Âm Quan Minh Thê

Chương 120



Không gian hư ảo lần nữa khôi phục lại bình thường,nhưng thứ rơi vào mắt tôi,đã không còn là quảng trường kia nữa,mà là quỷ mộ

“ chuyện gì vậy?”

tôi không phản ứng kịp với sự thay đổi khung cảnh trước mặt,có chút kinh ngạc hỏi tạ chính đức

Tạ chính đức mỉm cười:” chỉ bởi lão phu không hoàn toàn phải nhận lấy quy tắc ràng buộc của quỷ mộ môn”

Tạ chính đức rất mạn,mạnh đến mức trong quỷ mộ dường như không có ai có
thể hoàn toàn khống chế ông ta,ông ta tuy bị phong ấn trong quỷ mộ,nhưng so vơi những linh hồn khác,lại có sự tự do tương đối,lúc mà Lưu trường
vân kêu gọi các linh hồn đến chiến dấu,ông ta tuy là cũng nhận được kêu
gọi,nhưng ông ta lại lựa chọn sự tự do,hành vi của ông ta cũng không
phải chịu sự khống chế của lưu trường vân,chính vì lẽ đó,ông ta đột
nhiên xuất hiện trước mặt tôi lúc này,đồng thời mang tôi đi,quay lại
trong quỷ mộ

“ đỗ minh,minh quỷ kia là thế nào,ta cứ cảm thấy…dáng vẻ của nó có chút quen mắt,chỉ là nhớ không nổi” tạ chính đức hỏi

“ minh quỷ đó,thực ra chính là con,hoặc là nói,là một con ma kí sinh trong cơ thể con” tôi trả lời

“ hóa ra là như vậy,hahaa,thật thú vị,đợt sau khi ra ngoài,ta muốn tìm hiểu nó đàng hoàng”

Tạ chính đức gật đầu,sau đó bèn đưa tôi đến ranh giới quỷ mộ,bức tượng bồ tát bằng bùn vẫn ở đó

“ đỗ minh,thời gian cấp bách,nhanh chóng lợi dụng phật pháp của con phá
tan trận pháp này đi,dể cho hai sư đồ ta rời khỏi nơi chết tiệt này” tạ
chính đức nói

Nghe tạ chính đức nói,tôi cũng không giám chần chừ,cơ thể vốn của Giang
hoài đã bị giữ lại quảng trường,nhưng cũng chỉ có cơ thể kia được tự do
thôi,inh hồn tôi vẫn còn là một nô lệ trong quỷ mộ,lúc này nếu như tôi
không nghĩ cách thoát khỏi đây,chỉ sợ sau này sẽ không có cơ hội nữa,bởi vì chuyện lúc này,lưu trường vân còn có rất nhiều người của quỷ mộ môn
nhất định sẽ đuổi đến đây

Tham Khảo Thêm:  Chương 59: 59: Người Lớn Mang Tâm Hồn Trẻ Con

Sau đó,linh hồn của tôi ngồi xuống trước tượng bồ tát,bắt đầu niệm
kinh,phậ lực lập tức tỏa ra trên người tôi,xâm nhập vào bức tượng bồ tát

Sau khi liên tiếp chiếm đoạt mấy linh hồn,hồn lực của tôi đã được nâng
cao,phật lực cũng theo đó được nâng cao lên đáng kể,tuy mức độ không
cao,nhưng đủ giúp tôi thoát khỏi đây

Phật lực dâng trảo,những nét đắp nặn trên bứ tượng bắt đầu rơi
xuống,dáng vẻ cũng theo đó trở nên rõ ràng,những tiếng niệm kinh lúc này lại vang lên

Tiếng niệm kinh vang vọng,linh hồn trong quỷ mộ lần nữa kêu gào đau khổ,tạ chính đức bên cạnh cũng chau mày

Tôi không chần chừ,nhân lúc còn có phật lực,vội vàng đi về ranh giới quỷ mộ,tạ chính đức cũng theo sát sau tôi

Trên người bồ tát,lúc này thời gian duy trì phật lực đã được kéo dài hơn trước raatsnhieeuf,tôi và tạ chính đức vượt qua màn ánh sáng,đến bên
ngoài quỷ mộ,còn nhưng linh hồn khác ở trong quỷ mộ,nhìn tôi và tạ chính đức rời đi,ai nấy chạy về phía chúng tôi,muốn cùng chúng tôi trốn
chạy,nhưng pháp trận trong quỷ mộ lần nữa khởi động,những linh hồn muốn
trốn chạy kia bị đánh bay

Giây tiếp theo,bức tượng bồ tát trong tay tôi đã dùng hết phật lực cuối
cùng,lần nữa hóa thành bùn đấy,tạ chính đức bên cạnh,lúc này trong ánh
mắt lộ ra một sự cuồng nhiệt và điên cuồng

“ Vũ Minh Uyên,ngươi nhốt ta 30 năm trong quỷ mộ,ta cuối cùng cũng chạy ra ngoài được rồi”

Lúc này,tạ chính đức hướng mặt lên trời gào thét,rất nhiều âm khí theo
đó tỏa ra,cây cỏ xung quanh bởi vì âm khí mà lập tức khô héo

Nhìn thấy dáng vẻ này của tạ chính đức,trong lòng tôi vô cùng phức
tạp,lúc này,tôi bắt đầu nghi ngờ việc thả ông ta ra rốt cuộc là đúng hay sai

Tôi biết được tạ chính đức đến từ quỷ gian,nhưng ông ta bị giam cầm 30 năm,không cần nói cũng biết đã phạm tội cực độc ác

Tham Khảo Thêm:  Chương 47

Mà sức mạnh của ông ta,trong cảm giác của tôi,dường như còn mạnh hơn cả
Thẩm trường thu,một lão quái vật mạnh như thế này,lại được tôi thả
ra,trời mới biết ông ta liệu có vì thù hận trong lòng mà đại sát quỷ mộ
môn

Nhưng mà,tạ chính đức tôi không thể không cứu,dù thế nào,ông ta ở trong
quỷ mộ đã nhiều lần ra mặt giúp tôi,cũng thu nhận tôi làm đệ tử,dạy đoạt hồn thuật cho tôi,đồng thời rat ay tương cứu lúc tôi nguy hiểm,ông ta
đối với tôi cuối cùng vẫn có ân,không cần biết mục đích của ông ta là
gì,nhưng nếu như làm trái lại với lời hứa trước đó,một mình rời đi,vật
thì cũng không có nhân nghĩa

Tôi lúc này,tâm trạng phức tạp nhìn tạ chính đức,nhưng tạ chính đức
trong niềm vuo lại không quan tâm đến biểu cảm thay đổi trên khuôn mặt
tôi

Âm khí không ngừng tỏa ra trên người ông ta,hủy diệt tất cả sinh linh
xung quanh sau đó lại thu về,chỗ tôi đứng cũng vì âm khí lạnh lẽo mà
không làm chủ run rẩy một cái

“ tạ …sư phụ,bây giờ người đã có được tự do,hay là rời đi trước đã,nói không chừng người của quỷ mộ môn đợt lát nữa sẽ đến đó”

Toi nhìn tạ chính đức,có chút lo lắng nói,cho dù thế nào,tôi bây giờ cũng chỉ là một đạo sĩ bình thường

Lúc này,tạ chính đức lắc đầu nói: “ không được,bây giờ không phải là lúc rời đi”

Nghe vậy,tôi nặng nề trong lòng,cho rằng tiếp theo ông ta sẽ báo thù cả quỷ mộ môn,định nói gì đó,nhưng tạ chính đức nói câu tiếp theo,làm tôi
ngơ ngác

“ ta bây giờ có thể đi,nhưng ta nếu như đi rồi,thì con làm thế nào?”

Tạ chính đức nhìn tôi nói: “ ta vốn dĩ chính là một hồn ma,âm gian cũng được,quỷ gian cũng được,đi đén đâu cũng vậy,nhưng con thì khác,con là
một người bị cướp đi xác thịt,bây giờ,cơ thể con lại bị người khác khống chế,con đừng quên,con là đồ đệ của ta,cơ thể của đồ đệ bị cướp đi,làm
sư phụ như ta không đi cướp về cho đồ đệ,sao có thể xứng làm sư phụ
chứ”

Tham Khảo Thêm:  Chương 34

Lấy bụng tiểu nhân đo lòng dạ quân tử,tôi lúc này,cuối cùng cũng hiểu
,thế nào là tiểu nhân,thế nào là quân tử,tôi bây giờ vô cùng phòng bị tạ chính đức,nhưng lsuc này tạ chính đức đầu tiên nghĩ đến lại là tôi,điều này làm cho tôi vô cùng áy náy

Tôi bất chợt cúi đầu,không dám nhìn vào ánh mắt tạ chính đức nữa

“ được rồi,đỗ minh,vừa nãy chúng ta làm loạn trong đạo quán nhiều như
vạt,người của qỷ mộ môn nhất định không bỏ qua,chúng nhất định sẽ đuổi
đến đây,chúng ta ở đây đợt đi,con yên tâm,nếu như là cơ thể của con,ta
nhât định sẽ đoạt về”

Tạ chính đức không quan tâm đến biểu cảm tren mặt tôi,nghiêm túc nói

Lúc này,toi đột nhiên nhìn tháy phía trước có một đám người,những đạo sĩ của quỷ mộ môn,lúc này đang nhanh chóng đuổi về phía tôi và tạ chính
đức

Chỉ có điều,những đạo sĩ này dường như không phải xông về phía chúng tôi,mà là đuổi người khác

Phía trước những đạo sĩ này còn có một bóng người mặc đồ đen,toàn thân
bao trùm ngọn lửa đen,,tốc độ rất nhanh,nhanh đến mức chỉ một bước mà
vọt lên gần 10m,bỏ lại những đạo sĩ kia ở xa,bóng đen này,xông về phía
tôi

Minh quyr!

Minh quỷ không bị tiêu diệt,cơ thể nó trước đay tuy bị tạ chính đức phá hoại,nhưng không bao lâu,cuối cùng lại hồi phục

Cơ thể mà giang hoài chiếm đoạt của tôi,tuy mang trên mình chuỗi hạy tế
đức tổ sư tặng,nhưng bản thân ông ta không có phật lực,vì vậy khong thể
thông qua sử dụng phật lực khống chế ý chí của minh quỷ

Bây giơ minh quỷ xông về phía tôi,không phải là giang hoài

Minh quỷ này,đuổi theo tôi rốt cuộc là vì gì?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.