Âm Quan Minh Thê

Chương 158



Lưu chính hồng là tộc trưởng, đồng thời cũng là một thầy mo, cổ thuật
của ông ấy và lưu khởi sơn ngang bằng nhau, chỉ có điều ông ấy chỉ là
một người bình thường

Ông ấy không hề tu luyện đạo pháp, cũng không luyện tập cổ võ, so với chúng tôi, ông ấy yếu ớt hơn nhiều

Phụt!

Một chưởng này của lưu khởi sơn, khiến cơ thể lưu chính hồng như bị bóp
nghẹn, trong miệng phun ra một ngụm máu, tuy rằng trên người ông ấy
không hề có thương tích rõ ràng, nhưng tôi có thể cảm thấy nội tạng
trong người ông ấy đã bị lưu khởi sơn đánh đến hoàn toàn vỡ nát!.

Sắc mặt lưu chính hồng trở nên tái nhợt, thân thể cũng lảo đảo không
vững mà ngả về phía sau, không nhúc nhích nữa mà chỉ còn co giật

Lưu chính hồng chết rồi, nhưng trên mặt lưu khởi sơn là lại vẻ nghiêm
,ông ta nhúng ngón tay vào máu tươi ở trên đầu, sau đó bỏ vào miệng
liếm, sắc mặt càng trở nên khó coi hơn

“Không, không! Lưu chính hồng, bây giờ ông còn chưa được chết, tôi cần ông sống để giải huyết cổ! Mau sống lại cho tôi!! “

Lúc này lưu khởi sơn phảng phất như muốn phát điên, ông bổ nhào đến
trước thi thể lưu chính hồng, không ngừng lắc lắc thân thể lưu chính
hồng, đồng thời phát ra tiếng gầm ghê sợ

Phụt! Phụt!

Chính vào lúc này, đột nhiên hai chân và đầu gối của lưu khởi sơn truyền đến âm thanh da thịt bị xé rách ra. Giống như có thứ gì đó đang thoát
khỏi cơ thể của ông ta, trên đầu gối liền xuất hiện hai cái lỗ máu, rất
nhiều máu chảy ra từ đó

“A!…. “

Lưu khởi sơn kêu lên đau đớn, ông ta ôm lấy đôi chân bị thương của mình, lăn lộn trên mặt đất, khuôn mặt vì thống khổ mà trở nên vặn vẹo

Huyết cổ mà lưu chính hồng trồng trên người lưu khởi sơn, lúc này đã bắt đầu phát tác, từng cái lỗ máu liên tiếp xuất hiện trên cơ thể ông ta,
nhìn vô cùng ghê rợn

“Lưu khởi sơn, nộp mạng đi!! “

Bọn hàn thuận phải phí rất nhiều sức lực, cuối cùng mới đem đám quỷ hồn
vướng mắc đó giải quyết xong, liền lập tức tấn công về phía lưu khởi sơn

“A!…. giết ta…. không có dễ như vậy!! “

Lưu khởi sơn thét lên đầy đau đớn, ông ta lấy cây nạng nhau bách ra vung về phía trước, một đạo khí tức vòng cung phóng ra, tựa như một lưỡi đao quét về phía mọi người

Tham Khảo Thêm:  Chương 40: Chương 40

Mọi người đều không dám đối cứng, mau chóng tránh sang hai bên, đồng
thời bọn hàn thuận cũng đánh ra một đạo khí, đánh về phía lưu khởi sơn
trên mặt đất

Lưu khởi sơn người trúng cổ độc, lúc này lại bị tám người đạo gia vây
công, dần lâm vào thế hạ phong. Từng lỗ máu không ngừng bùng ra từ cơ
thể ông ta, mà đạo khí bọn hàn thuận đánh ra, khiến lưu khởi sơn phải
liên tục dùng khí để bảo vệ thân thể, để lại trên người ông ta từng vệt
máu

Không quá nửa khắc sau, người lưu khởi sơn bê bết máu

Thấy một màn này tâm tôi cũng được thả xuống, tôi liền dời sự chú ý sang đối phó hà linh

Đạo hành của hà linh rất mạnh, nhưng vì hai mắt bà ta bị mù, tuy bà ta
đã nghe thấy tiếng kêu đau đớn của lưu khởi sơn, nên sự giúp đỡ của bà
ta cũng bị hạn chế, hơn nữa những quỷ hồn được triệu hồi từ quỷ mộ khiến bà ta không cách nào thoát ra được

Đoạt hồn thuật lại thêm khí lực, một lượng lớn âm khí bao lấy toàn thân hà linh, kẹp chặt lấy linh hồn của bà ta

Chẳng qua là lần này hà linh cũng không may mắn như trước nữa, lưu khởi
sơn bị bọn người hàn thuận vây công, đã không có ai có thể cứu bà ta
rồi!!

Cổ chuông bạc rơi xuống mặt đất, linh hồn chịu thống khổ khiến hà linh
phát ra từng tiếng kêu đau đớn. Các quỷ hồi có lại được tự do, dưới sự
điều khiển của tôi liền không ngừng điên cuồng mà tấn công hà linh

Hà linh kêu gào tứ phía, thân là đạo sĩ, bà ta không hề có sức chống cự
các quỷ hồn của hồn thuật, đoạt hồn thuật khống chế linh hồn bà ta,
những quỷ hồn đó thì tàn phá cơ thể bà ta mà không bị cản trở

Dưới sự tấn công của các quỷ hồn, trên người hà linh vỡ ra nhiều lỗ máu, rất nhiều máu và nước thi thể không ngừng chảy ra từ miệng vết thương
của bà ta

Khi vết thương ngày càng dày đặt, thì sự chống cự của hà linh cũng ngày
càng yếu đi, trong một khắc cuối cùng, linh hồn của bà ta cũng bị tôi
kéo ra khỏi cơ thể bị thi độc ăn mòn mà trở nên thối rữa, nằm gọn trong
tay tôi

Tham Khảo Thêm:  Chương 164

Một màn trước mặt này, thật giống mọi chuyện xảy ra lúc trước

Ban đầu tại quỷ gian, tôi là một đạo sĩ nhỏ mà bất cứ người nào cũng có
thể dễ dàng giết, linh hồn của tôi bị hà linh dùng cổ chuông bạc kéo ra, thiếu chút nữa là bị đưa đến con đường âm dương

Mà bây giờ, tất cả đã hoàn toàn đảo ngược, lần này, tôi dùng đoạt hồn
thuật kéo linh hồn bà ta ra, mà bây giờ, tôi phải đem những gì trước đây bà ta làm với tôi, trả lại đủ cho bà ta!

Hà linh, bà ta là hung thủ gián tiếp giết chết thẩm trường thu, tôi không thể để bà ta tiếp tục sống trên thế giới này!!

Tôi bắt đầu niệm pháp chú, dưới tiếng pháp chú của tôi, một con đường
toả ra ánh sáng trắng lập tức xuất hiện, từng đợt âm khí tiếp tục tràn
ra từ ánh sáng cuối con đường

Con đường âm dương lại xuất hiện!

Hà linh lúc này, bởi vì lúc trước đã chịu sự tấn công của quỷ hồn cộng
thêm bị tôi dùng đoạt hồn thuật nuốt đi phần lớn âm khí, linh hồn bà ta
cũng đã yếu ớt đến cực điểm

Không có quá nhiều sự phản kháng, linh hồn của hà linh chịu sự nuốt lấy
của con đường âm dương, bắt đầu từng chút một đi về phía con đường, cuối cùng biến mất trong ánh sáng trắng đầy rực rỡ

“Không!! “

Lúc này, lưu khởi sơn đang bị trọng thương liền nhìn về phía đó, ông ta
nhìn thấy hà linh biến mất trong con đường âm dương, liền phát ra âm
thanh đau lòng, mà đầu gối của ôg ta, lại vỡ ra thêm một lỗ máu

“Đỗ minh, ngươi giết vợ ta! Ngươi giết vợ ta!! “

Một khắc này, lưu khởi sơn thét lên đau khổ, khối thịt trên mặt ông ta
cũng vặn vẹo, ông ta đưa hai tay ra, lấy từ mặt đất một nắm đất có máu
tươi của lưu chính hồng, trực tiếp bỏ vào trong miệng. Sau đó cứng rắn
đánh ra mấy đạo khí về phía bọn hàn thuận, đứng lên từ mặt đất

Máu tươi không ngừng chảy ra từ miệng vết thương của lưu khởi sơn, nhưng những lỗ máu đó cũng vỡ ra chậm hơn so với ban nãy, cũng không phải do
tác dụng của đất máu đó hay không

Tham Khảo Thêm:  Chương 39: 39: Hẩu Tử Nói Chuyện Chợ Đen 3

“Hôm nay, cho dù lưu khởi sơn ta mất mạng, cũng không để bất cứ ai trong các ngươi có thể sống sót rời khỏi đây!! “

Lưu khởi sơn gầm lên một tiếng, ông ta chậm rãi mở tay ra, tâm lực bùng
nổ chấn động, một đám sương đen lập tức tản ra từ trên người ông ta,
giống như một con cự long, quét sang mọi người xung quanh

Mà khi đám sương đen vừa tản ra, thì cơ thể lưu khởi sơn bắt đầu trở nên khô héo rất nhanh, máu thịt trên người ông ta dần co lại, làn da màu
đồng cũng lộ ra tầng tầng nếp gấp, chỉ trong nháy mắt, cả người ông ta
liền biến thành một bộ da bọc xương. Hai nhãn cầu đỏ hoa lồi ra, giống
như một bộ xương biết đi

Biến hoá của lưu khởi sơn, khiến tôi giật mình, nhìn bộ dạng của ông ta, có lẽ là sử dụng cấm thuật không ai biết, nhìn đám sương màu đen quét
qua, tôi không khỏi hoảng hốt

Người cách lưu khởi sơn gần nhất là viên thượng và một người bạn khác,
lúc này bị sương mù đen bao lại, bọn họ không kịp phản kháng thì kêu lên tiếng thét thống khổ

Sương mù màu đen thuận lợi tiến vào trong thân thể bọn họ, sau đó tôi
thấy trên mặt và tay của bọn viên thượng, bắt đàu nở ra từng vết nứt,
một lượng lớn máu tươi không ngừng chảy ra từ đó, nhưng máu của bọn họ
còn chưa chảy xuống đất, thì đã biến thành nước thi thể đen thùi

Thân thể của bọn viên thượng mau chóng tan ra trong tiếng thét đau đớn,
từng mảnh máu thịt bong ra khỏi người họ, trong nháy mắt bọn họ liền
biến thành xác chết và chảy xuống nước thi thể

Bên trong đám sương mù màu đen này, chính là một loại thi độc vô cùng ác nghiệt!

Những thi độc này không chỉ ăn mòn cơ thể của bọn viên thượng, mà còn khiến xương chả bọn họ hoá thành nước thi thể!.

Một lúc sau, hai người viên thượng liền biến mất ngay tại chỗ, trên mặt
đất chỉ còn lại quần áo và phap khí của bọn họ khi còn sống, mà cơ thể
họ liền hoá thành nước thi thể thấm vào mặt đất, linh hồn cũng hôi phi
yên diệt (tiêu tán)….


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.