Âm Quan Minh Thê

Chương 87: Thiên cơ không thể thay đổi



“ không biết tên tuổi của lão gia gia là gì” sau khi qua bờ bên kia tôi cung kính hỏi

“ ta? Ta là Nhiễm Thiên Thành,cậu có thể xưng hô ta giống như những đệ tử trong đạo quan,gọi là quan chủ” ông ta nói

Quan chủ?

Nghe hai từ này,trong lòng tôi lại càng bất ngờ

Tôi tuy cảm thấy khí vũ ông ta phi phàm,nhưng cách ăn mặc rách rứa
này,thế mà lại là quan chủ của thiên huyền quan,điều này tôi không thể
ngờ được

Nhiễm thiên thành dường như cũng nhìn thấu suy nghĩ của tôi,ông ta cười
nói:” ăn mặc quý phái cũng được,giản dị cũng được,tu luyện được một
trái tim bình thường,những thứ đó chẳng qua chỉ là phù du mà thôi”

Tôi gật đầu,cũng cảm thấy Nhiễm Thiên Thành nói rất có lí,sau đó nói: “ vậy…hôm nay làm phiền Nhiễm quan chủ rồi”

Nhiễm thiên thành cười,sau đó cầm dụng cụ câu cá lên đi về phía thiên
huyền quan: “ đi thôi,chúng ta đi đến đạo quan rồi nói cụ thể”

Trên chính đường của điện chính,lúc này thờ cúng ngọc thanh nguyên thủy thiên tôn,thượng thanh linh bảo thiên tôn,thái thanh đạo đức thiên tôn

Không náo nhiệt như chùa thừa duyên,tọa lạc ở giữa núi non và sông
nước,thiên huyền quan hiện ra rất vắng vẻ và thanh tịnh,làm tinh thần
con người thấy an yên,cảm giác này,có lẽ vì tôi cũng là người của đạo
gia

Đến thiên huyền quan không lâu,tôi gặp được Vu thủ hằng trước đây gặp ở
cửu long trấn,Vu Thủ Hằng nhìn thấy tôi đến,trên mặt nở một nụ cười,ông
ta nói chuyện qua loa với tôi mấy câu,sau đó đứng sang một bên

Nhiễm thiên thành đưa tôi đến một căn phòng nhỏ trong đạo quan,sau đó
nói với tôi: “ Đỗ Minh,ở đây đã không còn người ngoài nữa,đưa quẻ bói
đó cho ta xem”

Tôi gật đầu,vội vàng đưa tờ giấy trắng ra

Nhiễm thiên thành đọc lại một lần hàng chữ trên đó,lúc độc,lông mày chau lại rất chặt

“ nhiễm quan chủ,có gì không đúng à?” thấy Nhiễm thiên thành sắc mặt khó coi,tôi vội vàng hỏi

Ánh mắt của ông ta nhìn tôi hỏi: “ Đỗ Minh,ai xem cho cậu quẻ này?”

“ một thầy bói bên cạnh chùa thừa duyên,ông ta vốn dĩ muốn mở thiên nhãn để giải đáp quẻ này cho cháu,nhưng không ngờ lại bị trời trừng phạt,đôi mắt đã mù ngay lúc đó rồi” tôi thật thà nói

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“ ồ…xem ra sự nguy hiểm trong quẻ này vô cùng không bình thường”

Nhiễm thiên thành gật đầu nói: “ nếu đã như vậy,thì để tôi xem giúp cho cậu vậy”

“ chuyện này.”

Nghe vậy,trong lòng tôi vừa mừng vừa lo,vui là vì nhiễm thiên thành đồng ý dùng bản lĩnh giúp tôi,lo là không biết liệu ông ta có vì thế mà mù
mắt không

Nhiễm thiên thành nói: “ đạo hành của tôi,tôi biết rõ,cậu không cần lo lắng”

Nói xong,nhiễm thiên thành đặt một cái hình bát quái lên trên tờ giấy,từ từ nhắm mắt lại niệm pháp chú

Tôi cảm giác có một luồng tâm lực hùng hậu lúc này đang tỏa ra từ cơ thể của Nhiễm thiên thành,làm cho cả căn phòng kín nổi gió nhẹ,những tâm
lực này nhanh chóng ngưng tụ ở ấn đường của ông ta

ở ấn đường,lúc này nứt ra một vết thương dọc,một tia máu tươi chảy ra từ vết tương,trông giống như là con mắt thứ 3 của người vậy

tiếng niệm pháp chú của ông ta vẫn đang còn,những hạt mồ hôi chảy ra
trên trán,hỗn hợp với máu tươi chảy xuống gò má,hình bát quái đặt trước
mặt,lúc này xuất hiện những đường nét chằng chịt

răng rắc

một âm thanh nứt vỡ chói tai vang lên,hình bát quái vốn đang nguyên vẹn,lúc này hóa thành những miếng vụn một cách quái dị

khoảnh khắc hình bát quái bị nứt ra,nhiễm thiên thành mở mắt ra,một ngụm máu tươi nhổ ra từ miệng ông ta,vốn dĩ ông ta tinh thần còn rất
tốt,saukhi nhổ ngụm máu ra thì cả người lập tức héo úa lại

“ quan chủ,ông rốt cuộc sao vậy?”

Nhìn thấy mà này,trong lòng tôi vô cùng gấp gáp,vội vàng đi lên trước đỡ ông ta dậy

Nhiễm thiên thành chùi máu trên khóe miệng lắc đầu: “ thiên cơ,,,quả thực không phải thứ người phàm có thể thăm dò”

“ có ý gì? Cháu không hiểu” tôi lắc đầu nói

Nhiễm thiên thành không nói chuyên,tôi lúc này mới phát hiện,đôi mắt của ông ta lúc này đã ửng đỏ,lúc ông ta chớp mắt,hai hàng máu chảy ra từ
trong mắt

Tham Khảo Thêm:  Chương 2032: Nội ưu ngoại hoạn (thù trong giặc ngoài)

Điều này làm cho tôi nhất thời không biết nên làm thế nào,lẽ nào Nhiễm thiên thành cũng vì tôi mà mù mắt như tên thầy bói kia

“ quan chủ,cháu thực sự không cố ý,cháu vốn dĩ cho rằng ông có thể giúp cháu giải quyết thắc mắc,nhưng không ngờ.”

Trong lòng tôi lập tức thấy áy náy,nếu như vì tôi mà làm cho Nhiễm thiên thành mất đi đôi mắt,tội của tôi đúng là lớn rồi

Nhưng mà,trên mặt nhiễm thiên thành nở một nụ cười tái nhợt,lắc đầu nói: “ không sao,tôi chỉ là đã nhìn được thiên cơ người phàm không nên
nhìn,vì vậy gặp phải trừng phạt của trời,nhưng may mà tôi không hề bị
thương đến bên trong”

Sau khi xác nhận mắt nhiễm thiên thành vẫn có thể nhìn,áy náy trong lòng tôi xem như cũng đỡ hơn rất nhiều,sau đó tôi lại nhìn Nhiễm thiên thành hỏi chuyện liên quan đến quẻ bói

Nhưng Nhiễm thiên thành không trực tiếp trả lời: “ cậu bé,quẻ bói này
viết liên quan đến tương lai của cậu,là thiên cơ,tôi chỉ có nhìn một cái,đôi mắt liền chảy máu,nhưng nếu như tôi nói cho cậu,tôi có thể thực sự sẽ gặp phải sự trừng phạt của trời”

Số mạng của tôi là thiên cơ?

Nghe vậy,tôi lập tức đứng ngơ ra,sau này rốt cuộc tôi sẽ xảy ra chuyện gì,vì sao nhiễm thiên thành lại nói là thiên cơ

Tôi vốn dĩ nghi hoặc khó hiểu,bởi vì câu nói này của nhiễm thiên thành
mà trong lòng lại rơi vào nỗi bất an lớn hơn,cảm giác biết rằng tương
lai mình có bất trắc,nhưng lại không biết tránh thế nào,thực sự làm cho
người ta càng thêm bất lữ

“ cậu bé,thiên cơ không thể thay đổi,cho dù tôi nói những gì nhìn thấy
cho cậu,cậu cuxg không có cách nào trốn tránh,bởi vì trời nói phải xảy
ra,thì tương lai nhất định sẽ xảy ra,cậu chỉ có thể thuận theo”

Nhiễm thiên thành uống một bát nước bùa,máu tươi trong mắt cũng ngừng chảy,ông ta nhìn tôi nói.

“ vậy thì sau này con đường cháu phải đi,nguy hiểm sao?” tôi hỏi

Tham Khảo Thêm:  Quyển 9 - Chương 12

Nhiễm thiên thành chỉ trả lời 4 chữ: “ người định thắng thiên ( người nhất định sẽ thắng trời)”

“ tôi biết Nhất Niệm trụ trị bảo cậu đến chùa thừa duyên là có mục đích
gì,còn 8 ngày,chính là ngày giỗ 1000 năm của Tế Đức tổ sư,cậu nói một
tiếng với nhất niệm trụ trì,ngày hômđó,ta sẽ đưa đệ tử của thiên huyền
quan đến”

Nhiễm thiên thành đứng dậy, đi ra ngoài,đi đến trong điện chính,nói với
Vu Thủ Hằng ở bên ngoài: “ Thủ Hằng,từ hôm nay,các con không cần đi
những thị trấn xung quanh đây phòng bị minh quỷ nữa,ở trong đạo quan
nghỉ ngơi cho tốt đi”

“ quan chủ,những lời này con không hiểu,chúng con không di,ngộ ngỡ con minh quỷ đó lại đến gây họa thì làm sao?”

nhiễm thiên hằng nhìn tôi nói: “ bởi vì đứa trẻ này đã đến rồi,vì vậy minh quỷ không còn lí do để xuất hiện nữa”

Bởi vì tôi?

Nghe vậy tôi giật mình,chuyện này có liên quan gì đến tôi?

nhưng mà,nhiễm thiên thành không giải thích,tôi cũng không tiếp tục hỏi
nữa,giống như trước đó ông ta nói,thứ nên đến cuối cùng cũng sẽ đến,,tôi chỉ có thể làm theo

Vu thủ hằng gật đầu,dường như hiểu được ý trong lời nói của nhiễm thiên thành,sau đo đưa ánh mắt nhìn tôi

Lúc này,thẩm băng dao vẫn luôn im lặng đột nhiên mở miệng nói với nhiễm
thiên thành: “ quan chủ,thấy bói kia cũng xem cho tôi một quẻ,nhưng tôi không tin,ông giúp tôi giải đáp được không?”

nhiễm thiên thành gật đầu: “ chỉ cần số mệnh của cô không phải là thiên cơ,vậy thì với trạng thái bây giờ của tôi,vẫn có thể nhìn một cái,cô
nói quẻ cô là gì đi”

Thẩm băng dao nhìn tôi một cái sau đó nói với nhiễm thiên thành “có thể nói chuyện riêng không?”

Nhiễm thiên thành cười khổ nhìn tôi một cái

Nói xong,nhiễm thiên thành mời thẩm băng dao vào trong căn phòng lúc nãy,ở lại trong chính điện chỉ có tôi và Vu thủ hằng

“ Đỗ Minh,tôi có thể nói chuyện với cậu không/’ vu thủ hằng nhìn tôi nói

Tôi gật đầu,sau đó đi ra ngoài điện chính cùng ông ta,đến một nơi có núi có nước


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.