Âm Quan Minh Thê

Chương 231



Bóng dáng đó, tôi đã từng thấy qua, đó là con mèo hoa lúc trước phù băng nhặt về từ bên ngoài, nhưng nó đã rời đi rồi a,tại sao lại xuất hiện ở đây?

Nhưng những điều này bây giờ cũng không quan trọng, tôi nhìn về phía quan tài của con mèo, thì thấy phạm toàn đang lấy tay ấn lên nắp quan tài, ông lấy kéo tự cắt cổ tay của mình, rất nhiều máu chảy ra từ cổ tay ông

xuống nắp quan tài

Mà lúc này phạm toàn liền bắt đầu niệm chú ngữ, những máu tươi chảy ra từ tay ông dưới tác dụng của tâm lực bắt đầu tụ lại thành từng lá bùa, sau đó thấm vào trong quan tài

Lúc này, phạm toàn đang dùng máu của bản thân để tạo thành một pháp trận bên ngoài quan tài, pháp trận này dần hình thành, tâm lực bao lấy toàn bộ quan tài, tiếng mèo thần tài gào thét bên trong quan tài dần lắng xuống, sau đó im bặt

Khi tiếng kêu gào của mèo thần tài dừng lại, phạm toàn thở phào nhẹ nhõm, từng tia mồ hôi lạnh chảy xuống từ người ông

“Thật nguy hiểm, thật nguy hiểm a, nếu con mèo này bò ra khỏi nắp quan tài, hậu quả thật không dám nghĩ tới! “

Phạm toàn lau mồ hôi lạnh trên mặt, nói với tôi, tưởng kim quý ở một bên còn chưa hết sợ hãi

Mèo thần tài bên trong quan tài này, tuy rằng đạo hành của nó không phải quá mạnh, nhưng thân mang nghiệp chướng, một khi nó xuất quan, sẽ cắn ngược lại chủ nhân của mình, mà loại nghiệp chướng này không phải bất cứ người đạo hành cao thâm nào cũng có thể nhẹ nhàng giải quyết, khi mèo thần tài thoát khỏi sự trói buộc, vậy thì nghiệp chướng của nó muốn giáng lên người ai thì chính là người đó, không thể chối bỏ. Trừ khi vào lúc nó ra khỏi quan tài, trong thời gian chính xác để giết chết nó mới có thể loại trừ hậu hoạ

“Trước mắt tuy cách ngày nó ra khỏi quan tài còn ba ngày, nhưng con mèo thần tài này đã bắt đầu không an phận rồi, chỉ sợ khoảng thời gian này sẽ không được yên ổn a! “Phạm toàn thở dài nói

Phạm toàn và tưởng kim quý là bạn cũ, lại nhận qua ân huệ của ông ấy, vì vậy ông ấy mới để tâm đến chuyện tưởng kim quý đến thế

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Phạm tiên sinh, xin hỏi lúc con mèo chiêu tài này xuất quan chính xác là vào khi nào? “tôi hỏi phạm toàn

Phạm toàn trả lời:”Giờ tý ba ngày sau. “

“Ừm. “

Tôi gật gật đầu, giờ tý ba ngày sau, cũng là nói chính là vào ngày 16/6,đó là lúc trăng tròn nhất trong tháng này, lại cộng thêm giờ tý là lúc âm khí nồng đậm nhất, mèo thần tài xuất quan vào lúc này tà tính cường thịnh nhất, muốn đối phó với nó cũng không phải là chuyện dễ

“Nếu đã như vậy ba ngày sau chúng ta hãy tới, trước mắt tôi thấy vẫn không nên thấy ánh sáng quá nhiều, miễn cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn. “

Tôi nói với phạm toàn và tưởng kim quý, hai dấu mèo cào trên nắp quan tài đó, còn có thân ảnh của con mèo xuất hiện ngay cửa khiến lòng tôi sợ hãi

Phạm toàn và tưởng kim quý vốn chỉ định đưa tôi đến nhìn quan tài này một cái, mà lúc nãy lại xuất hiện nhiều chuyện quỷ dị như vậy cũng khiến bọn họ một trận tâm thần không yên, xác nhận mọi chuyện tạm thời ổn thoả, bọn họ gật đầu sau đó dẫn tôi và phù băng rời khỏi phòng dưới lòng đất

Trước khi đi phạm toàn còn đặc biệt quấn một tầng chỉ đỏ xung quanh căn hầm, đồng thời còn rắc thêm một tầng gạo nếp ở cửa để phòng ngừa hậu quả

Làm xong những điều này, chúng tôi rời khỏi căn hầm, tưởng kim quý khoá cửa lại, còn cài thêm một cái khoá sắt to

Phù băng là một người câm, không thể nói ra bất cứ điều gì, nhưng cô lại kì lạ nhìn xung quanh, giống như mọi vật trên thế giới đối với cô đều vô cùng mới mẻ

Từ đầu đến cuối trên mặt cô đều mang theo một nụ cười hồn nhiên, phảng phất thế giới của cô ấy luôn luôn vui vẻ, không hề có một chút sợ hãi hay lo lắng nào…..

Rời khỏi căn hầm, chủ một lúc sau chúng tôi liền trở về phòng khách biệt thự

Trong phòng khách một mảnh im lặng, khi chúng tôi vừa bước vào liền thấy con trai tưởng kim quý đang ngồi chơi trên sàn

Tham Khảo Thêm:  Chương 62

Con trai tưởng kim quý chỉ mới hơn ba tuổi, lúc này dang hai chân ra, cuối thấp đầu xuống, quay lưng về phía chúng tôi.

Tôi nhìn thấy một con mèo đang chơi trong lòng thằng bé, liên tục vẫy vẫy đuôi, lộ ra từng đốm trắng trên người

“Tiểu Nam, con đang chơi gì vậy, dì Trương đâu? “

Nhìn thấy con trai mình đang ngồi chơi cùng một con mèo, sắc mặt tưởng kim quý có chút khó chịu

Mà lúc này tôi cũng cau mày chặt lại, bởi vì con mèo này y hệt với con mèo mà phù băng mang về, bộ dạng của nó cũng rất giống con mèo xuất hiện ở cánh cửa căn hầm…

Mũi tôi ngửi ngửi trong không khí, lại phát hiện trong bầu không khí âm lãnh này có mang theo mùi vị máu tươi

Mà lú này phù băng thấy đứa trẻ đang chơi với con mèo, thì nụ cười trên mặt càng trở nên sáng lạn

“Dì Trương, dì trương! Tiểu nam ngồi trên đất không ai trông coi, dì đi làm gì vậy hả? “

Tưởng kim quý không đi ôm con trai mình lên mà hét lên với bảo mẫu chăm sóc con trai mình

“Ô, đến đây đến đây! Thằng bé tiểu nam này nói muốn ăn bánh bí ngô nên tôi liền chạy ra chợ… “

Lúc này ở cửa lớn phòng khách truyền đến âm thanh của người phụ nữ trung niên, một lúc sau người phụ nữ trung niên mặc quần ao giản dị cầm túi giấy vội đi vào

“Á!…. Không! Đây là xảy ra chuyện gì??? Tiểu nam a!! “

Tuy nhiên người phụ nữ trung niên này chỉ vừa mới bước một chân vào cửa, nụ cười trên mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, bánh bí đỏ bà mua cho tiểu nam cũng rơi trên mặt đất, mà người bà ấy cũng mềm nhũn ngã xuống đất

“Dì Trương, làm…. làm sao vậy? “

Thấy người phụ nữ trung niên này đột nhiên phản ứng thái quá như thế, tưởng kim quý sửng sốt, có chút căng thẳng hỏi bà ấy

“Tiểu nam thằng bé…. thằng bé…. “

Bà ấy còn chưa nói hết câu, đột nhiên gục đầu trực tiếp ngã hôn mê dưới đất, giống như đã bị hù doạ rất lớn

Tham Khảo Thêm:  Chương 17-2: Anh mặc lại chiếc áo khoác màu trắng đó cho em xem được không?

Sắc mặt tưởng kim quý trở nên khó coi, ông nuốt nuốt nước miếng, nhìn về phía con trai đang ngồi chơi dưới sàn với con mèo hoa

“tiểu nam? tiểu nam? “

Tưởng kim quý gọi con trai hai tiếng, nhưng tiểu nam lại không để ý đến lời nói của ông, vẫn cúi đầu xuống đất, để cho con mèo heo đi vòng quanh người

Tưởng kim quý khó chịu, trong lòng dâng lên dự cảm bất an, tưởng kim quý đưa tay ra, vỗ nhẹ vào vai tiểu nam

Thân thể của tiểu nam dưới hành động của tưởng kim quý liền ngã về phía sau, mà bộ dạng của thằng bé khiến tôi vạn phần kinh hãi!!

Tiểu nam ngã xuống đất, trên mặt và người thằng bé lúc này dính đầy máu, giữa hai chân thằng bé đã là một vũng máu

Con mèo hoa đó không phải là đang chơi với tiểu nam mà chính là đang ăn máu thịt của thằng bé!

Cổ của tiểu năm đã bị cắn ra, lồng ngực cũng đã bị con mèo hoa đó cào ra một lỗ, lúc này con mèo hoa đó đang trên ngực thằng bé, không ngừng xé ra nội tạng và thịt vụn ở lồng ngực

Nhìn thấy một màn này khuôn mặt tưởng kim quý méo mó đến cực điểm, thân thể của ông bắt đầu run rẩy dữ dội, ông mở miệng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại ngã xuống mặt đất

Meo!….

Con mèo đang thưởng thức mỹ vị này cuối cùng cũng chú ý đến mấy người ở hiện trường là chúng tôi, nó ngẩng đầu lên kêu meo một tiếng với chúng tôi, trên móng vuốt và đầu nó đã bị máu nhuộm thành đỏ tươi

“Súc sinh! Súc sinh!! “

Phạm toàn ở một bên hai mắt đỏ ngầu, không ngừng mắng chửi con mèo hoa, sau đó đưa tay đánh ra một đạo khí đánh vào người con mèo hoa

Méo meo..

Một tiếng hét bén nhọn vang lên, con mèo này bị đạo khí đánh trúng, toàn thân liền vặn vẹo quỷ dị, bay về phía cầu thang phía sau.

Trên mặt tôi vạn phần trầm trọng, tôi vô ý nhìn phù băng một cái, phát hiện cô ấy lúc này cũng đang nhìn tôi, nụ cười hồn nhiên trên mặt lúc này đã trở nên trắng bệch, giống như không biết phải làm sao….


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.