Âm Quan Minh Thê

Chương 148



Linh đồng?

Nghe thấy lời này, chúng tôi đang định rời đi liền không nhịn được mà dừng bước, tò mò quay đầu nhìn sang

“Đại tế sư nói rồi, bây giờ ông ấy có việc bận, phải qua một khoảng thời gian nữa mới có thể trở về thôn, mà trước đó, ông ấy hy vọng ngài có
thể thay ông ấy truyền đạt cho những người có tư cách trở thành linh
đồng, kêu bọn họ trước chuẩn bị cho tốt. “Người dân thôn đó liền nói với lưu chính hồng như thế

Đại tế sư, không cần nói cũng tự biết đó chính là lưu khởi sơn, còn linh đồng này lại là cái gì?

Lúc này, lưu chính hồng mở thư ra và đọc, một lúc sau, sắc mặt ông ta
ngày càng trở nên khó coi, tay cầm bức thư cũng bắt đầu trở nên run rẩy

“Hoang đường! Hoang đường! Lưu khởi sơn này đang làm trò gì vậy? Ông ta
có còn để tộc trưởng là tôi vào mắt không? Đến cả tên con gái tôi cũng
giết vào trong danh sách!! “

Lưu chính hồng trợn to mắt, tức giận hét lên với người đưa thư, sự tức
giận trong mắt ngày càng tăng lên, có vẻ như việc trở thành linh đồng
đối với ông ấy mà nói không phải là một việc tốt

Sau khi lưu chính hồng giận dữ quát lên, người đưa thư cũng một trận sợ
hãi, run rẩy trả lời:”nhưng …..đại tế sư đã phân phó rồi, năm nay tiêủ
thư vừa tròn 18 tuổi, theo quy định…. Thì vừa đủ tư cách trở thành linh
đồng, dù sao đi nữa tộc trưởng và dân làng…. Nên được đối xử công bằng…. “

“Đối xử công bằng? Đối xử công bằng cái rắm! Một người tộc trưởng như ta chẳng lẽ đến cả một chút đặc quyền cũng không thể có? Cái đại tế sư lưu khởi sơn kia, thường ngày không ở trong thôn không nói, thật sự cho
rằng bản thân có thể ở đây hô mưa gọi gió hay sao? Năm đó lúc con trai
ông ta vừa tròn 18 tuổi, làm sao không thấy ông ta ghi tên con trai mình vào danh sách, bây giờ con gái tôi 18 tuổi, thì lại nói tôi và mọi
người phải bình đẳng với nhau?? “

Lúc này lưu chính hồng vô cùng tức giận, liền chặn đầu mà mắng

“Nhưng mà, danh sách linh đồng này đã được đại tế sư chọn, không thể sửa được a! “Cái người đưa thư bị mắng đến té tát lí nhí nói

Lúc này lưu chính hồng cũng không thèm để ý, nói:”ông ta nói không sửa
được là không sửa được sao? Vậy tộc trưởng như tôi làm cái gì? Chuyện
này bây giờ ông đừng quản, đợi cái lưu khải sơn đó về thôn rồi, tôi liền đích thân đi nói với hắn, tôi mới không tin cái ngày lễ tiết đó, ông ta thật sự dám đem con gái tôi đi!! “

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Người dân thôn đó bị lưu chính hồng mắng tới ngốc, hầm hầm mà rời đi, mà chúng tôi xem xong náo nhiệt thì cũng chuẩn bị rời đi.

“Mấy người các ông,đợi tôi một chút!” vào lúc này đột nhiên lưu chính hồng gọi chúng tôi

Nghe vậy, chúng tôi liền dừng lại, hoài nghi hỏi:”tộc trưởng, còn có chuyện gì sao? “

Sắc mặt ông ấy trở nên khó chịu, nói:”Cổ trùng trên ngưoif bạn các ông
tuy đã được giải, nhưng nếu muốn hồi phục hoàn toàn, e rằng cần một
khoảng thời gian, mấy người ngoài các ông liền ở đây trước đi, đợi đến
khi tôi cho các ông đi thì các ông hẵng đi! “

Nghe xong lời này chúng tôi bèn nhìn nhau, lưu chính hồng này lật mặt
cũng quá nhanh đi? Không lẽ là vì liên quan đến linh đồng lúc nãy?

Chỉ là nếu như lưu chính hồng đã nói lưu lại, thì chúng tôi đương nhiên
lưu lại thôi, dù sao thân phận khách nhân này, còn hơn là trở lại giết
người với thân phân cừu nhân. Hơn nữa, dựa trên những lời mà lúc nãy lưu chính hồng nói, thì có vẻ như quan hệ giữa ông ta và lưu khởi sơn rất
tệ, nếu như trong lúc chúng tôi đối phó lưu khởi sơn, ông ta có thể giúp đỡ một chút, vậy chẳng phải là quá tốt rồi

“Nếu đã như vậy thì chúng tôi liền cám ơn tộc trưởng nhiều! “

Sau khi nịnh hót một hồi, mấy người chúng tôi liền quay về nhà tre và sống ở đó

Trong thôn đột nhiên có mấy người ngoài đến làm khách nhân, liền thu hút được sự chú ý của người dân trong thôn, khi tôi và hàn thuận không có
việc gì đi dạo trong thôn, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía
chúng tôi

“Các anh nói xem, trong thôn này thạt sự có rồng không? “

Lúc này mấy người chúng tôi đang đứng trên sườn núi nhỏ, nhìn về phía đầm nước rồng cách đây hai dặm, tôi tò mò hỏi

Những tế phẩm lúc trước cho thần nước bây giờ vẫn còn ở đó, có rất nhiều người qua đường nhìn thấy, nhưng lại không có ai muốn lấy những thứ đó, trên mặt mỗi người đều tràn ngập vẻ kính sợ

Tham Khảo Thêm:  Chương 162

Từ lúc mới bắt đầu đến giờ, lưu miêu liền nói với tôi, nước bên trong
đầm rồng này có thể trị bệnh trừ hoạ, tôi vẫn luôn nghĩ đó chỉ là một
suy nghĩ mê tín, nhưng bát nước thần mà lúc trước lưu miêu lấy về cho
quỷ nương, liền có thể làm cho cổ châu chấu bên trong thân thể quỷ nương chui ra, như vậy liền khiến trong lòng tôi một trận rung động

“Trong thôn làng thần bí cách xa thế giới bên ngoài này, chuyện cổ quái
xảy ra quá nhiều, thật ra cũng không ai có thể nói rõ, không chừng thật
có một con rồng đang trốn trong đầm nước! ” hàn thuận lắc đầu, nói như
thế

Mà viên thượng ở một bên nhìn thấy khung cảnh xinh đẹp của thôn đằng
long thì vô cùng thích thú, lúc này anh ấy đang đứng ở hòn đá cao nhất,
không ngừng chụp hình thác nước từ trên trời chảy xuống.

Qua một lúc sau, viên thượng đặt máy quay xuống và nói:”thật ra, nếu
muốn biết bên trong đầm rồng có rồng hay không, buổi tối chúng ta đi
nhìn xem thì chẳng phải biết rồi sao! “.

Trong lúc nói chuyện, vien thượng liền chỉ về phía tế phẩm ở trên
bờ:”lúc nãy cô gái nhỏ đó nói với chúng tôi, buổi tối rồng sẽ ngoi lên
lấy tế phẩm, sau đó tôi liền đặt máy quay phim ở đó 24 tiếng, đến lúc đó là rồng hay là sâu không phải liền biết rõ hay sao? “

Lời nói này của vien thượng rất có đạo lý, mà chúng tôi cũng tán thành ý kiến này của Anh ấy, đợi đến lúc trời tối, viên thượng liền đặt máy
quay của anh ấy trong một bụi cỏ ở góc khuất, đối diện với đàn tế phẩm
trên bờ, sau đó mới mãn nguyện rời đi

Núi cao hoàng đế xa, vì vậy thôn đằng long không hề chịu bất cứ sự ảnh
hưởng nào của thế giới bên ngoài, mỗi nhà mỗi hộ đều có 3,4 đứa con.
Trong khu vực rộng lớn của thôn này, ngoài những người lớn đang lao
động, thì thấy nhiều nhất là những đứa trẻ vui vẻ chơi đùa xung quanh

Sau khi chúng tôi về đến nhà lưu chính hồng, thì liền phát hiện nhà ông
ấy chật kín người, mỗi người đều là nam nữ tuổi khoảng 18 tuổi dưới sự
chỉ dẫn của cha mẹ họ đang ở trong đại sảnh nhà lưu chính hồng, đang
kịch liệt nói gì đó

“Tộ trưởng, lão đại nhà tôi năm năm trước đã đã đi phục vụ long vưong
rồi, tôi xin ngài hãy cầu tình với đại tế ti, đừng để lão tam lại phải
dẫm lên vết xe đổ của anh nó a! “

Tham Khảo Thêm:  Chương 981: Thay đổi kế hoạch

“Nhà chúng tôi chỉ có một mình độc miêu, vạn nhất nó bị chọn trúng, vậy
thì một nhà chúng tôi làm sao sống đây? Tộc trưởng ông xem xem ân nghĩa, thả cho nó một con ngựa đi? “

“Tộc trưởng…. “

Rất nhiều người lớn đang loạn thất bát tao mà cầu xin lưu chính hồng, mà trong lời nói của họ, đều đề cập đến chữ “linh đồng”.

Nếu như tôi đoán không sai, những người lỡn đến cầu tình cho những đứa
trẻ này, e rằng là do con của bọn họ bị chọn để trở thành người của linh đồng. Nhưng mà, cái linh đồng này lại có nghĩa là gì? Sao tất cả mọi
người đều có vẻ như sinh ly tử biệt

“Đủ rồi,đừng ồn nữa! Các người phiền tôi càng phiền hơn, lần này lưu
khởi sơn làm việc quá quá đáng rồi! Đến cả tên của con gái tôi cũng viết vào đó, đợi ông ta trở về thôn, tôi nhất định sẽ lý luận với ông ta!
Đến lúc đó người cần làm linh đồng thì đi làm linh đồng, ngưoif không
cần làm, thì tôi nhất định sẽ không để mọi người làm! “

Lưu chính hồng ngắt lời cầu tình của bọn hok và thiếu kiên nhẫn nói

Nghe thấy lời này mọi người mới vô thức im miệng, trong đó có một người trong niên thất vọng nhìn về phía lưu chính hồng:”Tộc trưởng, ông nói
tên con gái ông cũng bị đại tế ti ghi vào danh sách linh đồng? “

Lúc này lưu chính hồng lạnh lùng gật đầu:”Đúng vậy, năm nay những đứa
trẻ vừa tròn mười tám ở thôn chúng ta ít hơn so với năm ngoái, đại tế sư này liền sợ không để người thì long vương sẽ không vừa ý,cho nên liền
đem hết tất cả những người có tư cách làm linh đồng ghi vào, làm tôi tức không nhẹ! “

Nghe vậy tất cả mọi người đều nhìn mặt nhau, mà lưu miêu đang trốn ở nhà sau, nhìn mọi người đang thảo luận qua khe cửa, cô mím môi, trong mắt
loé lên một tia hoảng loạn

“Đại tế sư lần này làm quá quá đáng rồi, quá quá đáng rồi! Không bỏ qua
chúng ta không nói, vậy mà còn dám đánh chủ ý lên nhà tộc trưởng, thật
đúng là…. “

Lúc này những người dân trong thôn liền thảo luận, vẻ mặt mọi người đều
vô cùng tức giận, không ngừng mắng chửi tên của lưu khải sơn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.