Âm Quan Minh Thê

Chương 80: Bóng hình trong màn đêm



“ hắn..hắn đến rồi”

Thẩm băng dao ôm chặt tay tôi vô cùng sợ hãi nói

Ngón tay của cô ta đâm sâu vào trong da thịt tôi,làm tôi đau nhói,tôi
thử gỡ tay cô ta ra,nhưng sức cô ta rất khỏe,thử mấy lần đều vô ích

“ hắn là ai?”

Tôi chau mày vội vàng hỏi thẩm băng dao

“ con ác ma đó….con ác ma tối nay chúng ta gặp ở thị trấn”

Thẩm băng dao rất khiếp sợ,cơ thể của cô ta run rẩy kịch liệt

Con ác ma nhìn thấy trong thị trấn

Lẽ nào,chính là con ma thoát khỏi tay của Vu Thủ Hằng kia,bây giờ đã đến chùa thừa duyên rồi

Ngôi chùa yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng niệm kinh,còn Thẩm băng dao
cũng lập tức vô cùng sợ hãi,ngoài con ác ma đó ra,tôi thật sự không nghĩ ra nguyên nhân nào khác

Tôi đột nhiên nhớ ra,hứa thiến lúc này cũng đang ở trong chùa,cô ấy là
cơ thể thuần âm có thể thu hút tất cả hồn ma cùng những bàng môn ta đạo
nhòm ngó đến cơ thể thuần âm của cô ấy,con ma này đến đây,liệu có phải
vì Hứa thiến không?

Nghĩ đến đây,trong lòng tôi lập tức tràn ngập cảm giác bất an,tôi dùng
lực thoát khỏi đôi tay của Thẩm băng dao nói với cô ta: “ Thẩm băng
dao,cô ở đây đợi tôi đừng chạy lung tung,tôi đi một chuyến đã”

Nói xong,tôi vội vàng chạy ra khỏi phòng,chạy về phía Phật đường

Lúc tôi đến đại hùng bảo điện,trong Phật đường lúc này đèn sáng
choang,những sư phụ vì vội vã mà y phục còn chưa chỉnh tề đang đứng
trước bức tượng của Phật tổ,bọn họ trong tay ai nấy cầm gậy,ánh mắt đều
nhìn về cùng một nơi

Lúc này tiếng niệm kinh đột nhiên dừng lại,còn những tăng nhân tập trung ở Phật đường cũng vì thế mà trầm mặc,những tăng nhân này ai nấy quay
lưng về phía tôi,tuy tôi không nhìn được biểu cảm của họ,nhưng có thể
cảm nhận được rõ ràng sự bi thương vô hình tỏa ra từ trong người họ

Tôi cẩn thận bước qua,nhìn về phía theo ánh mắt của những sư phụ này đang nhìn

Trong đám đông,tôi nhìn nhất Nhất Phàm cao tăng lúc này đang quỳ trên
đệm hương bồ ( vào chùa có cái đệm nhỏ nhỏ cho người ta quỳ xuống á)
,trong lòng ôm một tiểu hòa thượng không đến 4 tuổi

Tiểu hòa thượng này tên là Tuệ Tĩnh,là cậu bé vừa nãy mở cửa và chuẩn bị phòng cho tôi cùng Thẩm Băng Dao

Tham Khảo Thêm:  Chương 175: Ngoại truyện 6

Lúc này,tiểu hòa thượng nằm trong lòng Nhất Phàm cao tăng,đôi mắt của
cậu bé lờ đờ,miệng há to,biểu cảm méo xệch,hai tay duỗi thẳng,dường như
muốn tóm lấy vật gì đó

Nhìn thấy dáng vẻ kì lạ này của cậu bé,không cần ai nói cũng biết,lúc
này cậu bé đã chết rồi,nếu như tôi đoán không nhầm,cậu bé chắc là bị thứ gì đó dọa chết

“ Nhất Phàm đại sư,chuyện này là sao?”

Ánh mắt của tôi rời khỏi cơ thể của tiểu hòa thượng,nhìn Nhất Phàm hỏi

Lúc này,khuôn mặt gầy guộc của nhất phàm tràn đầy đau thương,ông ta yêu
thương vuốt ve khuôn mặt đang lạnh dần của tiểu hòa thượng,đôi mắt ửng
đỏ

“ con ác linh đó,nó đến chùa rồi” âm thanh run rẩy của Nhất Phàm đại sư nói

Ác linh mà Nhất Phàm đại sư nói chính là con niên thú xuất hiện trong
cửu long trấn,ai cũng không ngờ rằng,con ác linh này đột nhiên xuất
hiện,xông vào trong đại hùng bảo điện,trực tiếp kinh động đến Phật,tiếng niệm kinh vang lên,vừa đúng lúc Tuệ Tĩnh đi tiểu về đi ngang qua Phật
đường,thì chính diện nhìn thấy con ác ma đó,kết quả cậu bé non nớt,bị
dọa chết trước mặt Phật

“ a di đà phật”

Lúc này,tất cả tăng nhân đều long trọng hô pháp hiệu với thi thể của Tuệ Tĩnh

Trong lòng tôi vô cùng khó hiểu,thẩm Băng dao từng nói với tôi,con ma đó ngoài có sức mạnh uy hiếp rất lớn với linh hồn ra,thực lực của nó không hơn thẩm băng dao là mấy,nhưng vì sao bất chấp nguy hiểm bị Phật pháp
trấn áp xông vào trong phật đường chứ,nó đến thế này,chỉ là để dọa chết
một tiểu hòa thượng vô tình đi qua thôi sao

Trong lòng tôi vô cùng bất an,cũng không quan tâm đến những tăng nhân này nữa,sau đó chạy đến phòng thiền

Trong phòng,bức tượng ngọc của Hứa Thiến vẫn nguyên vẹn đứng ở đó,tôi
cẩn thận đi đến,đặt tay lên bức tượng,luồng âm khí quen thuộc đó lập tức lan tỏa xung quanh tay tôu

Hồn phách của Hứa thiến vẫn ở đây,con ma kia xông vào chùa,dường như không phải vì cô ấy

Sau khi nhận thấy được điều này,tôi thở phào nhẹ nhõm,nhưng mà,Nhất Niệm đại sư lúc này lại không có trong phòng,lúc nãy trong Phật đường cũng
không thấy bóng dáng của ông ấy

Tham Khảo Thêm:  Chương 45

Tôi vội vàng chạy quay lại Phật đường

Trong Phật đường,rất nhiều tăng nhân bắt đầu thành kính niệm tụng Phật
kinh,siêu độ cho tiểu hòa thượng,còn Nhất phàm đại sư lúc này cũng ôm
thi thể của tiểu hòa thượng,chuẩn bị đưa cậu bé về nhà xác

Cho dù là người bình thường,hay là người của đạo gia,tất cả đều coi cái
chết là chuyện lớn,vốn dĩ định hỏi về Nhất Niệm đại sư,nhìn thấy màn này thì cũng nén lại những lời muốn nói

“ haiz,Tuệ Tĩnh đứa trẻ này,từ lúc còn mặc tã đã được chùa thu nạp,nhưng không ngờ bởi vì một con ác linh mà bất hạnh chết sớm,thật là đáng
thương quá.”

Sau khi tụng kinh kết thúc,Nhất phàm ôm lấy thi thể tiểu hòa thượng trong mắt tràn đầy nuối tiếc

Vù vù

Lúc này,gió lạnh thổi từ bên ngoài vào trong Phật đường,những ngọn đèn
thắp sáng Phật đường lập tức tối đen,đèn điện trên trần nhà cung không
biết vì sao,sau khi chớp 2 cái,cũng đột nhiên vụt tắt

Cả Phật đường lập tức tối đen như mực,những tăng nhân vốn dĩ đang yên
tĩnh cũng lập tức truyền đến những tiếng xì xào sợ hãi,đồng thời lúc này tôi cũng cảm nhận được một luồng Phật lực đang vọng lại từ bức tượng
phật Thích ca mâu ni trước mặt

“ ……………”

Tiếng niệm kinh vốn dĩ đã biến mất,lúc này lại vọng đến từ trong bức tượng Phật một lần nữa,bao trùm cả Phật đường

“ con linh anh đáng sợ kia lại đến rồi,bày trận”

Tiếng niệm kinh vang lên,tất cả mọi người không cần đoán cũng biết
chuyện gì,trong bóng tối,tất cả tăng nhân lần lượt cầm lấy gậy ( gậy này là gậy trong thiếu lâm tự hay dùng luyện võ nha) trong tay,bao vây xung quanh tượng Phật

Nhưng mà,các tăng nhân bày trận rất lâu,tiếng niệm kinh còn đó,nhưng trong đêm tối,không hề có bóng dáng con ma kia xuất hiện

Răng rắc

Lúc này,tôi đột nhiên nghe thấy một tiếng xương cốt chói tai,tôi nhìn
theo về phương hướng phát ra âm thanh đó,nhìn ra bên ngoài Phật
đường,đồng từ co lại

Trong bóng đêm bên ngoài bậc thềm,tôi nhìn thấy một bóng người cao
lớn,trên người đó mặc một chiếc áo khoác đen dài,từng ngọn lửa màu đen
không ngừng phun ra từ trong ngực nó,trên đỉnh đầu,những ngọn lửa màu
xanh đen bốc cháy không tắt,dưới ánh sáng ngọn lửa xuất hiện một cái đầu lâu người màu trắng ( mấy chap trước ad dịch là khung xương,nhưng giờ
mới nhớ ra chỉ có cái đầu lâu thôi,người mặc áo khoác dài đen nên ad
không chắc có da thịt hay không huhu)

Tham Khảo Thêm:  Chương 2449

Đầu lâu ấy đang đứng ngoài cửa

Cơ thể tôi run rẩy kịch liệt không nói nên lời,tuy tôi ở trong bóng
tối,nhưng tôi có thể cảm giác được rõ ràng,con ma ngoài cửa đang nhìn
tôi,đôi mắt phun ra ngọn lửa màu xanh ấy,dường như sâu thẳm không thấy
đáy,cho người ta một cảm giác rợn tóc gáy

“ hắn…hắn…ở kia”

Cả người tôi run cầm cập,chỉ về phía ngoài cửa,tốn rất nhiều công sức mới nói ra được một câu

Lúc này,tất cả sự chú ý đều hướng về phía tôi,sau đó là nhìn về bóng hình ngoài cửa

Nhất thời,mọi người như nhfin thấy kẻ địch,cũng không đợi nhất Phàm cao tăng nói gì,ào ạt cầm gậy lên đuổi theo đầu lâu đó

Nhưng làm cho người ta vô cùng khó hiểu là,con ma này hình như không có ý đại khai sát giới ở trong chùa,hoặc là,hắn dường như tràn đầy kiêng dè
Phật đường này

Chỉ thấy trên người hắn,áo khoác che lấp những ngọn lửa đen trên người,sau đó hắn nhảy mấy bước,biến mất sau bức tường của chùa

“ đuổi,báo thù cho tiểu sư đệ của chúng ta”

Nhưng tăng nhân cầm gậy không hề do dự,nhanh chóng đuổi về phía con ma
kia chạy mất,chớp mắt đã biến mất hết trong tầm nhìn của tôi

Con ma kia đến không báo trước,tôi lại đột nhiên chưa đánh mà chạy,mang
theo tính mạng của tiểu hòa thượng,hắn xuất hiện ở đây rốt cuộc là vì
cái gì,rốt cuộc là thứ gì

Giây phút này,trong Phật đường chỉ còn lại tôi và Nhất Phàm cao
tăng,đồng thời vẫn có thi thể tiểu hòa thượng trong lòng của Nhất Phàm
cao tăng

Sau khi con ma đó rời đi,đèn vốn dĩ đã bị tắt một lần nữa sáng lên,Phật
đường khôi phục lại sáng sủa,tôi trong lòng nghi hoặc,nhìn Nhất Phàm cao tăng

“ Nhất Phàm cao tăng,con ma này rốt cuộc có lai lịch như thế ào,vì sao
nó lại xuất hiện trong chùa thừa duyên” tôi không hiểu hỏi

“ haiz,đây đúng là nghiệp chướng của Phật môn chúng tôi mà,thí chủ là
người ngoài,vốn dĩ không nên nói cho thí chủ,nhưng nếu cậu đã nhìn
thấy,tôi nói với cậu vậy”

Nhất Phàm cao tăng thở dài,nói câu chuyện trước đây ra….


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.