Âm Quan Minh Thê

Chương 222



Động tĩnh lầu dạy học đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, khi từng vết nứt xuất hiện, rất nhiều đá vụn bay lên, rơi xuống bục và bàn uống nước khiến tất cả mọi người hét lên sợ hãi, lập tức chạy ra khỏi trường học

Lúc này Tưởng Kim Quý còn chưa phản ứng kịp, hoảng hốt mà nhìn toà lầu dạy học đang sụp xuống, nhất thời quên mất chạy trốn

Nhìn thấy một màn này tôi vội chạy lên, tâm lực trào ra từ tay tôi, lập tức dùng thổ hành thuật, một cục bê tông đang rơi từ trên xuống lập tức chịu sự tác độn của thổ hành thuật chuyển đổi phương hướng, đập vào bàn uống nước đang không có ai ngồi, khiến nguyên cái bàn vỡ thành mấy mảnh

“Mau chạy! “

Tôi lao lên bục, một tay nắm lấy Tưởng Kim Quý còn chưa định thần, nhanh chóng kéo ông ta đến khu vực an toàn

Rầm rầm rầm….

khi tôi vừa nắm lấy Tưởng kim Quý chạy ra khỏi trường, toàn bộ toà lầu dạy học liền sụp xuống, từng bức tường nứt toát ra, nhiều đá vụn và những thanh sắt bay ra ngoài, rất nhiều người không kịp chạy trốn, đem theo từng trận tiếng la hét mà chìm dưới đống đổ nát

“Đây…. đây là chuyện gì? Chuyện gì vậy?? “

Khuôn mặt vốn đang toả sáng của Tưởng Kim Quý, lúc này liền trở nên trắng bệch, nhìn một màn này, môi ông ta cũng (tím)tái lại

Toàn bộ lầu dạy học sụp đổ trong chưa tới một phút, nháy mắt đã hoá thành một bãi phế tích, tất cả mọi người đều kinh hoàng nhìn toà nhà sụp xuống, trong lòng vô cùng sợ hãi

“Phạm đạo trưởng, phạm đạo trưởng, đây là làm sao vậy! Làm sao toà lầu này sụp xuống rồi? “

Lồng ngực Tưởng Kim Quý nhấp nhô dữ dội, cậu ta nhìn sang Phạm Toàn ở bên cạnh, hướng ông ta hỏi từng câu chất vấn

Tuy nhiên, Phạm Toàn lại không nói gì cả mà nhìn chằm chằm vào bãi nát vụn kia

Thuận theo ánh mắt của Phạm Toàn, tôi nhìn thẳng vào chính giữa đống vụn vỡ, liền cảm giác được có từng trận âm khí truyền ra

Tôi có chút nghi ngờ nhìn Phạm Toàn, liền đi về phía âm khí tản ra

Lúc này, hiện trường một mảng hỗn loạn, nhiều người dân trong thị trấn chưa kịp chạy trốn liền bị chôn vùi trong đống đổ nát, rất nhiều người bắt đầu tự nguyện giúp đỡ, lấy đất đá cứu những người bị chôn vùi ra

Tham Khảo Thêm:  Chương 1241

Tôi phớt lờ tiếng la hét của những người bị chôn vùi trong đống phế tích, thay vào đó tôi đến trung tâm phế tích của toà lầu dạy học,đây là nơi âm khí toả ra nồng đậm nhất

Tôi liền dùng thổ hành thuật, những tảng đá bị tôi không phí chút sức lực nào mà dời sang bên cạnh

Những đất đá vụn này dưới tâm lực của tôi liền bay lên, lộ ra mặt đất bên dưới

Mà bên trên đó liền xuất hiện một cái miệng giếng

Miệng giếng này bị người ta dùng xi măng bịt kín lại, nhưng bên trên cũng đã xuất hiện từng tầng vết nứt, một đạo khí đánh vào phía trên miệng giếng, các mảnh vỡ lập tức văng ra, mà miệng giếng này cũng xuất hiện trước mắt tôi.

Giếng rất sâu, vừa nhìn thoáng qua bên dưới một mảnh đen ngòm, khiến tôi nhìn không rõ tình huống bên dưới, nhưng trên thành giếng lại có từng lá bùa giấy vàng, giống như đang trấn áp điều gì đó

Tuy nhiên, những lá bùa vàng này đã có vết cháy xém,. Dường như không thế trấn áp sự tồn tại bên dưới giếng, rất nhiều ân khí đang toả ra từ bên trong

“Làm sao lại như vậy, làm sao lại như vậy???”

Lúc này phạm toàn liền đi tới, ông ta đứng bên cạnh tôi, ánh mắt rơi trên những lá bùa giấy bị cháy đen, sắc mặt tái nhợt, không ngừng lẩm bẩm

“Lão tiên sinh, không biết trong miệng giếng đang phong ấn thứ gì? “

Tôi quay đầu nhìn về phía Phạm toàn, nghiêm túc hỏi ông ta. Thứ bị phong ấn dưới giếng này tôi không cách nào nhìn thấu, cũng không dám tùy ý vào giếng

Toà lầu dạy học này không phải một cô g trình yếu ớt, ngược lại giống như bị một thế lực mạnh mẽ thần bí phá hoại, các thanh thép trong bê tông vốn không phải vì chất lượng kém mà đứt gãy, mà là từng cây từng cây bị cưỡng ép gãy!

“Mau, mau! Để tất cả mọi người đều rời khỏi đây, đều rời khỏi đây!! “

Phạm toàn không để ý sự khó hiểu của tôi, mà hét lên với Tưởng Kim Quý

Đồng thời, phạm toàn cũng cắn nát ngón tay mình, rất nhiều máu chảy ra từ cổ tay ông ta, hoá thành từng đạo bùa máu, không ngừng đánh về phía thành giếng, mà những âm khí đang trào ra từ đó cũng lúc này mà bị áp chế xuống.

Tham Khảo Thêm:  Chương 47: Thủy tổ giả bộ đứng đắn (23)

Sắc mặt Tưởng Kim Quý lúc này rất khó coi, trong đám người rời khỏi hiện trường, tôi thấy những âm khí bị phạm toàn tạm thời áp chế, liền đi về phía trước, lấy những tảng đá vỡ, cứu những người trong đống phế tích

Thị trấn nhỏ này có chút hẻo lánh, xe đồn cảnh sát phái ra cũng không đến kịp đây

Qua khoảng một tiếng, người cuối cùng trong đống phế tích ra, Tưởng Kim Quý cũng vội phân phó nhân viên của mình, đưa người bị thương đến bệnh viện gần đây

Dưới sự sắp xếp của Tưởng Kim Quý, tất cả mọi người đều tản ra trường học, toàn bộ trấn nhỏ trở nên náo nhiệt ồn ào, mà bây giờ cũng đã đến buổi tối

“Ngoi trường này, không thể trấn áp được oán hận 9 năm của oán linh! “

Đợi đến khi tất cả mọi người đều an toàn rời đi, nguyên ngôi trường chỉ còn lại tôi và phạm toàn, thì ông ta thở dài nói

“Oán linh? Cái gì oán linh? “Tôi cau mày lại hỏi phạm toàn

Phạm toàn không trả lời mà nhìn vào trong giếng, sau đó nói với tôi:”Đỗ minh, tôi biết đạo hành của cậu cao thâm, hôm nay trong thôn nhỏ xảy ra chuyện lớn như vậy, vẫn xin cậu ra tay giúp đỡ a! “

“Nếu như có liên quan đến ma quỷ, tôi không thể đứng im nhìn, chẳng qua bây giờ ông phải trả lời câu hỏi kia của tôi trước. ” Tôi gật đầu, nói như thế với Phạm toàn

“Trong giếng này, phong ấn một cỗ thi thể của đạo sĩ, đạo sĩ này tên là Lã Duy, chuyên tu luyện tà ma ngoại đạo, sau này ông ta bị chính tà ma mà mình tu luyện phản thương, cuối cùng chết đi, vì không để oán hồn của ông ta đi quấy nhiễu nhân gian, cho nên tôi mới để linh hồn ông ta kẹt trong xác thịt, rồi dìm xuống dưới giếng, phong ấn đến bây h”

Phạm toàn thở dài nói với tôi:”Nhưng tôi không nghĩ tới, qua chín năm này, oán khí của lã duy này vẫn chưa biến mất, cho nên mới nhờ Tưởng kim quý xây trường học ở đây, muốn dùng dương khí của trường để trấn áp ông ta, nhưng không ngờ ngôi trường vừa mới xây xong liền bị hủy hoại a! “

Tham Khảo Thêm:  Chương 35-36

Nghe vậy, mày tôi tự giác chau lại, nhất thời không dám tin lời ông ấy nói là giả hay thật, chẳng qua những âm khí và oán khí đó rất sâu

Nếu như đã có oán linh, không cần biết là vì lí do gì, chí cần ông ta quấy rầy sự yên bình của một bên thì tôi không thể làm ngơ được

Từng trận ngọn lửa ý niệm bốc lên từ tay tôi, xoá đi màu đen của đáy giếng, khiến tôi nhìn rõ tất cả bên trong

Chỉ thấy dưới ánh lửa, có một cỗ thi thể khô héo nằm dưới miệng giếng, bây giờ thi thể này đã khô, trên người mặc một áo choàng màu vàng, hai tay nắm vào thành giếng, đầu nâng lên một góc 90 độ, hốc mắt khô khốc nhìn về miệng giếng, có vẻ như ông ta không hề chết khi vừa bị vứt xuống giếng, ngược lại còn vùng vẫy bên trong một lúc, trên người ông ta còn có rất nhiều tơ nhện

Tôi nhặt một sợi dây thừng từ trong đống phế tích, muốn kéo thi thể của ông ta khỏi giếng, nhưng Phạm toàn bên cạnh lại vội đi đến, hướng tôi lắc lắc đầu

“Đỗ minh, thi thể này không được động đậy, nhất định phải phong ấn lại, nếu không, ông ta vừa nhận được dương khí của thế giới bên ngoài, sợ rằng sẽ sống lại a! “Phạm toàn nói với tôi, trong mắt loé lên tia lo lắng

Nghe thấy lời này, tôi không khỏi sững sờ một hồi, sau đó dừng động tác của bản thân lại, cuối đầu xuống nhìn đáy giếng, nhìn vào cỗ thi thể đạo sĩ đã khô héo bên dưới.

Vào lúc này, đột nhiên có một trận gió âm thổi đến từ sau lưng, trận gió âm này rất kì lạ, lại trực tiếp xuyên qua mặt tôi mà đi vào trong miệng giếng

Khi trận gió âm này vừa thổi đến, tôi thấy những lá bùa dán trên thành giếng liền mau chóng cháy đen, biến mất trong nháy mắt, mà toàn bộ bùa máu phạm toàn đánh ra, cũng cạn kiệt trong tích tắc

A….

Một giọng nói khàn đục phát ra từ đáy giếng, tôi kinh ngạc phát hiện, cỗ thi thể đạo sĩ đó lúc này lại nhúc nhích!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.