Âm Quan Minh Thê

Chương 141



Trong ba người, đạo hành của tôi là yếu nhưng, nhưng đạo pháp cũng là
duy nhất, bởi vì vậy nên công đoạn kết thúc liền giao vào tay tôi.

Dưới sự khống chế của tôi, vô số âm khí từ linh hồn tuôn trào ra, đánh về phía con mãng xà đang bị trọng thương

Khoảnh khắc này, mãng xà phât ra mộ trận tiếng kêu thống khổ, âm khí toả ra từ trên người tôi đã xâm nhập vào trong da thịt của nó, tóm chặt lấy linh hồn của nó để kéo linh hồn ra khỏi cơ thể!

Mãng xà rất lớn vì vậy linh hồn của nó vô cùng mạnh, cho dù là bây giờ
nó đang bị chảy máu trầm trọng, và linh hồn của nó cũng đang bị phá hủy
nghiêm trọng bởi bùa ý hình, nhưng tôi muốn dùng đoạt hồn thuật để rút
linh hồn của nó ra khỏi cơ thể cũng là một chuyện rất khó khăn

Bị sự ảnh hưởng của âm khí, mãng xà lăn lộn loạn xạ trên mặt đất, nhiều
lần cái đuôi lớn của nó súyt quất trúng tôi, nhưng linh hồn của nó vẫn
còn nguyên vẹn trong cơ thể, không hề bị lay chuyển.

Tôi cau mày thật sâu, điều khiển âm khí tấn công về phía mãng xà đồng thời tôi lấy chày hàng ma ra.

Một phần tâm lực được tôi khống chế truyền vào trong chày hàng ma, nó
lập tức toả ra một trận âm khí ảm đạm, những quỷ hồn bị nhốt trong quỷ
mộ dưới sự triệu tập liền xuất hiện trước mắt tôi, dưới sự không chế của tôi bèn mang theo từng trận hét dài rồi tấn công về phía mãng xà

Trong số mười người đến đây, chỉ có tôi sở hữu quỷ mộ

Những quỷ hồn được triệu tập từ quỷ mộ, đều rất ưu tú khi trải qua tầng
tầng lớp lớp chọc lọc của tôi, hồn lực của bọn họ cũng không hề thấp hơn tôi, trong số họ cũng khôg thiếu những hồn thuật quỷ dị tồn tại

Mãng xà dưới sự khống chế của chày hàng ma, liền giống như một con dê
đang chờ bị ăn thịt, đối diện với sự tấn công của rất nhiều quỷ hồn liền trở nên bất lực.

Dưới sự tấn công của quỷ hồn, từng mảnh máu thịt bị xé ra từ trên người
nó,máu tươi trào ra tại chỗ. Khi những quỷ hồn này tấn công xé máu thịt
của mãng xà thì cũng đồng thời đem chất độc truyền vào người nó.

Con mãng xà này rõ ràng đang còn sống, nhưng dưới ảnh hưởng của chất
độc, cơ thể của nó cũng đang bắt đầu trở nên thối rữa, những dòng nước
đen không ngừng chảy ra từ miệng vết thương.

Tham Khảo Thêm:  Chương 28

Cuối cùng trong một khắc đó, mãng xà ngừng lăn lộn, thân thể của nó liền ngã xuống,trở thành một bãi máu và bùn, mà linh hồn của nó dưới sự
khống chế của chày hàng ma liền xuất hiện trước mặt tôi.

Linh hồn của mãng xà chứa nhiều âm khí đến mức vượt qua cả sự chịu đựng
của linh hồn tôi. Tôi không dám nuốt nó trực tiếp, nhưng may thay tôi
liền cầm chày hàng ma đâm vào cơ thể nó một cách kịch liệt

Sau khi bị chày hàng ma đâm vào, linh hồn của mãng xà liền phát ra một
tiếng kêu thống khổ, sau đó toàn bộ linh hồn của nó liền bị chày hàng ma nuốt chửng, trở thành một quỷ nô trong quỷ mộ.

Cho đến lúc này tôi mới thật sự thoát khỏi mãng xà và những quỷ hồn lúc nãy được triệu tập cũng trở về bên trong quỷ mộ

“Khụ, đây là chiêu hoán quỷ mộ của quỷ mộ môn sao, quả là danh bất hư
truyền nha! Sớm biết như vậy, hai người chúng tôi lúc nãy đâu cần phí
công phu lớn như vậy, chỉ cần đem mãng xà giao cho cậu là xong chẳng
phải sao? “

Nhìn thấy tôi thi linh hồn của mãng xà vào chày hàng ma, tào lạc và
trịnh khởi ở bên cạnh vô cùng kinh ngạc,ánh mắt nhìn về phía tôi có chút ghen tị.

Tôi cười cười nói:”thật ra nếu không phải lúc nãy các ông làm trọng
thương cả linh hồn và thể xác của mãng xà, tôi mà muốn đối phó nó e là
cũng không phải chuyện đơn giản. “

“Được rồi, cậu đừng khiêm tốn nữa, tuy rằng đạo hành của cậu yếu hơn
chúng tôi, nhưng kĩ thuật hạ thủ của cậu tốt hơn chúng tôi nhiều, chưa
kể cậu còn trẻ, sau này khẳng định sẽ vượt qua cả chúng tôi. “

Tào lạc cười cười nói:” chẳng qua là mãng xà chỉ là thứ yếu, bâu giờ
quan trọng là chúng ta phải đem dương căn sinh đã trốn thoát bắt lại,
nếu không cổ trên người quỷ nương không giải được, như vậy cũng chỉ còn
một con đường chết! “

Tôi gật đầu, đồng ý với quan điểm của ông ấy, mà vào lúc này nhìn thấy
mãng xà bị chúng tôi giết chết, những dân làng tháo chạy lúc nãy liền đi đến, hướng chúng tôi bày tỏ sự cám ơn. Lão nhân gia triệu canh thấy thủ đoạn chúng tôi giết mãng xà thì loé lên một tia ngạc nhiên.

“Lão nhân gia, thật ra chúng tôi là người đạo gia ở bên ngoài núi, dương căn sinh này đã hạ cổ với một người bạn của chúng tôi, cho nên chúng
tôi mới đuổi theo ông ta đến đây. ” lúc này trịnh khởi mới hướng triệu
canh kể toàn bộ đầu đuôi sự việc đồng thời cũng nói rõ thân phận.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Căn sinh này ông ta thật sự học cổ thuật? “

Nghe lời này, triệu canh lắc đầu:”cổ thuật đúng là hại người a, tôi cứ
nghĩ rằng thầy mo trong làng chúng tôi đã không còn, nhưng ai ngờ căn
sinh ông ta lại… “

Sau khi biết chuyện này, dân làng xung quanh không ngừng thở dài, bọn
hok cũng kinh ngạc nhìn chúng tôi, rồi sau khi nhìn thấy thi thể của
mãng xà trên mặt đất thì ánh mắt có một tia e ngại.

Mà chúng tôi cũng không có tâm tư để giải thích với những dân làng này,
sau đó mau chóng đuổi theo phương hướng mà dương căn sinh chạy đi.

Lúc trước dương căn sinh bị cây tre làm bị thương, cho nên trên đường bỏ chạy liền lưu lại những vệt máu tươi trên mặt đất và trên những ngọn
cỏ.

Chúng tôi đuổi theo hướng đi của dương căn sinh, không hề tốn chút sức lực thì đến được một ngọn núi.

Ở cao nguyên tây nam, ngoài những khu rừng nguyên thuỷ thì còn có rất
nhiều địa hình đá vôi. Trong ngọn núi lớn này, có thể nhìn thấy các hang động to nhỏ khác nhau.

Mà chúng tôi lần theo vết máu của dương căn sinh thì đến được trước cửa hang động.

Vì có kinh nghiệm lần trước nên chúng tôi không trực tiếp xông vào hang mà cẩn thận ở bên ngoài hang nghe ngóng

Nhưng vào lúc này, tôi nghe thấy tiếng chày đá đang đào trong hang, tiếp theo đó là tiếng khóc của phụ nữ

“Tôi cầu xin ông, buông tha cho tôi đi! Thả tôi về nhà thì cái gì tôi cũng đồng ý với ông…”

Lúc này tiếng khóc của người phụ nữ và tiếng chày đá truyền ra, nhưng
đổi lại chỉ nghe thấy một trận cười lạnh của người đàn ông.

“Hừ… Muốn về nhà? Được, nhưng trước hết cô phải sinh cho tôi một đứa con! “

Tôi rất nhanh liền nghe được giọng của một người đàn ông, đó chính là dương căn sinh!

Không bao lâu sau, tiếng chày đập đá dừng lại, tiếng khóc của người phụ
nữ càng tuyệt vọng hơn trước và tiếng cười của dương căn sinh lại truyền đến.

“Cô gái, cô xem tôi đối xử với cô thạt tốt, bởi vì bảo vệ cái thai trong bụng cô, mà trong mấy tháng này tôi đã liên tiếp giết mười mấy thai
phụ, tôi như thế là vì cô và đứa bé của cô a! Đến đây, thuốc tôi đã
chuẩn bị xong rồi,cũng đã rửa sạch xương giúp cô rồi, mau ăn đi! “

Tham Khảo Thêm:  Chương 297: C297: Cường giả số 1 thế giới 1

“Không, đừng mà! Đừng…. “

“Ăn đi!! “

Theo tiếng hét giận dự của dương căn sinh, tiếng khóc của người phụ nữ
liền dừng lại, thay vào đó là một trận âm thanh thút thít nuốt xuống.

Chúng tôi ở bên ngoài, tuy rằng không thể thấy tình cảnh ở bên trong,
nhưng từ ám thanh truyền ra, ít nhiều cũng đoán ra đã phát sinh chuyện
gì.

Ba người chúng tôi trao đổi ánh mắt, sau đó gật đầu và lập tức đi về phía cửa động

Đi vào hang động, những gì chúng tôi nhìn thấy là một mớ hỗn độn.

Vừa nhìn thì liền thấy một mớ rác sinh hoạt dưới đất, một số quần áo nam nữ cũ đang được ném loạn dưới đất, phủ một lớp bụi. Tôi cũng thấy một
cái bếp đất được là từ đá ở góc hang, phía trên là cái nồi sắt đã bị rỉ
sét, có vẻ là đã rất lâu không sử dụng.

Dáng vẻ bừa bộn của cái hang khiến chúng tôi cau mày thật sâu. Sau khi
nhìn vào nó hai lần thì chúng tôi tiếp tục đi vào hang thì chỉ thấy được một ánh đèn mờ ảo loé lên ở sâu bên trong hang.

Dưới ánh nến lờ mờ, có một cái giường được đặt ở đó. Lúc này có một cô
gái trẻ quần áo rách rưới ngồi trên giường, tóc cô ấy xoã xuống và trong mắt là những giọt lệ, trên người có nhiều chỗ bụi bẩn giống như đã mấy
tháng không tắm.

Để chúng tôi cảm thấy ngạc nhiên là cô gái này có một cái bụng lớn,
chứng tỏ đã mang thai rất lâu, tay chân của cô ấy đều bị dây xích khoá
lại và mắc kẹt trên chiếc giường gỗ

Mà bên cạnh cô ấy, là dương căn sinh đang ngồi một cách “ấn tượng”!!

Lúc này, dương căn sinh một tay giữ cằm của cô ta, tay còn lại cầm một
cái bình bằng sành, bên trong là những thứ dính dính màu xanh xanh đỏ đỏ và đang đổ vào trong miệng cô ấy! Cô gái này đang chống cự một cách
tuyệt vọng nhưng hành động của cô ấy là vô nghĩa và coi chỉ còn biết
khóc nghẹn

Nhìn thấy một màn này, một ngọn lửa liền bùng lên trong lòng tôi, tôi
bước rs khỏi bóng tối và xuất hiện trước mặt dương căn sinh.

“Dương căn sinh, ông mau thả cô ấy ra!! “


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.