Âm Quan Minh Thê

Chương 73: Niên Thú



Niên thú là ác thú trong truyền thuyết cổ đại

Tuong truyền cổ đại mỗi lần đến nửa đêm cuối năm,Niên thú sẽ đi từ trong rừng sâu ra,đi đến thôn trang xung quanh đó ăn lợn ngựa trâu dê của
người dân,thậm chí là cả người,tạo thành một tai hại vô cùng lớn đối với người dân

Sau này,mọi người dần dần phát hiện ra mấy nhược điểm trên người niên
thú,liền bắt đầu bắn pháo hoa dán câu đối đỏ,trừ đuổi sự tấn công của
niên thú,lâu dần,bắn pháo hoa dán câu đối đỏ liền trở thành một phong
tục ngày Tết,cũng trở thành một trong những tượng trưng ngày Tết của dân tộc trung hoa chúng tôi

Nhưng mà,niên thú rốt cuộc cũng chỉ là một quái vật tồn tại trong thần
thoại mà thôi,thực tế cuộc sống không hề có,nhưng mà tôi nhìn từ hiện
trường làm pháp sự của thị trấn này,dường như không chỉ đơn giản là một
loại phong tục

Bởi vì pháp sự,nên xe buýt đã không thể nào tiếp tục đi về phía
trước,những hành khách chúng tôi cũng lần lượt xuống xe,ở đây cách núi
long quyết không đến 2.5 km nữa,đi bộ qua cũng không xa lắm

Ngày mai đã là 30 Tết,cũng chính là thời khắc giao thừa niên thú xuất
hiện trong truyền thuyết,Cửu long trấn nhà nhà người người trên cửa đều
đã dán xong câu đối xuân,đồng thời đã chuẩn bị xong pháo hoa,tất cả cũng không khác gì với gia đình bình thường đón Tết

Lúc tôi đi lại gần một gia đình trên phố,thì phát hiện có nhiều điểm rất bất thường

Giống như những gia đình bình thường,trên cửa lớn nhà này cũng dán một
câu đối xuân,nhưng thứ viết trên câu đối,lại hoàn toàn khác với đối xuân

Chỉ thấy trên câu đối viết “ cửu quan bát quái trấn yêu tà”,câu sau là “ tứ tượng lưỡng nghĩa quy thái cực” hoành phi viết: thiên huyền pháp
đàn

Đây không phải câu đối xuân,giống một lá bùa bị làm thành dáng vẻ của
câu đối xuân hơn,đồng thời trên lá bùa này,tôi còn thấp thoáng cảm giác được một tia tâm lực

Hai bên câu đối xuân này,còn có hai chùm pháo hoa,phía dưới hai chùm pháo hoa này cũng dán nhiều loại bùa

Nhưng đạo sĩ cầm cờ lắc chuông bước đi trên đường,đều dừng lại dán một
lá bùa vàng trên đầu con lợn đặt trên bàn,đồng thời,mỗi người qua đường
mà họ gặp,đều sẽ được tặng một lá bùa hộ thân,những người qua đường này
đều dơ hai tay đón lấy,chân thành cảm ơn

Tham Khảo Thêm:  Chương 29: Trắng trợn

Lúc này,có một đạo sĩ trung niên đi đến trước mặt tôi,ông ta theo thói
quen lôi một la bùa hộ thân từ trong túi ra đồng thời nói: “ đêm niên
thú xin hãy đóng cửa nhà,bùa hộ thân bên người bảo vệ bình an”

Nói xong,đạo sĩ liền đưa lá bùa hộ thân cho tôi,nhưng tay ông ta mới giang ra được một nủa,thì dừng lại

Ông ta có chút quái dị nhìn tôi,sau đó từ từ thu bùa hộ thân về,cười một nụ cười ngượng ngùng: “ hóa ra là người trong môn đạo,rất vinh dự được gặp gỡ”

Trên người mỗi một đạo sĩ,đều sẽ có một dấu vết của tâm lực,vì vậy đạo
sĩ này vừa nhìn đã biết ngay thân phận của tôi,tôi cũng không lấy làm lạ

Tôi lễ phép chào hỏi đạo sĩ trung niên này,sau đó hỏi ông ta: “ đạo
trưởng,mọi người làm pháp sự lớn như thế này,thật sự là để tế niên thú
sao?”

Đạo sĩ trung niên hơi gật đầu,ông ta đang định nói với tôi gì đó,nhưng sắc mặt của ông ta lập tức ngưng đọng lại

Reng reng reng

Chiếc chuông đồng vốn dĩ yên tĩnh nằm trong tay đạo sĩ,lúc này đột nhiên kêu lên giục giã

Đạo sĩ trung niên chau mày,ông ta nhìn cái chuông trong tay một cái,sau
đó ánh mắt lướt qua tôi,nhìn Thẩm Băng Dao đang đứng sau lưng tôi

Đồng tử của ông ta co lại,lập tức lôi từ trong túi ra mấy lá bùa
vàng,giống như gặp kẻ địch,những đạo sĩ khác đang niệm chú cũng lần lượt nhìn qua bên này

“ đạo trưởng đừng kích động,tôi nghĩ ngài chắc chắn đã hiểu nhầm rồi,cô
ấy là một người bạn tôi làm quen được ở quỷ gian,không phải là ác quỷ”

Không cần nói,những đạo sĩ này chắc chắn đã coi Thẩm Băng Dao là âm hồn quỷ sát,tôi vội vàng giải thích với mọi người

Tuy thái độ của thẩm băng dao với tôi đã ôn hòa hơn rất nhiều,nhưng
trước mặt người ngoài,cô ấy vẫn duy trì bộ dạng lạnh lùng trước đâycô ta chỉ lạnh lùng liếc đạo sĩ kia một cái sau đó ánh mắt dời đi chỗ khác

Đạo sĩ trung niên kia tuy có chút bất mãn với sự khinh thường của Thẩm
Bang Dao,nhung vẫn thu lại địch ý,ông ta cất bùa vàng vào trong túi,mỉm
cười với tôi: “ có thể có được một ma nữ tuyệt sắc như thế này đồng
hành,xem ra tiểu đạo sĩ cậu cũng không phải là người bình thường”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1570: Đường này không đi được

“ đạo trưởng chê cười rồi,tôi và cô ấy chỉ là bạn bè mà thôi,còn ngài
vừa nhìn đã nhìn ra thân phận của cô ấy,chắc hẳn đạo trưởng cũng không
phải là người bình thường” tôi cũng khách sáo nói

Đạo sĩ này là một người rất hiền lành,sau khi nói mấy câu với tôi,thời
gian vừa hay cũng đến giờ ăn cơm,pháp sự cũng đã đến hồi kết,ông ta chủ
động mời tôi đi đến quán cơm

Đạo sĩ này tên là Vu Thủ Hằng,là một đệ tử trong thiên huyền quan của
núi long quyết,lần này họ sở dĩ đến cửu long trấn,là để đối phó một niên thú ẩn hiện trong thị trấn

“ Vu đạo trưởng,niên thú chẳng phải chỉ có trong truyền thuyết sao,lẽ nào thật sự tồn tại?”

Sau khi được Vu Thủ Hằng trả lời,trong lòng tôi vô cùng thấy kì lạ,Thẩm
Băng Dao ngồi bên cạnh cũng buông đũa xuống,dường như rất hứng thú với
chủ đề niên thú

Vu thủ hằng nhấp một ngụm rượu,nói: “ niên thú,thực ra từ lúc bắt bắt
đầu chúng tôi cũng không nghĩ là thật,nhưng đích thực có tồn tại”

Vu Thủ Hằng nói với tôi,trong mấy năm nay,cũng không biết vì sao,mỗi lần đến cuối năm,ddeuf sẽ có một dã thú thần bí đi vào cửu long trấn trong
màn đêm,con dã thú này sau khi đi vào cửu long trấn thì tung hoành phá
hoại,cắn chết rất nhiều gia súc,thậm chó còn mấy lần xông vào trong
phòng người dân,đợi sau khi ăn giao thừa xong,con dã thú kia liền biến
mất không còn tung tích

Con dã thú này mỗi lần đều trong đêm giao thừa mới xuất hiện,đồng thời
tấn công thị trấn,tập tính của nó gần như giống hoàn toàn với niên thú
trong truyền thuyết.lâu dần,người dân cửu long trấn liền coi con dã thú
này là niên thú

Bởi vì sợ hãi con niên thú này,người trẻ tuổi trong thị trấn mỗi độ tết
đến đều không về quê,trong thị trấn nhiều nhà có tiền cũng dần dần
chuyển đi,làm cho cả thị trấn hiện lên vô cùng tiêu điều

Đạo sĩ của Thiên Huyền Quan biết được chuyện này,cũng phái người đến thị trấn mỗi lần xuân về,muốn bắt gọn con niên thú này,nhưng niên thú vô
cùng giảo hoạt,Thiên huyền quan mấy lần vây bắt,đều để nó chạy thoát

Tham Khảo Thêm:  Chương 35

Nghe Vu thủ hằng nói,tôi lập tức hứng thú với niên thú này,dù gì thì
cũng là thứ tồn tại trong truyền thuyết,nếu như tôi có thể tận mắt nhìn
thấy nó,thậm chí bắt sống được nó,cũng đủ cho tôi tự hào cả đời

“ Vu đạo trưởng,nếu như các ông bây giờ muốn đối phó niên thú,vật tôi có thể góp chút công mọn không,ông yên tâm,tôi tuyệt đối sẽ không làm chậm trễ chuyện của các ông” tôi có chút kích động nói

Tôi cũng không quên nhìn sang Thẩm băng dao một cái,muốn trưng cầu sự
đồng ý của cô ta,nhưng cô ta không nói gì,chỉ yên lặng ăn cơm trong
bát,tôi xem như cô ta đã ngầm đồng ý

Vu Thủ Hằng không hề do dự gật đầu: “ Đỗ minh nếu như cậu đồng ý giúp
đỡ,tôi đương nhiên vô cùng hoan nghênh,chỉ có điều đến lúc đó hi vọng
cậu lấy cẩn thận làm đầu,đừng phạm sai lầm gì”

Tôi gật đầu,biểu thị nhất định sẽ chú ý,chuyện này,tôi đã quyết định như vậy

Lúc này núi long quyết cách chỗ này cũng không xa,nhưng trời cũng không
sớm nữa,chi bằng ở lại đây một đêm,xem xem niên thú dáng vẻ thế nào,sau
đó lại đến chùa Thừa Duyên tìm Hứa Thiến cũng không muộn

Lúc tôi đang suy nghĩ những thứ này,Vu thủ hằng cầm một cốc rượu chúc
tôi,sau đó nói: “ Đỗ Minh,tôi phát hiện dương khí trên người cậu mạnh
hơn người bình thường rất nhiều,cậu là thuần dương chi nhân à?”

Tôi không hề nghĩ ngợi gật đầu,khẳng định sự suy đoán của ông ta

Sau khi có được câu trả lời,ánh mắt của ông có có chút quái dị: “ thuần dương chi nhân có thể trưởng thành đồng thời trở thành người của đạo
gia,thực sự là hiếm thấy,nếu như cậu có thể có đủ thời gian trưởng
thành,sau này nhất định sẽ có tạo hóa lớn”

“ đa tạ sự tán dương của Vu đạo trưởng”

Tôi cảm ơn vu thủ hằng,dù gì đối với sự khen ngợi của người khác,tôi vẫn rất vui

Sau đó,Vu Thủ Hằng lại nói: “ Đỗ Minh,tuy cậu là thuần dương chi
nhân,nhưng tôi phát hiện thời gian tu đạo của cậu không dài,vì vậy cơ
bản vẫn rất non yếu,hay là cậu đến Thiên Huyền Quan chúng tôi?”

“ cái gì?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.