Âm Quan Minh Thê

Chương 212



Nhận ra mục đích của long vương, ác linh canh giữ cổ quan tài màu đen
chầm chậm chuyển động cơ thể, đi đến phía trước cỗ quan tài gỗ đen, âm
khí xung quanh cũng bắt đầu chuyển động trước khi ác linh di chuyển

Lúc này, chỉ thấy ác linh nâng quyền trượng trong tay lên, một mạng lưới như tơ nhện dần dần xuất hiện, ngăn lại những quỷ hoả và thi khí đang
dâng trào

Bùm! Bang…

Một lượng lớn thi khí và quỷ hoả phun ra từ miệng long vương, mà long
vương cũng theo đó mà tiến lên, chở trầm thiên phàm-ng vốn biến thành
như cái thây khô, đi về phía quan tài gỗ đen

Những bước chân này có vẻ rất khó khăn với long vương, mỗi khi bước một
bước, đất dưới chân liền nứt ra một vết thật sâu, mà mạng lưới kia lại
không ngừng thâm nhập vào thân của long vương, ánh điện này xuyên qua cả thi khí và quỷ hoả trên người nó, để lại trên xương trắng của nó một
vết nứt dài

Dưới tác động của lực lượng mạnh mẽ, trầm thiên phàm đang ngồi trên đỉnh đầu long vương cũng hét lên thảm thiết, nứt ra một loại hố sâu

Gào..

Lúc này ác linh phẫn nộ gầm lên, nó mở ra cái miệng to như bể máu, mà
bên trong miệng nó, tôi có thể nhìn thấy rõ ràng từng đạo quang màu xanh loé lên, từng đợt điện quang bay ra từ miệng nó

Mà vào một khắc này, cơ thể vốn đã khô héo của trầm thiên phàm từ từ
ngẩng đầu lên, mở ra đôi mắt, nhưng ánh mắt của ông ấy lại không hề nhìn về phía ác linh, mà là rơi trên cỗ quan tài màu đen

“Vũ minh uyên, ngươi và ta đều già rồi”

Nói xong, trầm thiên phàm mở hai tay ra, cơ thể của ông ấy phảng phất
như đã héo đến nỗi như một cái thây khô, trước động tác này của ông ấy,
những tiếng xương sống di chuyển không ngừng phát ra

Lúc này, quỷ hoả và thi khí đến từ người long vương đều tiêu tán, nhưng
lại nhanh chóng hội tụ trên người trầm thiên phàm, trên người trầm thiên phàm, lúc thì quỷ hoả hoành hành lúc thì hắc khí ngập tràn, quỷ hoả và
tích thi khí lúc này chia ra hai tay trái phải của trầm thiên phàm, cuối cùng biến thành hai đạo lưu quang đen và xanh, trực tiếp lao về phía ác inh đang tức giận

Tham Khảo Thêm:  Chương 1927

Thi khí và quỷ hoả trên ngưoif long vương đã bị trầm thiên phàm cắn
nuốt, lúc này nó đã biến thành một bộ xương trắng khổng lồ đầy quỷ dị,
nhưng linh hồn của nó vẫn còn trong cơ thể, lúc này, long vương gầm lên
bất an, dường như vô cùng sợ hãi cơn sấm sét này

Mà vào lúc này, sấm sét và lưu quang đen xanh hai màu gặp nhau, nhất
thời mặt đất dưới chân tôi liền run lên dữ dội, những cục đá trên mặt
đất cũng xuất hiện vết nứt nhỏ, bay lơ lửng trên không trung, rồi lại
nhanh chóng tan thành mây khói

Tôi ở cách xa bọn họ trăm mét, cũng chịu lấy sự ảnh hưởng bởi khí tượng
này, tôi đau đớn bịt tai lại, máu tươi không ngừng chảy ra từ thất khiếu của tôi(bảy lỗ trên mặt: tai, mắt, mũi, miệng)

Giờ phúc này trong lòng tôi vạn phần khó chịu, trầm thiên phàm và vũ
minh uyên để tôi ở lại nơi này, khiến sự tồn tại của tôi như một con
kiến, làm tôi bị cuốn vào làn sóng của hai người họ, không được yên thân

Trận chiến của bọn họ ở hiện trường cũng không khiến họ phải chịu tổn
thương quá lớn, nhưng đối với tôi mà nói thì chính là một mối đe doạ
chết người!

Lúc này chuỗi phật châu trên tay tôi đột nhiên phát sáng, phật quang
hiền hoà bao lấy toàn bộ cơ thể tôi, sấm sét từ ác linh, cũng như sự tấn công của quỷ hoả và tích thi khí đều bị chặn bên ngoài phật quang,
không thể gây thêm bất kì thương tổn gì cho tôi

Nhìn thấy cảnh tượng này, tôi thở phào nhẹ nhõm, mau chóng lùi về phía
sau, núp phía dưới một cái núi nhỏ vì sợ bị ảnh hưởng từ tàn tích

Sấm sét, quỷ hoả và thi khí, hai hên không ngừng giằng co, rất nhiều âm
khí bao phủ cả hiện trường, lấy hai người bọn họ làm trung tâm, trong
phạm vi trăm mét, đất đá trên mặt đất đều tan thành mây khói, cây cối
trở nên khô héo, đến cả quỷ mộ đường cách đó không xa cũng sụp đổ trước
lực lượng mạnh mẽ này, đại môn và vách tường phía trước thậm chí còn
biến thành tro, bay trong không trung

Tham Khảo Thêm:  Chương 454: Mã số 050 - Con đường dài bất tận (1)

Gào!..

Giờ phút này liền vang lên một tiếng gầm, đòn tấn công của hai người
cũng đã đạt đến cực hạn, một bầu không khí trộn lẫn giữa sấm sét, quỷ
hoả và thi khí lấy hai người làm trung tâm, quét ngang ra xung quanh,
bùn đất trên mặt đất còn bị cạo sạch từng lớp, lộ ra lớp đá cứng bên
dưới

Long vương bên dưới trầm thiên phàm cuối cùng cũng không chịu được đạo
khí mạnh mẽ này, nó gầm dài lên đầy thảm thiết, cơ thể trơ xương của nó
giống như một cái bánh xe bị cơn sóng thần đập vào, đẩy ra phía xa xa,
cuối cùng rơi xuống bên trong một đạo viện, toàn bộ đạo viện này cũng bị sụp đổ thành phế tích.

Ác linh khổng lồ đó lúc này cũng trở nên hư ảo, quyền trượng màu xanh
trong tay cũng vỡ nát, trên người không ngừng bắn ra sấm sét

Mà phía sau ác linh, bên trên cỗ quan tài gỗ đen đó, lúc này cũng có một vết nứt, từng đợt thi thủy tuôn ra từ đó, đen ngòm cả một mảnh

Trầm thiên phàm không bị ảnh hưởng nhiều bởi cú va chạm mạnh mẽ này, ông ấy khoanh gối ngồi ở nơi bùn đất cao hơn cả mét, ánh mắt nhìn về phía
trước, nhìn vào quan tài gỗ đen đã bị nứt, không có ý định động thủ tiếp

Mà ác linh cũng giống như trầm thiên phàm, ngừng tấn công và cúi đầu
xuống, nhìn về phía trầm thiên phàm, chậm rãi mở miệng:”đúng a, chúng ta đều đã già. “

Lời nói vừa rơi xuống, từng trận gió âm thổi đến, cỗ quan tài gỗ đen lúc này cũng hoàn toàn vỡ tan, từng mảnh quan tài rơi xuống mặt đất

(tiếng nc chảy)!

Một khắc này, tiếng nước chảy ra từ bên trong quan tài gỗ đen kêu lên,
khi quan tài vỡ nát, rất nhiều thi thủy chảy ra từ bên trong, mà ngoài
thi thủy chảy từ trong quan tài ra, thì còn có một bộ xương trắng kì lạ

Tham Khảo Thêm:  Chương 2137

Bộ xương này được dưỡng bên trong thi thủy, nhưng nó lại hoàn toàn khác
với những bộ xương tôi nhìn thấy trước đây, trên người bộ xương loé lên
những tia điện quang, y hệt như sấm sét lúc nãy ác linh triệu hoán ra

Bộ xương có điện quang này gục xuống đất, nhìn có vẻ không giống vật sống

Mà bây giờ, ánh mắt của trầm thiên phàm cũng đã rời khỏi người ác linh,
nhìn về phía bộ xương không hề có tí động tĩnh đó, lẩm bẩm:”Vũ minh
uyên, rốt cuộc ngươi cũng xuất hiện. “

Theo lời bói của trầm thiên phàm, ác linh cúi đầu xuống nhìn bộ xương,
thân thể ác linh cũng dần trở nên mờ ảo, trên ngưoif toả ra rất nhiều âm khí mau chóng bay về phía bộ xương

Chỉ một lúc sau, ác linh lúc nãy đấu nagng tay với trầm thiên phàm đã
biến mất, thân thể ác linh biến thành âm khí, hoà vào trong bộ xương
trên mặt đất

Cạch cạch!

Từng tiếng xương chuyển động truyền tới, vốn là bộ xương hệt như một vật chết lúc này lại đột nhiên cử động

Sau đó, thi thủy chảy ra từ cỗ quan tài cũng dừng lại, chuyển hướng chảy đến trên người bộ xương

“Trầm thiên phàm, tình huống của bản tôn ngươi cũng hiểu, cớ sao là bắt đích thân bản tôn xuất hiện. “

Vào lúc này, bộ xương đó khẽ thì thào, rồi từ từ đứng dậy khỏi mặt đất,
mà vào lúc bộ xương vừa đứng lên, phần lớn thi thủy thuận lợi mà chảy
dọc theo xương sống, lấp đầy khoang cơ thể trống rỗng của ông ấy, biến
thành bộ dạng một người đàn ông lùn và mập mạp

Thấy hai người đã không còn ý chiến đấu tiếp, tôi bước ra khỏi nơi núp, nhìn về phía người đàn ông được thi thủy tạo thành.

Trên người người đàn ông này, thi thủy không ngừng dâng trào, mà bên
trong thi thủy, còn có thể thấy một đạo điện quang lờ mờ, nhìn vô cùng
quỷ dị

Mà từ câu nói lúc nãy của trầm thiên phàm với ông ấy, thì người đàn ông
tạo thành từ thi thủy này chính là quỷ mộ môn chủ vũ minh uyên?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.