Âm Quan Minh Thê

Chương 161



Huyết Anh bổ nhào vào người quỷ nương, nhưng lại không cắn bà ta như lúc trước đối phó với chúng tôi, ngược lại lại dùng hai con mắt to hơn bình thường gấp mấy lần nhìn chằm chằm quỷ nương

Nhìn thấy ánh mắt của huyết anh, thân thể quỷ nương liền trở nên run rẩy, trong mát bà ấy hiện lên nồng đậm sợ hãi

Nhưng huyết anh đó lại không hề để ý đến biểu tình của quỷ nương, nó nằm lên người bà ấy và lặng lẽ nhìn, vốn dĩ là đôi mắt nồng đậm sát ý giờ
đây đã thu liễm lại, bây giờ nó lại như một đứa trẻ thiên chân vô tội,
máu đang nhỏ giọt trên người nó, cái miệng như bị xé toạc ra, nhưng lại
nở một nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời, nhìn vô cùng quỷ dị.

“Mẹ…. mẹ… “

Vào lúc này, huyết anh liền mở miệng, lại nói ra câu nói khiến chúng tôi nghe mà không thể ngờ được

Mẹ? Huyết anh lại kêu quỷ nương là mẹ? Đây là chuyện quỷ quái gì đây?

Mấy người chúng tôi bị sự thay đổi trước mắt làm cho sững sờ, vốn là
huyết anh đang không ngừng đuổi theo chúng tôi, bây giờ làm nằm trước
mặt quỷ nương, vươn tay ra vuốt ve mặt bà ấy, để lại trên mặt quỷ nương
từng vệt máu tươi.

“Mẹ…. con muốn ôm ôm….. “

Lúc này huyết anh lại đưa hai tay ra về phía quỷ nương, thốt lên giọng nói non nớt

Đối diện với sự thay đổi của huyết anh, quỷ nương cũng là vẻ mặt không hiểu gì, bà ấy quay đầu nhìn chúng tôi

“Làm…. làm theo lời nó nói đi. ” Hàn thuận nuốt nuốt nước bọt, nói như vậy với quỷ nương

Quỷ nương gật đầu, bà ấy cảnh giác ngồi xuống đất, sau đó đưa hai tay
ra, ôm lấy huyết anh toàn thân máu me, mà huyết anh nằm trong lòng quỷ
nương, phát ra từng trận tiếng cười trong trẻo

Từ khi đứa trẻ ma bị dương căn sinh giết, quỷ nương không những bị thụt
lùi đạo hành, cảm xúc của bà ấy cũng tệ đi, từ đó tôi cũng chưa từng
thấy bà ấy cười thêm lần nào nữa

Mà bây giờ, bà ấy ôm huyết anh, trên mặt nở ra một nụ cười dịu dàng hiếm hoi,bà ấy nhẹ nhàng vỗ lưng nó, khẽ ngân nga khúc hát ru

“Chèo a chèo, chèo đến cầu bà ngoại, bà ngoại khen con là đứa trẻ ngoan…. “

Trong tiếng hát ru, huyết anh như được hưởng thụ, trên mặt nó là nụ cười mãn nguyện, nó cuộn người lại trong lòng quỷ nương, nhẹ nhàng nhắm mắt
rồi ngủ trong tiếng hát ru

Tham Khảo Thêm:  Chương 1466: Một Kiếm

“Đây là chuyện gì?”

Tôi cẩn thận lại gần quỷ nương, nhìn huyết anh đang ngủ say trong lòng bà ấy, cảm thấy trong đầu đều loạn thành một đoàn

Phải biết rằng, huyết anh này là lưu khởi sơn phái đến để giết chúng
tôi, nhưng nó lại gọi quỷ nương là mẹ, còn không phòng bị ngủ trong lòng bà ấy! “

Về điều này, lưu miêu-người hiểu rõ cổ thuật nhất trong chúng tôi, nghĩ
một hồi, nói:”huyết anh là dùng máu thịt của 7749 đứa trẻ vừa mới đầy
tháng để tạo thành, bên trong thán thể của huyết anh hẳn chính là oán
niệm của những đứa trẻ đã chết, nó liền đem quỷ nương xem như mẹ mình,
có lẽ là vì nỗi oán niệm đang chảy trong dòng máu. “

Lời của lưu miêu vô cùng bí ẩn, nhưng ngoài cách nói này ra thì chúng tôi cũng không tìm được cách giải thích hợp lí khác

Quỷ nương nhẹ nhàng hát ru, nhìn huyết anh đang ngủ say trong lòng, nụ
cười trên mặt bà ấy cũng không dừng lại, tôi có thể cảm nhận rõ ràng
tình thương của người mẹ trên người bà ấy

Huyết anh bên trong huyết dịch lưu lại nỗi oán niệm của những hài tử đã
mất, mà con của quỷ nương cũng vừa mất cách đây không lâu, cảnh tượng
hai người lúc này tuy rằng quỷ dị xa lạ nhưng lại vô cùng xứng (đôi)

“Xem ra, lần này quỷ nương bà cứu hết tất cả mọi người rồi! “

Lúc này hàn thuận cũng thả lỏng, cười nói:”Lưu khởi sơn này giết nhiều
người như vậy là để dưỡng thành huyết anh, bây giờ huyết anh lại nhận kẻ thù của ông ta làm mẹ, nếu lưu khởi sơn biết chuyện này, cũng không
biết có tức chết hay không nha! “

Nghe vậy tất cả chúng tôi đều cười rộ lên

Trước mắt, mối đe doạ huyết anh xem như đã được giải quyết, mấy người chúng ta liền nghỉ ngơi băng bó vết thương một chút

Tào lạc là bác sĩ pháp y, tuy rằng phần lớn thời gian ông ấy đều xử lý
thi thể người chết, chẳng qua ngoài phương diện đó, ông ấy còn phẫu
thuật rất thành thạo, mà tất cả vết thương trên người chúng tôi, toàn bộ đều giao cho ông ấy băng bó

“Được rồi, bây giờ chúng ta cũng không thể trở về thôn đằng long, vẫn là nhanh chóng rời khởi khu rừng này, về quỷ mộ môn trước rồi hẵng nói. “

Tham Khảo Thêm:  Chương 404: Tiểu biến thái

Sau khi giúp chúng tôi xử lý vết thương xong, tào lạc liền nói như thế

Nghe đến đây, trong lòng mấy người chúng tôi có chúng không muốn, nếu
như lúc trước chúng tôi hạ thủ nhanh một chút, vậy thì lưu khởi sơn nhất định phải chết, cũng không cần chạy trốn như bây giờ

“Haizz…. lần này ân tình của quỷ mộ môn xem ra là trả không được rồi,
thật là xấu hổ! “Hàn thuận lắc đầu, đồng thời trên mặt cũng là vẻ tức
giận và tự trách

Với suy nghĩ này, mấy người chúng tôi liền tiếp tục men theo bìa rừng
đi, mà trịnh khởi nhìn về phía quỷ nương, nhìn về phía huyết anh trong
lòng bà ấy, nói:”quỷ nương, huyết anh này quá nguy hiểm, đợi lát nữa rời khỏi chỗ này, bà liền đem nó giao cho quỷ mộ môn xử lý, hoặc vứt bỏ ở
giữa đường, tránh làm mọi người lo lắng. “

Nghe vậy mấy người chúng tôi đồng loạt nhìn về phía quỷ nương, dù sao
huyết anh này cũng là một loại cổ thuật, đồng thời cũng là một vật đáng
ngại, nếu lưu lại cũng không phải chuyện tốt

Sau đó, quỷ nương lắc lắc đầu, bà ấy nhẹ nhàng vuốt ve đầu huyết anh,
như không hề để ý đến dáng vẻ sợ sệt của anh ấy:”Không, nếu như nó đã
gọi tôi một tiếng mẹ, vậy thì nó chính là con của tôi, chỉ cần nó không
đi thì tôi vẫn sẽ luôn ở bên cạnh nó, chăm sóc nó. “

“Quỷ nương, có phải bà muốn có con tới điên rồi hay không! “.

Hàn thuận ở bên cạnh bèn thay đổi sắc mặt:”Cái huyết anh này lúc nãy
truy sát chúng ta như thế nào chẳng lẽ bà quên rồi? Bây giờ nó nhận bà
là mẹ không giết chúng tôi,nhưng không có nghĩa nó an toàn, không chừng
một ngày nào đó chúng ta không để ý, nó liền giết hết tất cả chúng ta,
bà lưu lại nó, chính là lưu lại một mối tai hoạ! “

“Không, nó sẽ không, tôi có thể cảm nhận được, nó vốn có một mặt lương thiện, nó sẽ không giết tôi, càng không giết mọi người! “

Quỷ nương kiên định mà lắc đầu, ánh mắt loé lên tia oán hận:”Con của tôi đã chết rồi, mà bây giờ, không dễ dàng gì tôi mới có một đứa con, cho
dù tôi có bỏ mạng của mình, cũng sẽ không bao giờ bỏ rơi nó! “.

“Aizz… tùy bà đi!”

Thấy bộ dáng cứng rắn của quỷ nương, hàn thuận và trịnh khởi lộ vẻ bất lực, sau đó cũng không nói gì nữa

Tham Khảo Thêm:  Chương 542

Nhưng mà vào lúc này, vốn là huyết anh còn đang ngủ lại mở mắt ra, nó
đột nhiên rời khỏi lòng của quỷ nương, hả ra cái miệng to đầy máu, bổ
nhào về phía hàn thuận cách quỷ nương gần nhất!

Đột nhiên phát sinh một màn này, khiến chúng tôi không kịp phòng bị,
huyết anh liền chụp lấy chân của hàn thuận, hả miệng đầy ranh nanh máu
tươi mà cắn xuống

“Aaaa!….. “

Hàn thuận thét lên đau đớn, máu tươi từ miệng vết thương bị cắn không
ngừng tràn ra, anh ấy ăn đau liền đưa tay lên, một đạo khí trực tiếp
đánh vào thân thể của huyết anh

Bang!

Dưới sự tấn công của khí thân thể huyết anh liền vỡ nát, hoá thành sương máu, nhưng sương máu lại trong nháy mắt mà ngưng tụ lại, nhanh chóng
hợp lại thành dáng vẻ của huyết anh

Huyết anh liếm liếm môi, ánh mắt lại hồi phục tia sát ý, nó lại nhào tới, bổ vào cổ của hàn thuận, muốn cắn cổ họng của anh ấy!

“Hài tử, không! Đừng mà!! “

Một màn đột nhiên như vậy khiến tất cả chúng tôi đều không phản ứng kịp, mà quỷ nương cũng hét lên

Hàm răng của quỷ nương, lúc này đã ăn sâu vào trong máu thịt của hàn
thuận, chỉ cần sâu thêm vào một chút, là có thể dễ dàng cắn vào cổ họng
hàn thuận

Tuy nhiên, trong tiếng hát của quỷ nương, huyết anh liền thu hồi răng lại, ngây ngừng nhùn quỷ nương

“Hài tử, đừng giết cậu ấy, đừng giết cậu ấy…. “

Quỷ nương quỳ trên mặt đất, tất nhiên là bà ấy đã bị một màn bất ngờ này doạ đến, một hàng lệ nóng chảy từ trên mặt xuống, bà ấy nhìn về phía
huyết anh, phát lên từng tiếng khẩn cầu

Khuôn mặt gớm ghiếc của huyết anh, rồi nở ra một nụ rạng rỡ như ánh mặt
trời, nó đưa hay tay ra, nhảy ra khỏi người hàn thuận, sau đó từng bước
đến bên cạnh quỷ nương

“Mẹ…. không khóc…. “

Huyết anh vươn tay, lau nước mắt trên mặt quỷ nương, từng trận tiếng cười như tiếng chuông truyền đến

Hàn thuận vừa tránh khỏi nguy hiểm, lúc này đang nằm xịu lơ trên mặt
đất, nếu như lời nói của quỷ nương chậm thêm một chút, e rằng anh ấy đã
đến âm tào địa phủ rồi

Lồng ngực của chúng tôi đập dữ dội, bị một màn trước mắt này doạ không
nhẹ, đồng thời chúng tôi cũng hiểu rõ rằng, huyết anh này chính là một
cái tai hoạ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.