hồn

“ đỗ minh,con bây giờ nắm được kha khá về Đoạt hồn thuật rồi,thời gian
con ở trong quỷ mộ cũng không phải ngắn nữa,đến lúc ra tay rồi”

Lúc ày tạ chính đức đi đến bên cạnh tôi,nói với tôi,cùng lúc dò lại nhìn sang mấy linh hồn đang đi lại xung quanh

Những linh hồn bị ánh mắt Tạ chính đức nhìn trúng,cơ thể lập tức run
rẩy,chúng mang theo biểu cảm vô cùng sợ hãi nhìn Tạ chính đức một
cái,sau đó hoang mang chạy trốn

“ chuyện này……”

Lúc này tôi đã chạm đến ngưỡng cửa của đoạt hồn thuật,nhưng tooi nhìn mấy linh hồn sợ hãi kia,lại hơi do dự

Từ lúc nhập môn đạo đến bây giờ,mỗi lần đối phó với một linh hồn,đều sẽ
có một lí do bắt buộc phải giết nó,nhưng những linh hồn trong quỷ mộ
này,tôi không biết quá khứ chúng rốt cuộc đã phạm phải tội gì,chúng đến
cùng cũng không có thù oán gì với tôi,nếu như tôi giết chúng,trong lòng
ít nhiều sẽ có day dứt

“ aizz, do dự thiếu quyết đoán,cuối cùng cũng không làm được việc lớn”

Thấy tôi do dự không quyết định,tạ chính đức bên cạnh thở dài một tiếng: “ để người khác sống,hau là để cho bản thân giành được tự do,con tự
mình lựa chọn đi,lão già như ta,cũng không muốn khuyên con thêm
nữa,phiền”

Nói xong,tạ chính đức cũng không nhìn tôi nữa,lắc đầu quay người đi sang một bên

Lúc này,trong lòng tôi rơi vào trạng thái giằng co,cho người khác sống,hoặc là cho bản thân tự do,tôi nên lựa chọn như thế nào

Lúc suy nghĩ,tôi bất chợt nghĩ đến cha mẹ mình,nghĩ đến Dư Thiên
Hòa,nghĩ đến Hứa Thiến,nghĩ đến Thẩm băng dao mà thẩm trường thu đã phó
thác cho tôi

Những người này,đều là quan trọng nhất trong cuộc đời tôi,lúc này,bọn họ đều ở bên ngoài chờ đợi tôi,nếu như tôi tiếp tục bị nhốt trong đây
không thể rời đi,vậy thì há chẳng phải đã phụ sự kì vọng của họ sao

Huống hồ,giang hoài nói muốn dùng thân phận của tôi đến quỷ mộ môn,trời
mới biết ông ta đến đây rốt cuộc có mục đích gì,tôi làm sao có thể để
cho ông ta tiếp tục tiêu dao ngoài vòng pháp luật chứ

Tham Khảo Thêm:  Chương 110

Nghĩ đến đây,tôi thu lại sự từ bi trong lòng mình,tôi từ từ ngẩng đầu
lên,nhìn một trong những linh hồn đang lảng vảng trong quỷ mộ,sau đó
đứng dậy,từ từ bước về phía hắn

“ thế này mới phải”

Luc này,tạ chính đức trên mặt nở một nụ cười,sau đó cũng đến bên cạnh tôi,cùng tôi đi về phía linh hồn đó

“ ngươi…ngươi muốn làm gì?”

nhìn thấy tôi và tạ chính đức bước dến,trong ánh mắt hồn ma kia tỏ vẻ sơ hãi,bước chân của hắn không ngừng lùi lại,hoảng hốt nói

“ không làm gì cả,chính là muốn mượn âm khí của người mà thôi,bồi bổ cơ thể cho đồ đệ ta” tạ chính đức nở một nụ cười hiểm ác

Nghe vậy,hồn ma này kêu lên chói tai,hoảng hốt chạy đi,một chùm âm khí
tỏa ra từ người tạ chính đức,trực tiếp trói chặt hồn ma đó,khống chế hắn ở nguyên vị trí

“ xin các người,đừng giết tôi,đừng giết tôi”

Cơ thể hồn ma này run rẩy kịch liệt,hắn ngã ra mặt đất không ngừng giãy
dụa,nhìn tôi từng bước đi về phía hắn,trong ánh mắt vô cùng sợ hãi

Tôi hít thở sau,không quan tâm nữa,lập tức sử dụng đoạt hồn thuật

Dưới sự khống chế của hồn lực,âm khí trên người hắn bắt đầu cuồn cuộn
chảy vào trong cơ thể tôi,những âm khí này vừa đi vào cơ thể tôi,thì đã
biến thành những luồng hồn lực thuần,tôi cảm thấy sức mạnh của linh hồn mình đã tăng lên rát nhiều,so với việc hấp thụ âm khí trong không khí
của quỷ mộ nhanh hơn không biết gấp bao nhiều lần

Trong lòng tôi,lúc này vừa hạnh phúc vừa đau khổ,hanh phúc vì sức mạnh
linh hồn được gia tăng,làm cho tôi cuối cùng có được năng lực chạy thoát khỏi đâ,đau khổ là vì,đây là lần đầu tiên tôi hại một linh hồn mà không có lí do

Dần dần,tiếng hét thảm thiết của hồn ma này dừng lại,âm khí của hắn lúc
này đã bị tôi hút hết,cơ thể hắn lập tức hóa thành những tia âm khí còn
sót lại,lơ lửng trên không

Có lần đầu rồi,thì lần hai đối với tôi không còn có gánh nặng tâm lí nặng nề nữa

Tôi bây giờ,tuy sức mạnh đã tăng lên rất nhiều,nhưng phật lực không phải vì thế mà phật lực có được sự nâng cao,tôi vẫn còn phải hấp thụ nhiều
sức mạnh hơn nữa

Tham Khảo Thêm:  Chương 579: Nàng ấy là cốt nhục của người

Mang theo suy nghĩ này,tôi dứt khoát đi đến phía một hồn ma khác

Nhưng hồn ma này,trong số chúng có rất nhiều tên mạnh hơn tôi,nhưng bởi
vì có được sự hỗ trợ của Tạ chính đức bên cạnh,tôi có thể dễ dàng hút
được linh hồn chúng

Sau khi liên tiếp chiếm đoạt 4,5 linh hồn,tôi cảm thấy hồn lực trong cơ thể mình cuồn cuộn liên tục trong người

“ ok rồi,hồn lực mà linh hồn con hấp thụ đã đạt đến cực hạn rồi,nếu như miễn cưỡng nữa,e rằng sẽ bị tác dụng ngược”

Lúc này,tạ chính đức nói,sau đó nhìn về ranh giới của quỷ mộ:” bây giờ,ta nghĩ con có thể bắt đầu rồi”

“ ừm,có thể bắt đầu rồi”

Tôi gật đầu ánh mắt cũng nhìn về ranh giới của quỷ mọ,sau đó cúi người xuống,một lần nữa dùng bùn đất nặn thành tượng bồ tát

Nhưng mà,lúc tôi sắp hoàn thành tượng bồ tát,đang chuẩn bị niệm kinh,tôi đột nhiên cảm thấy một nguồn sức mạnh thần bí đang lan tỏa,tôi phát
hiện cơ thể của bản thân độ nhiên từ từ trở nên hư ảo

Không chỉ tôi,tất cả hồn ma trong quỷ mộ đều như thế,một trận gió lạnh
quét qua,cơ thể của chúng đang từ từ tiêu tan trong hư ảo,cuối cùng biến mất tại chỗ

“ chuyện,…chuyện này là sao?”

Nhìn thấy tình huống này,trong lòng tôi vô cùng bât ngờ,tôi quay đầu
nhìn tạ chính đức bên cạnh,thì nhìn thấy ông ấy đang chau mày rất
chặt,còn trong quỷ mộ rộng lớn này,lại chỉ có một người là ông ấy không
hề có sự thay đổi gì

Tạ chính đức mở miệng muốn nói gì đó,nhưng tôi cảm thấy mắt mình đột
nhiên tối sầm,trong hư ảo xuất hiện một sức mạnh vô cùng lớn khống chế
lấy tôi,kéo tôi vào trong bóng tối hắc ám

Lâu sau,loại sức mạnh này cũng với hắc ám dần dần biến mất trước mặt tôi,tầm nhìn của tôi cũng từ từ hồi phục

Tôi ngẩng đàu nhìn xung quanh một lượt,thì phát hiện linh hồn trong quỷ
mộ lúc này đều ở đây,còn chỗ mà tôi đang đứng,là một quảng trường của
đạo quán,trên quảng trường,có hai người đang đại chiến,xung quanh có rất nhiều người hóng hớt

Hai người này đang đánh nhau,một là Lưu trường vân,còn người còn lại…chính là tôi- cơ thể bị Giang Hoài khống chế


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.