Âm Quan Minh Thê

Chương 71: Hai phòng đơn



“ sư phụ,người từ lúc nào cũng thích đùa vậy?” tôi cười nói,không muốn tin câu nói này của Dư Thiên Hòa là thật

Dư thiên hòa không trả lời,chỉ quay lưng lại tôi không hé nửa lời

‘ Đỗ Minh,đừng nghịch nữa,mau xin lỗi sư phụ đi” nghe Dư Thiên Hòa muốn đuổi tôi,Thiệu Vũ Cẩn gấp gáp vội vàng nói với tôi

Còn Trương Đào cũng kéo lấy tôi: “ Đỗ Minh,một ngày là thầy cả đời là
cha,con ma nữ này tuy là xinh đẹp,nhưng mà là một con ác quỷ,giao cho sư phụ xử lí cô ta đi,không cần đến mức sư đồ rạn nứt như thế”

Trong đầu tôi lúc này trống rỗng,vốn dĩ là một cuộc hội ngộ tốt đẹp,lại
không ngờ sẽ vì Thẩm Băng Dao mà trở nên nghiêm trọng thế này

Dư Thiên Hòa cứ thờ ơ với tôi,tôi chưa từng nghĩ mình nếu như thật sự có ngày phải rời khỏi tiệm quan tài sẽ như thế nào,nhưng bây giờ,sư phụ
lại đang ép tôi lựa chọn giữa sư phụ và Thẩm Băng Dao

Sư phụ,Thẩm Băng Dao? Tôi nên chọn cái nào

Dư Thiên Hòa đối với tôi ân nặng như núi,ông ấy đã cứu tôi và cả nhà,còn dạy hết những gì từng học truyền đạt hết cho tôi,trong 3 tháng ày,tôi
gẫn như đã xem ông ấy là người nhà ngoài bố mẹ

Thẩm Băng Dao…là người trước khi chết Thẩm Trường Thu đã phó thác cho
tôi,còn Thẩm Trường Thu lại vì giúp tôi tìm ra Hứa Thiến mà chết thảm
trong tay của môn chủ Âm quan môn,đây là định mệnh cả đời này tôi nợ ông ta,cái chết của Thẩm Trường Thu còn chưa lạnh thi thể,tôi không thể
trừng mắt nhìn Thẩm Băng Dao chết trong tay sư phụ mình

Nhân sinh là một thứ rất kì lạ,khi thành toàn cái này,thì nhất định phải từ bỏ một cái khác,chúng ta thường lựa chọn từ bỏ người gần gũi nhất
với mình

Tình cảnh này dường như tôi đã từng trải qua,giống như lúc đầu tôi lựa
chọn giữa cha mẹ và Hứa Thiến,cũng giống như ngày hôm nay vậy,rõ ràng
biết Hứa Thiến là ma nữ,nhưng tôi nhất quyết không quan tâm đến sự phản
đối của cha mẹ,cố chấp chạy đi ra sau núi tìm cô ấy

Tôi từ từ thả Thẩm Băng Dao xuống,sau đó quỳ lên mặt đất,dập đầu 3 cái về bóng hình của Dư Thiên Hòa

Tham Khảo Thêm:  Chương 2331

“ sư phụ,đồ đệ bất hiếu,xin người tha thứ,sau ngày người…có gì khó
khăn,xin hãy nói với con một tiếng,con liều mạng cũng sẽ tìm đến..”

Nói xong câu này,tôi ôm lấy Thẩm Băng Dao đứng dậy,nhưng nuosc mắt sớm đã trào ra

Dư Thiên Hòa không trả lời,ông ấy vẫn quay lưng lại với tôi,nhưng cơ thể thì rõ ràng là có chút run rẩy

“ Đỗ Minh,sư phụ đã lớn tuổi rồi,đệ sao có thể nói với ông ấy như thế,đệ thật là…” Thiệu Vũ Cẩn và Trương Đào ở bên cạnh rất thất vọng lắc đầu

Tôi nhìn hai sư huynh bình thường hay chăm sóc mình,trên mặt miễn cưỡng
nở một nụ cười: “ hai sư huynh,chăm sóc tốt cho sư phụ, đệ….đi trước
đây”

Nói xong,tôi chùi nước mắt,sau đó đưa Thẩm Băng Dao rời khỏi căn phòng,đi xuống tầng hai,đến bên ngoài căn phòng

Tôi quay đầu nhìn tấm biển hiệu “ Linh Đạo Thọ Mộc Điện”,trong lòng chua chát

Tôi đứng ở cửa rất lâu,lúc này mới ôm Thẩm Băng Dao lặng lẽ rời đi

“ tiên sư nó,Dư Thiên Hòa tôi rốt cuộc đã tạo nghiệp gì,lại dạy dỗ một đồ đệ không biết phải trái nhu vậy,tạo nghiệp mà..”

Lúc tôi rời đi,tôi nghe thấy trong cửa hàng,thấp thoáng truyền đến âm
thanh bi đát của Dư Thiên Hòa,áy náy trong lòng lúc này dâng trào đến
đỉnh điểm

Tôi bây giờ,ôm lấy Thẩm Băng Dao mờ mịt bước đi trên đường,tôi đã không
thể quay về cửa hàng nữa,nhưng tôi cũng không dám về nhà,nếu như để cha
mẹ biết,tôi vì một con ma nữ khác mà đoạn tuyệt quan hệ sư đồ với Dư
Thiên hòa,bọn họ rốt cuộc sẽ nghĩ như thế nào

Trời đã không còn sớm nữa,Thẩm Băng Dao cũng cần được trị liệu gấp,tôi
không dám chần chờ lâu thêm nữa,đi đi lại lại một lúc ở trên đường,tôi
đã đi vào trong một khách sạn

“ ông chủ,cho tôi hai phòng đơn”

Tôi đặt chứng minh thư lên trên quầy,nói với nhân viên phục vụ

Nhân viên là một thanh niên 2 mấy tuổi,anh ta dùng một ánh mặt quái dị
quan sát tôi và Thẩm Băng Dao,sau đó nở một nụ cười thâm sâu

“ anh à,anh ôm một người đẹp đến thuê phòng,một phòng chắc là đủ rồi chứ,hai cái không phải là quá lãng phí rồi sao?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 168

Nhân viên phục vụ rõ ràng hiểu nhầm tôi và Thẩm Băng Dao là người
yêu,tôi cũng lười giải thích với anh ta,không nhẫn nại nói: “ tôi có
tiền,thuê hai phòng tôi thích thế,không được à?”

“ đương nhiên là không vấn đề gì,nếu như anh muốn bao cả cái khách sạn này cũng được”

Nhân viên phục vụ cười ngượng ngùng,sau đó nhìn máy tính nói: “ thật ngại quá,phòng đơn chỉ còn mỗi một phòng nữa”

“ vậy phòng đôi có không?” tôi hỏi

Nhân viên gật đầu,sau khi giao tiền,thì đưa cho tôi một chùm chìa khóa

“ ôm lấy cô gái xinh đẹp như vậy đến khách sạn,kết quả con trai lại là một tên ‘bóng’,thật là quá kì lạ’

Lúc tôi ôm thẩm băng dao đi lên cầu thang,thì nghe thấy nhân viên lễ tân kia nói

Tôi không giải thích nhiều,sau đó mở cửa phòng đi vào trong

Đóng cửa lại,tôi đặt cơ thể của Thẩm Băng Dao lên giường,lúc này Thẩm Băng Dao chau mày nhăn nhó,sắc mặt vô cùng xanh xao

Cú đâm kiếm của Dư Thiên Hòa,bao chứa tất cả đạo hành của ông ấy,cho dù
tu vi của Thẩm Băng Dao mạnh hơn ông ấy rất nhiều,nhưng sau khi nhận lấy nhát kiếm này,cô ta vẫn trọng thương

Tôi mở cổ áo Thẩm Băng Dao ra,thì nhìn thấy vùng ngực của cô ta lúc này
đã hiện lên từng tầng màu đen,thỉnh thoảng lại có khói đen bay ra

Nhìn thấy điều này tôi chau chặt mày

Cô ta nên được trị liệu như thế nào đây,tôi không nghĩ ra được gì

Lúc bất lực nhìn vết thương đó,Thẩm Băng Dao đang hôn mê lẩm bẩm: “ máu..máu”

Máu?

Nghe thấy từ này,tôi lập tức hiểu ra,máu thuần dương của tôi có thể làm
cơ thể cô ta không bị thối rữa,vậy thì theo lý,chẳng lẽ cũng là linh đan kỳ diệu chữa thương cho cô ta?

Nghĩ đến đây,tôi lập tức cầm cái kéo trên đầu giường lên,cứa một đường
dài ở trên cánh tay,sau đó đặt tay bên miệng Thẩm băng dao,để cô ta uống máu của tôi

Máu từng giọt chảy vào trong miệng Thẩm Băng Dao,máu tươi tôi từ từ chảy vào cơ thể

Rất nhanh,một điều khiến người ta hoảng hốt đã xảy ra

Thẩm Băng Dao sau khi uống máu của tôi,vết thương trên ngực bắt đầu mọc
da thịt mới,dùng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt hồi phục

Tham Khảo Thêm:  Chương 19: 19: Trả Thù

Nhìn thấy màn này,trong lòng tôi vui mừng,vội vàng nhịn đau ở chỗ vết rách trên tay,làm cho máu chảy nhanh hơn vào miệng cô ta

Cho đến khi vết thương trên ngực Thẩm băng Dao đã hoàn toàn hồi phục,tôi mới thở phào nhẹ nhõm,xử lí sơ qua vết thương của mình,rồi đắp chăn lại cho Thẩm băng Dao,sau đó cũng tự nằm lên trên giường bên cạnh ngủ

Vì cứu Thẩm Băng Dao,tôi đã hao phí quá nhiều máu tươi,trong đầu choáng váng,vừa nằm xuống giường,tôi liền ngủ thiếp đi

Đợi đến lúc tôi tỉnh lại thêm lần nữa,thời gian đã là 12h tối

Thẩm Băng Dao tỉnh sớm hơn tôi một lúc,lúc tôi mở mắt ra,thì nhìn thấy
cô ta đang ngồi bên giường cúi đầu nhìn tôi,máu tóc dài bay trong gió
phất phơ trên mặt tôi,hơi ngứa

“ cậu tỉnh rồi?”

Thấy sắc mặt Thẩm Băng Dao lúc này đã khôi phục lại bình thường,tôi ngồi dậy khỏi giường,cũng thở phào nhẹ nhõm

Thẩm Băng Dao gật đật đầu,vẻ lạnh lùng thường ngày lúc này đã hoàn toàn
biến mất,cô ta nhìn tôi,cẩn thận hỏi: “ hôm nay tôi…có phải đã gây ra
họa lớn không?”

Nghe vật,trong lòng tôi cười khổ,tất cả đều đã qua rồi,tôi cũng không muốn cô ta tự trách mình quá

Tôi nói với Thẩm Băng Dao: “ không sao,sư phụ tôi chỉ là nhất thời tức
giận,đợi sau khi ông ấy hết giạn,tự nhiên sẽ gọi tôi về cửa hàng thôi”

“ xin lỗi…” Thẩm Băng Dao gật đầu,có có chút áy náy nói

Trong ấn tượng của tôi,Thẩm Băng Dao chưa từng nói qua lời nhẹ
nhàng,nhưng lúc này lời xin lỗi không báo trước này làm tôi thấy vô cùng kinh ngạc,đột nhiên thấy không quen

“ đã qua hết rồi,chuyện đã qua thì đừng nhắc nữa,chỉ cần sau này,cô đừng tùy ý giết người phóng hỏa nữa là được” tôi cười,nói với Thẩm Băng Dao

“ Đỗ Minh,có một chuyện tôi muốn hỏi cậu,cậu có thể trả lời không?’ cô ta nhìn tôi hỏi

“ cô nói đi”

‘ trong cảm giác của tôi,chắc cậu ghét tôi lắm,vì sao hôm nay lại muốn
cứu tôi,thật sự chỉ vì ông nội tôi thôi sao?” Thẩm Băng Dao hỏi


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.