Âm Quan Minh Thê

Chương 51: Liễu rủ hoa cười lại gặp làng



Trước giờ tôi chưa từng nghĩ,bản thân có một ngày xui xẻo như vậy

Tôi cõng Thẩm Băng Dao điên cuồng chạy,không cẩn thận bị lăn xuống sườn
núi,trên người ngã đến mức bầm tím từng mảng cũng thôi đi,còn bị Thẩm
Băng Dao cắn mạnh vào cổ

Thẩm băng dao cắn tôi cũng không trách cô ta,sau đó lại gặp phải sự bao
vây công kích của bầy sói hoang,sói hoang nó cắn tôi khắp nơi,cuối cùng
không ngờ còn bị một con sói đen xô ngã,lại lần nữa lăn xuống sườn dốc

Lúc tôi sống dở chết dở,lại có hai thanh niên xuất hiện trước mặt,dưới
ánh sáng của đèn pin,tôi nhìn thấy trong tay họ có súng săn,trong tay
một tên còn nắm lấy một cái dao ( người miền trung gọi là dao đăn,không
biết người bắc gọi là dao gì,dao to to để chặt cây khi mình đi vào rừng
á?)

Trong đêm khuya,trong rừng núi hoang vu này đột nhiên xuất hiện hai
người lạ cầm súng săn và dao,trong lòng tôi lập tức hoang mang,tôi muốn
đứng dậy,nhưng vết thương trên người đau kịch liệt

Đúng lúc này,người cầm dao cầm lấy đèn pin đi về phía tôi,nhìn hắn ta
cầm dao từng chút một tiến về phía tôi,trong mắt tôi lóe lên một tia sợ
hãi

“ các người..muốn làm gì,trên người tôi không có tiền”

Tôi rất lo lắng nhìn người đó hỏi

Nhưng mà,hắn ta không để ý đến tôi, trực tiếp vọt qua người tôi,đi đến trước xác con sói đen

Người đó dùng chân đá vào xác con sói đen,sau khi xác định nó đã
chết,người đó quay đầu nhìn tôi một cái: “ con sói này,là cậu giết à?”

Tôi vội vàng gật đầu: “ đúng vậy,tôi gặp phải sự công kích của bầy
sói,ngoài con sói này ra,trong hẻm núi ở phía trên kia,còn có xác của
những con khác”

Nghe vậy,trên mặt hắn ra hiện lên sự kinh ngạc: “ cậu nói cái gì,một
mình cậu solo với cả một bầy sói,còn giết chết một bầy sói?”

Tôi tiếp tục gật đầu,cũng không giảo biện nhiều: “ nếu như anh không tin,có thể tự mình đi lên xem”

Sắc mặt người đó lập tức nghiêm túc,sau đó lôi từ trong túi ra một chiếc điện thoại nokia,nhanh chóng nhập số: “ alo.chú Cungg ( có thể bạn đã
quên nhưng chú Long ở Bn thực ra cũng là chú Cung nhưng do mình dịch
nhầm -.-),cháu vừa phát hiện ra một người lăn từ trên núi xuống,hắn đã
giết con sói đó,hơn nữa theo những gì hắn nói,hắn còn tiêu diệt một đám
sói,bây giờ mọi người qua đây luôn đi..”

Tham Khảo Thêm:  Chương 799: C799: Linh hồn bị xé toạc 1

“ hai người..là ai vậy?”

Thấy hai người này không hề có ý muốn đánh tôi,tôi âm thầm thở phào nhẹ nhõm,,sau đó hỏi người thanh niên vừa gọi điện thoại

“ ồ,chúng tôi là người trong thôn ở gần đây,gần đây có một bầy sói
thường xuất hiện gần thôn chúng tôi,cắn chết cắn bị thương không ít gia
súc,người trong thôn chúng tôi thay phiên nhau đi tuần tra,vừa nãy tôi
và anh trai nghe thấy chỗ này có tiếng sói,vì vậy chạy vội qua đây,kết
quả thì nhìn thấy cậu” thanh niên đó trả lời

“ hóa ra là vậy”

Tôi cười,cuối cùng vẫn là tự mình suy nghĩ nhiều rồi,sau đó nói với họ: “ này,hai người có thể đỡ tôi dậy không? Mùa đông lạnh nằm trên mặt
đất…khó chịu”

Tên thanh niên bên cạnh lắc đầu: “ không được,vết thương trên người cậu bây giơ nhiều quá,nếu như tùy tiện di chuyển cậu,chỉ sợ sẽ càng nặng
thêm,vẫn nên đợi những người khác đi đến rồi tính”

Tôi hết cách,dù gì hai người này cũng là có ý tốt,chỉ đành ngoan ngoãn nằm trên mặt đất

Sau đó,hai thanh niên này trong lúc đợi những người khác đến,nói với tôi chuyện này đến chuyện khác,,thanh niên vừa gọi điện thoại tên Chu
Vũ,người còn lại tên Chu Hằng,là anh em ruột,còn thôn mà họ ở tên là
thôn Tân Mộc,trong sườn núi cách đây khá xa

Không bao lâu,tôi liền nhìn thấy dưới chân núi có rất nhiều ánh sáng đèn pin đi về phía bên này,không bao lâu,thì có 23 người dân thôn cầm súng
săn,gậy gộc,dao đi đến chỗ chúng tôi

Trong đám người này,tôi nhìn thấy một người trung niên mặc áo khoác tầm
40 tuổi,ông ta kinh ngạc nhìn tôi đang nằm trên mặt đất cùng với xác con sói bên cạnh,sau đó hỏi Chu Vũ có chuyện gì

Sau đó,Chu Vũ nói lại một lần những gì tôi mới nói vừa nãy cho người đàn ông trung niên đó

Nghe thấy những lời này,tất cả mọi người đều rất kinh ngạc,sau đó người
đàn ông trung niên dặn dò với mọi người mấy câu,có mấy người cầm súng
săn trèo lên sườn núi,đi về phía hẻm núi

Không bao lâu,mấy người này mặt mày hớn hở quay về,hét từ xa: “ chú
Cung,tên tiểu tử đó nói thật,trong hẻm núi đó,thật sự còn có mấy xác của sói”

Tham Khảo Thêm:  Chương 209

Tất cả mọi người đều như nổ tung,người trung niên tên chú Cung đó cũng
ngạc nhiên nhìn tôi: “ chàng thanh niên,con sói đen này cùng bầy sói
trong hẻm núi,đều là cậu giải quyết sao?”

“nếu không chú cho rằng vết thương trên người tôi từ đâu mà đến?”

Tôi không khách khí nói với chú Cung đó: “ ngoài ra,các người ai có thể giúp tôi không? Toàn thân vết thương trên nguoif tôi,nếu như tiếp tục
nằm ở đây,sẽ có người chết đó..”

Nghe vậy,chú Cung dường như nhận ra bản thân không phải là lúc nói những chuyện này,chú ta gật đầu sau đó quan sát tình hình vết thương của tôi

“ tiểu tử,chân trái của cậu sái rồi,nhịn một chút tôi giúp cậu nắn lại”

Chú Cung nói xong,hai tay nắm lấy mắt cá chân của tôi,sau đó bóp mạnh vào trong

Cùng với tiếng xương khớp nối vào nhau vang lên,tôi cũng hét lên thảm
thiết,có điều may mà kĩ thuật của chú Cung này thành thạo,lập tức giúp
chân tôi ổn hơn nhiều

“mấy người các cậu lấy cáng đến đây,khiêng cậu này về thôn” sau đó,chú Cung dặn dò mấy người bên cạnh

Uy lực của chú Cung ở trong thôn có vẻ như rất cao,mấy người kia lập tức dùng gậy và dây leo bện thành cáng,khiêng tôi lên

“ tiểu tử,cậu tên là Đỗ minh à,cậu có biết không,hôm nay cậu đã giúp chúng tôi một chuyện lớn rồi”

Người dân thôn thu dọn xác của sói,sau đó mặt mày hớn hở đi về thônTân
Mộc,còn tôi nằm trên cáng,theo mấy người này về,trên đường đi,chú Cung
vui vẻ nói chuyện

“ bầy sói hoang này,chính là đã quấy nhiễu thôn chúng tôi mấy tháng
rồi,trong thôn chúng tôi mười mấy người đi bắt chúng,kết quả đều để
chúng chạy thoát,nhưng cậu thì tốt rồi,tay không mà đã đánh chết nhiều
sói như vậy,thậm chí ngay cả con đầu đàn cũng đánh chết,thực sự là khó
tưởng tượng nổi”

Chú Cung lảm nhảm,còn những người khác thì nhìn tôi bằng ánh mắt tò mò,xì xào đoán tôi làm sao đánh thắng bầy sói đó

Nhưng lúc này,chú Cung nhìn xuống chày giáng ma trên eo tôi,chú ta nhìn
chằm chằm một lúc,chau mày hỏi: “ Đỗ minh,cậu có phải là một đạo sĩ
không?’

Tham Khảo Thêm:  Chương 2777: Vận sức Chờ Phát Động (1)

Đột nhiên bị chú Cung hỏi như vậy,tôi không khỏi nghi hoặc,nhưng vẫn gật đầu: “ đúng vậy,có điều mới nhập môn chưa bao lâu”

“ vậy cậu có biết đạo thuật không? Giống như kiểu trừ tà đuổi ma ấy?” chú cung hỏi

Tôi gật đầu:” chuyện này thì không có vấn đề gì,trong thôn các chú gần đây có ma à?”

Âm thanh của tôi hơi lớn,làm cho tất cả mọi người xung quanh đều nghe
thấy,những người dân thôn vốn dĩ đang vui mừng hớn hớ đột nhiên không
cười nữa,lần lượt nhìn về phía tôi,tôi phát hiện,trong ánh mắt của họ
dường như có một sự sợ hãi

Biểu hiện của người trong thôn rõ ràng rất kì lạ,chú Cung cũng không
trực tiếp trả lời tôi,chú ta ho khan mấy tiếng sau đó nói: “ chuyện
này…vẫn nên đưa cậu về thôn,xử lí xong vết thương của cậu rồi nói”

Sau đó chú Cung không nói nhiều nữa,những người dân thôn còn lại cũng
rơi vào trầm mặc,chhir có hai người Chu Vũ và Chu Hằng thỉnh thoảng có
hỏi tôi làm sao mà đánh được sói,thậm chí hỏi tôi có phải biết võ thuật
hay không

Những lời này của họ,tôi không trả lời nhiều,tôi rất nghi hoặc với chú
Cung và những người dân thôn xung quanh và sự sợ hãi trên mặt họ,không
khỏi nghi ngờ họ rốt cuộc có tâm sự gì đó,trong thôn của họ,rốt cuộc đã
xảy ra chuyện gì

Đi nửa tiếng,nhóm người cuối cùng đã về thôn Tân Mộc,người dân thôn vác
xác soi về nhà mình,còn tôi được chú Cung đưa đến một phòng khám trong
thôn

Tuy hôm nay bộ dạng của tôi vô cùng thê thảm,nhưng may mà tôi có tu
luyện qua võ cổ,cơ thể mạnh khỏe hơn người khác rất nhiều,hai lần lăn
xuống sườn núi cùng sự công kích của bầy sói,cũng chỉ có bị thương ngoài xa,không hề tổn thương đến xương cốt và nội tạng,bác sĩ phòng khám sau
khi giúp tôi xử lí vết thương,băng bó và bôi thuốc tiêu sưng,thì bảo
tôi nghỉ ngơi cho tốt

Tôi chưa kịp mở lời,chú Cung đã yêu cầu tôi đi đến nhà chú ta ở tạm mấy hôm,tôi vô cùng cảm ơn vì chuyện đó

Sau đó,tôi lại được khiêng lên cáng,đi ra khỏi phòng khám

Lúc này,ánh trăng trên trời và sao không thấy nữa,,một trận tuyết rơi xuống—– trận tuyết đầu tiên của mùa đông đến rồi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.