Âm Quan Minh Thê

Chương 135: Cái chết của quỷ anh (đứa bé trong bụng quỷ nương)



‘tôi và tào lạc cùng thốt lên một tiếng

Quỷ nương lấy danh nghĩa đi vệ sinh để ra ngoài,đến bây giờ vẫn chưa quay về,lẽ nào bà ấy..

“ quỷ nương có chuyện rồi”

Nghĩ đến đây,tôi cùng tào lạc lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của
vấn đề,vội vàng gõ cửa phòng hàn thuận,sau đó đi về phía hành lang bà ta rời đi,nhưng chúng tôi đuổi xuống tầng,cũng không nhìn thấy bất kì bóng dáng nào của quỷ nương

Chúng tôi nhanh chóng chạy đến sảnh,thì nhìn thấy nhân viên lễ tân lúc này đang trực ban,vội vàng hỏi tin tức của quỷ nương

Nhân viên trả lời: “ cậu nói cái chị mang thai kia hả,vừa nãy bà ấy ra ngoài cùng một ông chú rồi”

“ ông chú? Cô nói thử dáng vẻ của ông chú đó xem” tôi vội vàng hỏi

Nhân viên nghĩ ngợi rồi nói: “ ừm..trông thì cũng tầm 50 đó,mặc đồ quê mùa,hơn nưa còn bị què”

Dương căn sinh

Nghe nhân viên lễ tân miêu tả,trong đầu tôi lập tức hiện lên dáng vẻ của dương căn sinh,tôi và tào lạc đều không dám do dự nữa,lập tức xông ra
ngoài điên cuồng đuổi theo

Quỷ nương là người của dương gian,bụng lại mang một đứa trẻ,trên người
bà ta còn có âm khí đặc biệt,âm khí này,trở thành manh mối quan trọng
cho chúng tôi tìm kiếm quỷ nương

Tôi và tào lạc đuổi ra bên ngoài,thì nhìn thấy đường xá trống không,có
một chiếc xe vụt qua,biến mất trong bóng đêm,lưu lại một tia âm khí của
quỷ nương

Quỷ nương,bà ta chắc là ngồi trong chiếc xe đó,bà ta bị đưa đi rồi

Tôi thở dốc,nhìn con đường vắng tanh,trong vòng nóng ruột vô cùng

Trong ấn tượng của tôi,những người được quỷ mộ môn mời đến làm việc
thường đều không yếu đuối,nhưng thực lực của quỷ nương tôi cũng từng tận mắt nhìn thấy rồi,nhưng mà,dương căn sinh làm sao có thể,làm quỷ nương
không có bất kì chống cự nào,sau đó làm quỷ nương tự đi xuống lầu theo
hắn đi,làm tôi vô cùng khó hiểu

Tham Khảo Thêm:  Chương 163

Nhưng bây giờ,xe đã lái đi xa,tôi và tào lạc chắc chắn không đuổi kịp
chiếc xe kia,trong lúc chúng tôi vô cùng nóng ruột,hàn thuận vẫn chưa
kịp mặc áo ngoài vội vàng chạy từ trong ra

“ không phải bảo hai người canh chừng sao,làm sao vậy?” hàn thuận đến liền bất mãn hỏi

Tào lạc bất lực nói:” vừa nãy,quỷ nương nói muốn đi vệ sinh,chúng tôi không để ý,nhưng ai ngờ chớp mắt,bà ta đã bị mang đi”

“ thật là…đừng nói nữa,mau đuổi theo,hai người lên xe toi đi”

Hàn thuận cũng không dám do dự nữa,vội vàng đi đến cổng khách sạn lái
xe,hai chsung tôi cũng vội vàng chui vào xe,men theo phương hướng của âm khí mà đuổi theo

Khoảng nửa tiếng sau,chúng tôi đã đến một cái thôn

Trong thôn này,khawos nơi đều là nhà dân cũ nát nhỏ bé cùng những ngõ
ngách gập ghềnh,những sợi dây điện lug tung giăng khắp nơi trên cột
điện,hình thành sự khác biệt rõ ràng với những tòa nhà cao tầng bên
đường cái

Đi vào trong,ngõ ngách càng ngày càng hẹp,không thể lái xe nữa,3 chúng tôi chỉ đành xuống xe đii bộ vào bên trong

Đã khuya,trong thôn tĩnh mịch,thỉnh thoảng nghe thấy tiếng chó sủa,còn
chúng tôi cũng lần theo âm khí của quỷ nương,đi vào bên trong

Không bao lâu,chsung tôi dừng lại,trước mắt chúng tôi,là một khu ổ chuột cũ nát,bên trong,âm khí của quỷ nương nồng nặc

Khu nhà tĩnh mịch,không có bất kì âm thanh nào,hàn thuận nhìn chúng tôi một cái,cũng không nói gì nhiều

Nhưng lúc này,một tia đèn pin chiếu lên khuôn mặt chúng tôi,tôi nhìn
thấy một người phụ nữ trung niên mặc áo khoác ngoài và đồ ngủ cầm đèn
pin đi về phía chúng tôi

Tham Khảo Thêm:  Chương 1351: Bàn long phiên (1)

“ này.mấy người các người,nửa đêm còn chạy đến đây làm gì?” người phụ nữ béo kia nói,cảnh giác chúng tôi

“ tìm người” hàn thuận nói

“ tìm người,không biết ban ngày đến tìm à,bây giờ nửa đêm canh va mấy
người thần thần bí bí chạy đến nhà trọ tôi,không phải ăn trộm đó chứ?”
bà ta nhìn chúng tôi nói

Hàn thuận cũng không có thời gian giải thích,trực tiếp đạp cửa lớn

Hàn thuận dùng khí trong cơ thể đạp cửa,cánh cửa nát tung tóe bay khắp nơi

Nhìn thấy chuyện này,bà béo kia bị dọa ngồi lên mặt đất,qua một lúc lập
tức phản ứng trở lại,vội vàng hét về phía sau nhà: “ người đâu,ở đay có cướp”

Lời bà ta vừa dứt,mấy cửa sổ của những phòng xung quanh mở ra,không bao
lâu thì nghe thấy tiếng bước chân ầm ĩ của một nhóm người

Nhưng mà,chúng tôi bây giờ không có tâm trạng để ý đến người phụ nữ đó,dù gì so với họ,quỷ nương mới quan trọng

Sau khi cửa bị đạp,một luồng âm khí nồng nặc cùng mùi hôi thối và máu tươi lập tức xộc lên,làm tôi không khỏi chau mày

Tôi lần mò chỗ bật điện,cả căn phòng lập tức sáng lên

Nhìn vào,chỉ thầy trong phòng rối tung,khắp nơi đều chất đầy những chiếc lọ chiếc bình,trên tường trên nền nhà đen ngòm,ở một góc căn phòng,còn
đặt một cái đệm làm giường,trên giường là quỷ nương mà chúng tôi đang
tìm

Sau khi tìm thấy quỷ nương,trong lòng tôi mừng thầm,nhưng kho tôi nhìn kĩ dáng vẻ của bà ấy,thì hết hồn

Lúc này.quỷ nương không nhúc nhích nằm trên giường,chiếc bụng nhô lên
của bà ta lúc này đã xẹp xuống,trên bụng xuất hiện một vết rách bị người khác dã man chọc thủng,trong tử cung rách đó,máu tươi không ngừng chảy
ra

Đứa bé vốn dĩ ở trong tử cung,lúc này đang không động đậy nằm trên nền
nhà,trên bụng đứa bé dây rốn đã bị cắt đứt,còn trên người cũng vết
thương chi chít,dường như trước đó đã trải qua trận đấu rất kịch liệt

Tham Khảo Thêm:  Chương 40: Ngoại truyện: Tiểu Tứ Quý (1)

“ quỷ nương,quỷ nương”

Hàn thuận chau mày chạy đến,ông ta vỗ lên mặt gọi tên quỷ nương,nhưng quỷ nương không trả lời

Tào lạc cũng trầm trọng đi đến,bắt mạch cho bà ta,lúc này mới thả lỏng: “ bà ấy vẫn chưa chết,chỉ là bị trọng thương nên hôn mê mà thôi”

Nghe vậy,tôi cũng yên tâm hơn,chỉ có điều,đứa trẻ của quỷ nương lúc này
đã biến thành một thi thể không có linh hồn,nếu như quỷ nương tỉnh lại
thấy con mình đã hoàn toàn chết đi,cũng không biết bà ấy sẽ phản ứng thế nào

Hàn thuận không chần chừ,lập tức vác người quỷ nương lên,định đi ra ngoài,nhưng lúc này,ở cửa tập trung một đám người

Đứng đầu là bà béo kia,còn sau lưng bà ta,còn có một băng đảng cầm gậy
gỗ,thanh sắt,trông giống như là họ hàng làng xóm của bà ta

“ chính là chúng,chúng đã phá cửa nhà tôi,chúng…aaa”

Bà ta bước lên định hỏi tội chúng tôi,nhưng chưa kịp nói xong,đã nhìn
thấy hàn thuận đang ôm lấy quỷ nương trong lòng,lập tức kêu lên thảm
thiết

“ chết..chết người rồi,chết người rồi”

Sắc mặt bà Ta tái mét,những người đến cùng cũng hoảng sợ

‘ chết gì chứ,bà ta vẫn sống,mau tránh ra,tôi phải nghĩ cách cứu bà ta nữa”

Hàn thuận trừng mắt với bà béo kia,có chút khó chịu nói

Người xung quanh không dám chần chừ,vội vàng nhường đường,đồng thời lúc
này,còn có mấy người dân cầm điện thoại lên chụp ảnh,đồng thời bắt đầu
gọi điện báo cảnh sát

Hàn thuận cũng không thèm quan tam những người xung quanh làm gì,lập tức bước nhanh ra ngoài,tôi cũng chuẩn bị rời đi,nhưng nhìn đứa trẻ đã chết kia,lại thấy không nhẫn tâm,vì thế cầm lấy một tấm vải bọc nó lại,cùng
đưa đi theo.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.